Edit: Khuynh Khuynh
_______________________________________________
"Phượng Khuynh Ca biết mình bị lừa, đại hoả trong lòng liền dâng lên. Cô âm trầm nhìn Phong Thất Hiên, tay phải đặt trước ngực hắn, gằn từng tiếng nói: "Anh tin hay không, tôi có thể khiến "tiểu đệ" của anh cả đời cũng không dậy nổi."
Phong Thất Hiên cả người cứng đờ, ngạc nhiên nhìn cô. Mang theo lửa nóng nhìn trước ngực Phượng Khuynh Ca, vừa rồi khi tiến vào cô đã cố tình tháo bớt một chiếc nút áo, lúc này cảnh xuân hoàn toàn lộ ra ngoài.
Ý tứ cảnh cáo trong mắt Phượng Khuynh Ca thập phần rõ ràng, hắn nhún nhún vai, bất đắc dĩ đành buông cô ra. Lúc rời khỏi thân thể cô, kẻ không biết sống chết nào đó còn cố tình dùng tiểu Thất Hiên đỉnh đỉnh đùi cô một cái.
"Được rồi, dưa hái xanh cũng không ngọt, bản thiếu cũng không muốn ép buộc em. Đoá hoa đẹp là phải dụng tâm thương tiếc, bản thiếu cũng không muốn làm kẻ vùi dập hoa." Phong Thất Hiên cười nói: "Chúng ta nói chuyện đi."
"Không có gì để nói. Ảnh chụp vừa rồi ở nơi nào, toàn bộ giao cho tôi, không được giở trò, nếu không tôi lại để anh thoát y khiêu vũ một lần nữa." Phượng Khuynh Ca sửa sang quần áo chỉnh tề, nói.
"Thoát y vũ chỉ là chuyện nhỏ, anh tin tưởng truyền thông càng muốn thưởng thức clip "nóng" của lãnh khốc tổng tài Phượng thị Phượng Tử Thịnh cùng em gái ruột." Phong Thất Hiên tiếp tục cười tà nói.
"Anh..." Hắn nhận ra sao? Vừa rồi anh hai cũng không có lộ mặt, hắn làm sao mà nhận ra được. Hay hắn chỉ đang đoán mò thôi. "Anh đang nói hưu nói vượn cái gì?"
"Không cần phủ nhận, bảo bối, anh nhận ra Phượng Tử Thịnh mà." Phong Thất Hiên cười khẽ: "Em không thể gạt được anh đâu."
"Anh rốt cuộc muốn như thế nào?" Phượng Khuynh Ca tự hỏi giết người diệt khẩu là không có khả năng. Trước không nói cô chưa từng giết người, cho dù có hạ thủ được, cô cũng không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Tập đoàn Phong thị từ trong trống rỗng mà xuất hiện, cũng không ai biết lai lịch của Phong Thất Hiên. Huống chi vừa rồi nhiều người nhìn thấy cô lên lầu như vậy, nếu Phong Thất Hiên gặp chuyện không may, đối tượng bị nghi ngờ đầu tiên sẽ chính là cô.
Tại thời điểm Phượng Khuynh Ca còn đang do dự, Phong Thất Hiên đã mặc xong quần áo, từ trong phòng nghỉ đi ra. Hắn từ phía sau ôm lấy thắt lưng Phượng Khuynh Ca, kề sát vào tai cô nói: "Anh muốn thế nào em còn không rõ sao?"
"Có phải chỉ cần tôi ở cùng anh một đêm, anh sẽ đem ảnh chụp giao ra, hơn nữa cũng sẽ không lấy việc này ra làm điều kiện uy hiếp." Phượng Khuynh Ca giọng điệu mỉa mai nói.
"Anh đã đổi ý." Phong Thất Hiên vươn đầu lưỡi, liếm vành tai Phượng Khuynh Ca, trầm thấp nói: "Bản thiếu bắt đầu đối với em có hứng thú, mà không phải là thân thể em. Cho nên, bản thiếu muốn giữ em lại bên cạnh. Chờ sau khi em yêu anh, anh mới bắt đầu hưởng dụng bữa tiệc là em."
"A! Anh làm sao mà biết tôi sẽ yêu anh. Nói không chừng không phải tôi yêu anh, mà là anh yêu tôi thì sao?" Phượng Khuynh Ca đối với Phong Thất Hiên mị mị cười: "Đến lúc đó anh tính sao?"
"Chúng ta đánh cược, như thế nào? Lấy thời gian một tháng làm hạn định, nếu lúc đó anh yêu em mà không phải là em yêu anh, anh sẽ đem ảnh chụp giao lại cho em. Ngược lại, nếu em yêu anh, mà anh không yêu em, em phải ngoan ngoãn làm tình nhân của anh, để anh muốn chơi như thế nào thì chơi." Phong Thất Hiên xoa xoa bộ ngực mềm mại của Phượng Khuynh Ca, nuốt nước miếng.
[Khuynh: không biết ai chơi chết ai nha Hiên ca ca]
Phượng Khuynh Ca đánh giá Phong Thất Hiên. Kỳ thực hắn chính là một bộ dạng xinh đẹp đến yêu nghiệt, rất có tiềm chất làm "tiểu thụ", khiến cô phi thường muốn làm "công" một lần.
9
" Trò chơi rất thú vị, dù sao cũng đang nhàm chán, cùng anh chơi đùa cũng được. Như vậy đi, vừa rồi nhìn thấy bên ngoài cũng không có người, vậy tôi sẽ ở lại làm thư kí cho anh. Như vậy mới có thể bồi dưỡng tình cảm chứ." Phượng Khuynh Ca nói.