Khi Vật Hy Sinh Trở Thành Nữ Ch...

Edit: Khuynh Khuynh
__________________

Edit: Khuynh Khuynh

Trước bàn công tác, Phượng Khuynh Ca không được tự nhiên xoay xoay thắt lưng, hai má hồng nhuận giống như quả táo chín, tròng mắt hiện lên ảo não xấu hổ cùng giận dữ.

Lúc này cô đang mặc một chiếc váy màu trắng, đây là Phong Thất Hiên bảo người mua trở về. Phong Thất Hiên trừng phạt đó chính là để cô mặc vào chiếc váy này, bên trong lại có....gậy tự an ủi.

Cô khép chặt hai chân, tay gắt gao nắm chặt bút máy. Tuy rằng cây gậy mở số nhỏ nhất, nhưng cái loại tê dại khôn kể này chính là ép buộc cô muốn toàn bộ buông thả hết.

“Ừm...” Phượng Khuynh Ca nằm úp sấp trên bàn, đưa tay muốn chạm vào thứ kia. Lúc này, ngồi đối diện cô Phong Thất Hiên nhẹ cười ra tiếng.

“Phượng thư ký, văn kiện đã sửa xong rồi sao? Mười phút sau còn có một cuộc họp, cô hãy đem nội dung ghi lại toàn bộ.” Phong Thất Hiên bỡn cợt nói: “Nếu thật sự không có cách nào, chỉ cần nói một tiếng là được.”

Phượng Khuynh Ca tức giận trừng mắt nhìn hắn, mị sắc trong mắt lại làm giảm bớt khí thế của cô, ngược lại giống như người yêu làm nũng với nhau.
Ngô! Cô chịu không nổi. Hỗn đản Phong Thất Hiên, dùng loại trừng phạt này không thấy rất ép buộc người sao?

“Tôi...Tôi đi toilet.” Phượng Khuynh Ca đứng dậy, trong mắt nhiệt lượng dần dần tăng thêm. Không chờ Phong Thất Hiên nói chuyện, cô đã vọt ra ngoài.

Văn phòng tổng tài có toilet riêng, nhưng là đầu cô nóng lên, cư nhiên không có nghĩ tới. Sau khi vọt vào toilet ở tầng dưới, cô mới nhớ tới việc này.

“A! Cô là thư ký mới của tổng tài phải không? Tôi là Vương quản lý của bộ phận nhân sự nha. Ha ha... tiểu thư họ gì? Cô còn chưa đến bộ phận chúng tôi báo danh đâu!” Một phụ nữ trung niên lôi kéo Phượng Khuynh Ca nói.

Phượng Khuynh Ca không chịu nổi! Cô hiện tại chỉ muốn phóng xuất tất cả ra. Hạ thân xuân thuỷ tràn lan, lại càng thêm hư không trống rỗng, hận không thể được bỏ gì đó vào trong.”

“Cô thực vội sao? Ngượng ngùng. Ha ha, tôi chỉ nhắc nhở một chút thôi, đợi lát nữa nhớ phải đến bộ phận đăng kí.” Vương quản lý rốt cuộc phát hiện ra Phượng Khuynh Ca “vội vàng”, cười cười đi ra ngoài.

Người nọ đi rồi, Phượng Khuynh Ca nhanh chóng vọt vào phòng cuối cùng. Vừa định quay đầu lại đóng cửa, lại bị một bàn tay mạnh mẽ cản lại.

“Anh sao lại ở trong này?” Phượng Khuynh Ca nhìn đến khuôn mặt tuấn tú yêu nghiệt gần trong gang tấc, kinh hãi nói: “Mau ra ngoài, đây là toilet nữ, anh không sợ bị người khác vây đến xem sao?”

“Anh chỉ là hảo tâm nha. Em xác định “tiểu” này nọ có thể thoả mãn em sao? Còn tới tám phút, ừm....nói không chừng anh có thể giúp em nha.” Phong Thất Hiên vô lại cười.

Phượng Khuynh Ca đẩy hắn một chút, nhưng cô đã bị thứ kia tra tấn đến sống không bằng chết. Cô thở hổn hển, ngồi xuống dưới. Phong Thất Hiên chen người bước vào, xoay người đóng cửa, ôm lấy cô.
________________
1


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui