Biệt thự Mạnh gia.
Hôm nay là sinh nhật của Mạnh lão thái gia, có cho nên có không ít người của hai giới thương chính ( thương gia cùng chính trị) cùng xuất hiện. Mạnh Lâm Phong là trưởng tôn mà Mạnh lão thái gia thích nhất, tất nhiên phải theo ông nội cùng xã giao.
Mà ở một góc sáng sủa, có một cô gái diện mạo thanh thuần đang ôn nhu đưa mắt nhìn Mạnh Lâm Phong. Bất luận hắn đi đến đâu, tầm mắt của cô ta luôn nhìn về phía hắn, một bộ dáng ôn nhu, tình thâm ý trọng như sợ rằng người khác không biết là. Mỗi khi Mạnh Lâm Phong ngẫu nhiên quay đầu nhìn sẽ thấy được, điều này khiến cho hoa hoa công tử Mạnh Lâm Phong cư nhiên có một loại cảm giác thỏa mãn.
"Mạnh thiếu, đồ chơi mới sao. Vậy tiểu thư Phượng gia làm sao bây giờ?" Một quý công tử bên cạnh bỡn cợt nói.
"Xuyến là một cô gái tốt, không giống như những thiên kim tiểu thư khác. Tôi không muốn làm tổn thương cô ấy. Còn Phượng Khuynh Ca, tôi chưa bao giờ yêu cô ta." Mạnh Lâm Phong thản nhiên cười nói.
"Không muốn tổn thương chính là định buông tha người ta hay cưới về làm chủ mẫu đây?" Một công tử khác đứng bên cạnh phụ họa.
"..." Mạnh Lâm Phong trầm mặc không lên tiếng. Vấn đề này hắn cũng từng do dự qua. Tư Mã Xuyến quả thực đả động hắn, từ trước tới giờ bên cạnh hắn chưa từng có cô gái nào thuần khiết như vậy. Nhưng là.... Chung quy vẫn cảm thấy thiếu khuyết cái gì đó.
Tư Mã Xuyến phát hiện Mạnh Lâm Phong cùng vài vị công tử đi ra ngoài, mất mát gục đầu xuống. Bưng ly cốc tai bên cạnh nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
Tư Mã Xuyến xuất thân bình thường, mẹ buôn bán cửa hàng tạp hóa, ba làm kế toán trưởng của một công ty nhỏ. Cuộc sống coi như sung túc qua ngày, nhưng đến khi em gái cô ta bị bệnh liền thay đổi tất cả.
Em gái bị bệnh máu trắng, cần một số tiền lớn để làm phẫu thuật. Cô ta thật hận đứa em gái này. Bởi vì nó nó mà cô ta không thể mua sắm quần áo đẹp, ngay cả điện thoại máy tính cũng không thể thay.
Thời điểm cô ta đang oán trách, Mạnh Lâm Phong xuất hiện, để được hắn chú ý, cô ta liền hóa thân thành một người chị gái tốt, lo lắng đau khổ vì em gái.
Hiện giờ chi phí phẫu thuật đã không cần lo lắng, ba mẹ còn khen cô ta rất có khả năng. Nhất định phải giữ thật chặt con rùa vàng này trong tay.
Tư Mã Xuyến tham lam nhìn ngắm xung quanh. Nếu cô ta có thể gả cho Mạnh Lâm Phong thì thật tốt. Hắn không chỉ có quyền thế, lại có ngoại hình cường tráng cùng tuấn mỹ, thử hỏi ai không động lòng.
Thời điểm Tư Mã Xuyến đang suy nghĩ đến thất thần thì bị vài tiểu thư ăn mặc lộng lẫy ngăn lại. Trong mắt lóe ra thần sắc ghen tỵ cùng chán ghét.
"Đây là ăn mày ở đâu ra? Người hầu làm việc kiểu gì vậy, loại người như vậy cũng có thể xuất hiện ở đây?" Một cô gái xinh đẹp chanh chua nói.
Cô xem cô ta đang mặc cái gì nha. Nhà người ta Mạnh lão thái gia đang tổ chức mừng thọ, cô ta vì ai mà mặc một thân màu trắng vậy?" Côi gái thứ hai ác độc phụ họa.
Tư Mã Xuyến nắm chặt tay, trong lòng vô cùng căm hận. Bọn họ không phải chỉ là có tiền hơn cô ta, được cha mẹ chiều chuộng hơn cô ta thôi sao. Bọn họ dựa vào cái gì mà dùng đối mắt khinh thường như vậy nhìn cô ta chứ.
Tư Mã Xuyến thật muốn hung hăng mắng chửi đám tiểu thư quyền quý này một trận. Nhưng lại không dám phát tác. Chỉ có thể ủy khuất mím môi, nước mắt chuyển quanh hốc mắt, bộ bộ dáng nhu nhược lung lay như sắp đổ.
Tư Mã Xuyến rất am hiểu việc lợi dụng những ưu thế của chính mình. Đa số đàn ông đều thích các cô gái như vậy, vừa nhu nhược lại ngoan ngoãn nghe lời, tất nhiên sẽ đứng về phía bọn họ mà che chở.
Mỗi lần cô ta dùng phương pháp này đều vô cùng hiệu quả, ngay cả đối với Mạnh Lâm Phong cũng không ngoại lệ. Cho nên Tư Mã Xuyến rất tin tưởng rằng một lát nữa chắc chắn sẽ có hộ hoa sứ giả thay cô ta ra mặt giải mối hận này.
Nhưng mà, hình như có gì đó không đúng. Tư Mã Xuyến vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy tất cả mọi người đều nhìn chăm chú vào đôi nam nữ đang bước vào.
4