Edit: Khuynh Khuynh
_______________________________________
Kẻ đang chuẩn bị cầm súng ra trận là Phượng Tử Thịnh nghe vậy liền cứng đờ người, kinh ngạc ngẩng đầu.
Phượng Tử Thịnh mạnh mẽ áp chế bất an trong lòng, buông nữ nhân dưới thân ra, lạnh nhạt hỏi.
"Em tới đây la gì?"
Phượng Khuynh Ca nghe thấy Phượng Tử Thịnh hỏi như vậy, tươi cười trên mặt càng thêm sâu. Cô đưa tay sờ sờ tóc, quyến rũ nói.
"Anh hai không phải biết rõ sao cũng hỏi?"
Mang theo lửa nóng đánh giá anh, tầm mắt dừng trên tiểu Tử Thịnh.
Liếm môi, há miệng thở dốc, Phượng Khuynh Ca trong lòng thầm nói: anh hai sao có thể đói bụng ăn quàng, loại mặt hàng như vậy mà cũng để ý.
Phượng Tử Thịnh vẻ mặt không được tự nhiên, anh quả thực chỉ là tìm một nữ nhân để phát tiết, để quên đi hình ảnh của Phượng Khuynh Ca luôn tồn tại trong đầu mình.
Cấm kỵ dục vọng tựa như ma quỷ, một khi đã dính vào thì cả đời này cũng đừng hòng thoát ra. Phượng Khuynh Ca còn trẻ, cô thậm chí không biết mình đang làm cái gì, nhưng anh thì khác, anh không thể để cô phạm sai lầm này được.
Nữ nhân toàn thân xích lõa nằm cùng Phượng Tử Thịnh chính là Hạ Ngữ, người đã hai lần bị Phượng Khuynh Ca phá hư chuyện tốt. Cho dù biết rõ quan hệ giữa bọn họ cũng phải hận đến nghiến răng nghiến lợi.
"Thịnh..." Hạ Ngữ ôm lấy cổ Phượng Tử Thịnh, hơi thở như lan nói.
"Để em gái anh về trước được không? Người ta... muốn anh."
Trong mắt Phượng Khuynh Ca hiện lên thần sắc trào phúng, cô bước vào phòng, chậm rãi đi đến gần Phượng Tử Thịnh cùng Hạ Ngữ.
Ngay cả bình thường mặt dày như Hạ Ngữ cũng không thể nào chấp nhận được việc ở trước mặt người khác cùng đàn ông làm tình. Cô lôi kéo quần áo trên người, muốn che đi phần lớn cảnh xuân lộ ra bên ngoài.
Hai lần đều bị Phượng Khuynh Ca phá hư chuyện tốt. Lần trước Phượng Tử Thịnh còn có thể mang vẻ mặt thản nhiên, nhưng lần này tâm tình hoàn toàn thay đổi, anh tự nhiên có cản giác ra ngoài ăn vụng lại bị vợ bắt tận giường.
"Anh hai, anh có làm hay không? Đem người ta treo nửa vời như vậy, đừng nói cô ấy không thoải mái, ngay cả em nhìn còn cảm thấy khó chịu nữa là."
Phượng Khuynh Ca "ôn nhu" nói.
"Em cũng muốn thưởng thức một cũng tư thái mạnh mẽ của anh nha. Không cần bận tâm em ở trong này, anh cứ thoải mái phát huy thực lực của mình đi."
Phượng Tử Thịnh nhéo nhéo lòng bàn tay. Nếu anh ở trước mặt Phượng Khuynh Ca cùng Hạ Ngữ như vậy, có lẽ cô sẽ thật sự hết hy vọng. Ngữ tới đây, anh liền động thân chuẩn bị đi vào.
"Anh hai, anh hiểu rõ ràng nha." Phượng Khuynh Ca gằn từng tiếng nói.
Hạ Ngữ chung quy cảm thấy hai anh em này có gì đó là lạ. Nào có em gái nào thấy anh trai lên giường cùng phụ nữ mà không biết tránh đi? Nào có anh trai nào ở trước mặt em gái cùng người khác lên giường?
Cô thấy rất là tà môn, trong lòng bất ổn, tự dưng cảm thấy sợ hãi. Nhân lúc Phượng Tử Thịnh cùng Phượng Khuynh Ca thâm tình nhìn nhau, cô vội trượt khỏi bàn làm việc, lén lút trốn.
Phượng Khuynh Ca cùng Phượng Tử Thịnh cũng không có cản Hạ Ngữ lại. Dù sao cô ta cũng chỉ là một nhân vật có cũng được mà không có cũng chẳng sao?
Trong phòng chỉ còn lại hai anh em, rốt cuộc Phượng Tử Thịnh cũng không thể đóng kịch được nữa, anh thở dài một hơi, nói.
"Tiểu Ca, anh đưa em xuất ngoại du học."
Phượng Khuynh Ca nhíu mày, hé miệng cười khẽ.
"Anh hai định đuổi em đi. Bởi vì em phá hư chuyện tốt của anh sao?"
"Em biết anh không phải có ý tứ này." Phượng Tử Thịnh trách cứ nhìn cô.
"Tiểu Ca, chúng ta không thể tiếp tục như vậy."
"Em cũng thấy vậy." Phượng Khuynh Ca đồng ý gật đầu.
"Tiếp tục như vậy cũng không vui vẻ, chúng ta phải thoát khỏi loại quan hệ xấu hổ này."
Phượng Tử Thịnh nghe xong cô nói như vậy. Cứ coi như đây là việc mà anh muốn. Nhưng không hiểu sao bây giờ lại cảm thấy hư không mất mát.
"Em không muốn để anh tiếp tục lo lắng. Em cũng đã xác định ý nghĩ của chính mình, tất nhiên sẽ lập tức hành động. Cho nên em quyết định..." Phượng Khuynh Ca mỉm cười nhìn anh.
"Cái gì?" Phượng Tử Thịnh ngồi hoặc nhìn cô.
"Em.... bây giờ liền làm anh." Mỉm cười trên mặt Phượng Khuynh Ca trầm xuống. Con ngươi đen như mực mị hoặc nhìn anh.
"Em không muốn chơi trốn tìm cùng anh."
1