Edit: Khuynh Khuynh
________
Phượng Khuynh Ca giúp anh uống xong thuốc, lại đổi một cái gối mới. Cô ngồi ở đầu giường nhìn vẻ mặt anh không còn khó chịu nữa mới yên lòng, thừa dịp đó gọi một cuộc điện thoại.
“Anh là Lý tiên sinh phải không? Tôi muốn anh giúp tôi điều tra một người. Phong Thất Hiên, tổng tài Phong thị, càng chi tiết càng tốt.” Làm đại tiểu thư Phượng gia, cô tất nhiên không thể không có thám tử riêng của mình. Nếu không phải sợ Phượng Tử Thịnh chú ý, lấy tin tức Phong Thất Hiên từ chỗ anh càng nhanh hơn.Phong thị cùng Phượng thị gần đây có canh tranh lợi ích, là tinh anh trên thương trường, Phượng Tử Thịnh khẳng định đã sớm điều tra qua Phong Thất Hiên rồi.
Sau khi cúp điện thoại, cô sờ sờ trán Bạch Dật Thuỷ, nhiệt độ vẫn chưa hạ. Cô chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi, thời điểm nhàm chán liền lấy điện thoại chụp lại mấy bức ảnh mỹ nam ngủ say.
Cô ở Bạch bảo ngây người cả ngày, thẳng đến buổi tối bệnh tình Bạch Dật Thuỷ mới tốt lên. Trước khi đi cô lại đo nhiệt độ của anh lần nữa, trên nhiệt kế hiện lên số 38 °C.
“Cảm ơn Phượng tiểu thư.” Quản gia chân thành nói: “Nếu phải cô giúp thiếu gia uống thuốc hạ sốt, chỉ sợ cậu ấy cũng không thể hạ nhiệt nhanh như vậy.”
“Không cần khách khí, anh ấy chắc buổi tối sẽ tỉnh lại, bác chuẩn bị một ít cháo trắng cho anh ấy. Tôi về trước, ngày mai lại đến xem ảnh.” Phượng Khuynh Ca nhẹ giọng nói.
Trên đường trở về, Phượng Khuynh Ca đột nhiên muốn biết Phong Thất Hiên đang làm cái gì. Hắn hôm nay cư nhiên hoàn toàn không để ý đến cô, điều này khiến cô khó hiểu nhưng nhiều hơn là tức giận.
Chỉ cần nghĩ đến hắn cùng Tư Mã Xuyến ở sau lưng cô có dính líu, liền cảm thấy hẳn là nên trói hắn đem cho mấy chục cái lão bà vừa béo vừa xấu “gian dâm” đến chết.
Phượng Khuynh Ca dừng xe dưới lầu Phong thị, ngẩng đầu nhìn lên tầng cao nhất, phát hiện văn phòng Phong Thất Hiên vẫn còn sáng đèn.
Đem chạy vào bãi đậu xe, cô liền vào thang máy đi lên tầng cao nhất. Đứng ở ngoài cửa trong chốc lát, mơ hồ có thể nghe thấy âm thanh nam nữ đang nói chuyện, cô bèn áp sát tai vào một chút để nghe rõ hơn.
Cách âm của văn phòng này ất tốt, cô không nghe rõ lắm. Tức giận, Phượng Khuynh Ca liền dùng ma khí đi vào, thử khống chế nó, qua nhiên thính lực của cô tăng lên rất mạnh, nội dung bên trong nghe thập phần rõ ràng.
“Anh không phải đã đồng ý với tôi sao? Vì sao không xuống tay?” Âm thanh nữ tử vô cùng quen thuộc, không phải tiểu bạch hoa Tư Mã Xuyến thì là ai?
“Cô thì sao? Cô đã đáp ứng tôi chữa trị cho hắn, vì sao không hề động thủ?” Phong Thất Hiên lạnh lùng nói: “Cô trị khỏi cho hắn, tôi liền giúp cô.”
“Anh uy hiếp tôi? Anh không được quên, ngoài tôi ra, không ai có thể chữa khỏi cho anh trai của anh.” Trong giọng nói Tư Mã Xuyến không hề che giấu sự đắc ý: “Hơn nữa, không phải anh cùng Phượng Tử Thịnh có thù oán sao? Nếu đạp ngã Phượng Tử Thịnh cùng Phượng Khuynh Ca, anh ắt hẳn phải cảm thấy cao hứng mới đúng. Đây đối với mọi người đều là chuyện tốt.”
“Có phải hay không chỉ cần Phượng Khuynh Ca biến mất, cô sẽ trị cho anh của tôi?” Giọng nói Phong Thất Hiên lạnh như băng làm cho Phượng Khuynh Ca đứng bên ngoài phát lạnh.
Thì ra... tất cả đều là giả.
Cái gì động tình, cái gì cá cược tất cả đều là giả. Hắn tiếp cận cô, dùng thủ đoạn đối phó cô. Kế tiếp có phải sẽ thông qua cô mà đối phó anh hai?
Đáng giận! Bọn họ có thể thương hại cô, nhưng tuyệt đối không thể đụng tới anh hai mảy may. Tư Mã Xuyến phải không?
Đừng tưởng rằng chỉ ngươi có dị năng cường đại, đã xem đầy đủ bộ tiểu thuyết bản tiểu thư so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng ngươi làm được cái gì!
__________
Cuối cùng đã xong 3ngày thi đau khổ....tung bông...tung bông....