Khi Vật Hy Sinh Trở Thành Nữ Ch...

Edit: Khuynh Khuynh
____________________

Đó là một nam tử trẻ tuổi mặc áo gió màu đỏ, tuổi tác cùng Phượng Tử Thịnh không sai biệt lắm. Hắn ghé vào ban công, trưng ra một khuôn mặt tựa tiếu phi tiếu, dung nhan so với phụ nữ còn muốn vũ mị hơn.

Phượng Khuynh Ca ngơ ngác nhìn hắn, hắn há miệng thở dốc, không tiếng động nói vài lời. Phượng Khuynh Ca hiểu được thủ ngữ*, hắn chính là đang nói: "Khó chịu sao?"
*convert để là môi ngữ, Khuynh tra không ra cũng chả hiểu, Khuynh mới nghĩ là thủ ngữ_cách nói chuyện của người câm á, ai biết xin chỉ giáo.
6

"Anh hai...." Phượng Khuynh Ca muốn nói cho Phượng Tử Thịnh biết, lại nhìn thấy tên kia cầm điện thoại chụp ảnh của bọn họ. Cô kinh hãi, bất an kêu lên.
"Anh hai, đó..."

Phượng Tử Thịnh đang chìm trong tình dục, không biết có nguy hiểm bên cạnh. Phượng Khuynh Ca đột nhiên nghĩ đến, lấy góc độ của nam nhân kia không thể nào nhìn thấy mặt Phượng Tử Thịnh, cô tốt nhất vẫn là đừng nên nói cho anh hai biết.

Nếu nam tử yêu nghiệt này đem số ảnh chụp đó truyền ra ngoài, bất quá cũng chỉ phá hoại thanh danh của cô mà thôi. Người khác cũng không biết người đàn ông trong ảnh chụp cùng cô là Phượng Tử Thịnh, cái khác cô mới không thèm quan tâm.

Phượng Khuynh Ca phát hiện nam tử yêu nghiệt si ngốc nhìn mình, trong lòng đã có cân nhắc. Cô muốn đem người kia dẫn đến, sau đó ép hắn giao ảnh chụp ra. Nếu hắn đã háo sắc như vậy, thế thì tốt rồi.

Phượng Tử Thịnh giống như dã thú không ngừng trừu sáp, Phượng Khuynh Ca mang một bộ dáng hưởng thụ, tay phải cô cầm thỏ ngọc của chính mình, thỉnh thoảng xoa một chút, lại nắn một chút, cô cố ý làm cho nam tử yêu nghiệt xem, để hắn tràn đầy dục hỏa.

Trong lúc vô tình, Phượng Khuynh Ca phát hiện ngón tay nam tử không ngừng động. Cô híp mắt lại, trong lòng thầm nghĩ: "Mới vậy đã không chịu nổi. Trò hay còn ở phía sau kia."

Lúc này, Phượng Tử Thịnh rút tiểu Tử Thịnh ra, đem Phượng Khuynh Ca ôm lấy. Cô cầm tay anh, nũng nịu nói.
"Em muốn ở trên."

Nói xong, dưới cái nhìn chăm chú ngốc lăng của Phượng Tử Thịnh, Phượng Khuynh Ca liền cùng anh đổi vị trí. Phượng Khuynh Ca liền cầm tiểu Tử Thịnh để vào trong hoa nhụy của mình.

Lại một trận đại chiến, trận này Phượng Khuynh Ca làm chủ, một màn yêu tinh đánh nhau cuối cùng cũng kết thúc. Phượng Tử Thịnh ôm Phượng Khuynh Ca đi vào, từ đầu tới cuối đều không hề biết đến sự tồn tại của nam nhân áo đỏ kia.

"Anh hai, tòa nhà kế bên là làm gì vậy?" Phượng Khuynh Ca tắm rửa xong đi ra, Phượng Tử Thịnh đã ngồi vào bàn làm việc.

Phượng Khuynh Ca nửa ngày không thấy anh trả lời, nhìn lại, Phượng Tử Thịnh đang chăm chú nhìn chằm chằm vào cặp đùi thon dài của cô.

Cô cười khẽ, cầm khăn đi qua, nhét vào trong tay anh.
"Anh hai, giúp em lau tóc đi."

Phượng Tử Thịnh máy móc lau tóc cho cô, tầm mắt di chuyển từ cổ cô cho đến tận đôi thỏ ngọc no đủ.

"Anh trai thân ái, anh không sợ tẫn tinh mà chết sao?" Cô ngồi trên đùi anh, tiểu Tử Thịnh vẫn đỉnh vào cô, khiến cô vô cùng khó chịu.

"Nếu đối tượng đó là em, anh thập phần vinh hạnh." Phượng Tử Thịnh nâng mặt cô lên, cuối xuống cắn một ngụm lên đôi môi nhỏ nhắn, tiếp theo giống như đang hưởng thụ mà liếm liếm môi chính mình.

"Anh còn chưa trả lời em đâu." Phượng Khuynh Ca tức giận nói.

"Em hỏi chuyện này làm gì?" Phượng Tử Thịnh một bên lau tóc cho cô một bên nói.
"Chẳng lẽ em cũng coi trọng tên yêu nghiệt tổng tài kia?"

"Yêu nghiệt tổng tài?" Thì ra không chỉ có một mình cô nghĩ như vậy, quả nhiên là một tên yêu nghiệt.
"Anh hai đáng ghét, anh chỉ thích trêu đùa em thôi, nói đi, rốt cuộc là như thế nào?"

"Tòa nhà cách vách trước đây vốn là tập đoàn Y thị, tháng trước bị người ta thu mua, đổi tên thành tập đoàn Phong thị. Anh có nghe nói qua, Phong thị tổng tài so với phụ nữ còn yêu mị hơn."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui