Edit: Khuynh Khuynh
___________________________________________________
Phượng Khuynh Ca trở về phòng mình, lười biếng đá rơi giày, một đôi bàn tay liền che miệng cô lại, ngăn chặn tiếng hét chói tai, tiếp theo che khuất mắt cô, thô lỗ mà hôn lên môi nhỏ.
Phượng Khuynh Ca kinh hãi, ra sức phản kháng. Lúc này, cô ngửi thấy mùi vị bạc hà quen thuộc, trong lòng mới nhẹ nhõm một hơi.
Bất quá vẫn cảm thấy kì quái, anh hai hôm nay giống như thật nhiệt tình! Chẳng lẽ anh muốn chơi trò mới, này thật ra cũng rất thú vị nha. Nếu anh đã có hứng thú như vậy, cô cũng không có lý nào lại làm anh mất hứng.
Phượng Khuynh Ca cố ý giãy dụa, trong miệng phát ra tiếng than nhẹ. "Phượng Tử Thịnh" hôn càng ngày càng kịch liệt, cư nhiên trực tiếp xốc váy cô lên, mạnh mẽ tiến vào thân thể.
Lúc này Phượng Khuynh Ca vừa đau vừa khoái hoạt, đầu óc cũng lâm vào trạng thái mơ hồ. "Tiểu Tử Thịnh" dường như so với trước kia lớn hơn một chút, cũng thô hơn, khiến khoái cảm càng tăng. Cô đẩy đối phương ra, muốn thấy rõ nam nhân đang phóng túng trong cơ thể mình có phải là Phượng Tử Thịnh hay không? Nhưng mà hai tay kia không chút nào thả lỏng, căn bản không cho cô có bất kì cơ hội nào.
Phượng Khuynh Ca từ trong không gian lấy ra Như Ý thảo, thời điểm đang chuẩn bị ném nó ra ngoài, cô lại vô tình đụng đến cổ tay của đối phương. Trên tay hắn đeo một cái đồng hồ, đó là quà mà cô tặng cho Phượng Tử Thịnh.
Cái đồng hồ này là vật được thiết kế đặc biệt, trên thế giới này chỉ có một cái duy nhất, tuyệt đối không có cái thứ hai giống như vậy. Cô đối với nó đặc biệt quen thuộc, chỉ cần chạm vào một chút liền nhận ra.
Tên đáng ghét, cư nhiên chưa được cô đồng ý đã chơi trò "cường bạo" này. Nếu không phải cô phân biệt ra, tên đăng đồ tử* này đã bị chặt làm tám khúc.
*kẻ háo sắc.
"Phượng Tử Thịnh" càng ngày càng dùng sức, nâng cả thân thể của cô lên, dùng sức ra vào. Phượng Khuynh Ca đã động tình, phối hợp nâng thắt lưng, trong miệng phát ra âm thanh rên rỉ.
Tiếng thở dốc trầm thấp, của nam nhân vang lên bên tai. Hắn tựa vào vai cô, nhiệt khí phun vào tai của cô.
Trong phòng vô cùng im lặng, âm thanh thân thể chạm vào nhau cùng tiếng thở dốc của đôi nam nữ vang lên thập phần rõ ràng.
"Rắc..." Cửa phòng mở ra. Người đứng trước cửa ngơ ngác nhìn đôi nam nữ trong phòng, âm thanh rống giận theo đó cũng truyền đến: "Các người, đang__làm cái gì?"
Nghe thấy âm thanh quen thuộc, Phượng Khuynh Ca đang chìm trong khoái cảm lập tức kinh sợ. Cô dùng sức hất bàn tay đang che mắt mình ra, nhìn về phía nam nhân nằm trên mình.
Con ngươi co rút lại, khiếp sợ nhìn nam nhân trước mắt: "Mạnh Lâm Phong, anh làm sao ở trong này?"
Mạnh Lâm Phong cả người xích loã, ôm lấy Phượng Khuynh Ca không ngừng trừu sáp. Hắn chút nữa là "đến", làm sao còn nghe được âm thanh nào khác.
Phượng Khuynh Ca nhìn nhìn Mạnh Lâm Phong, lại nhìn nhìn Phượng Tử Thịnh, đau đầu nói: "Anh hai, em thật sự không biết là hắn, em tưởng anh..."
Phượng Tử Thịnh phẫn nộ đi tới, cầm tay Mạnh Lâm Phong muốn đẩy hắn ra. Vào thời khắc mấu chốt như vậy, Mạnh Lâm Phong làm sao có thể cứ như vậy mà bỏ qua?
Không biết hắn lấy khí lực từ đau tới, cư nhiên ngay cả Phượng Tử Thịnh cũng không có cách nào. Hắn gắt gao ôm lấy Phượng Khuynh Ca, nhấc chân cô lên, lại một trận mạnh mẽ ra vào.
"Ưm...ừm...Anh hai....Em muốn tới." Sau khi trải qua hoan ái, thân thể Phượng Khuynh Ca so với bình thường còn muốn mẫn cảm hơn. Nay có Phượng Tử Thịnh đứng bên cạnh nhìn chằm chằm, cô cư nhiên cảm thấy thực hưng phấn.
___________________________________________________________________________
Mọi người thấy Khuynh dễ thương hông.... Một lân 3chap nhá.... Chap sau sẽ có H 3p nha