Khi Vật Hy Sinh Trở Thành Nữ Ch...

Edit: Khuynh Khuynh
__________________________________

Sau khi rời khỏi Phượng gia, Phong Thất Hiên ở trên xe gọi điện cho Tư Mã Xuyến, Phượng Khuynh Ca lười biếng ngồi bên cạnh hắn, dựng thẳng tai lắng nghe bọn họ nói chuyện.
Điện thoại vang thật lâu, đối phương rốt cuộc bắt máy. Phong Thất Hiên còn chưa nói gì, âm thanh không kiên nhẫn của Tư Mã Xuyến đã vang lên: “Có việc gì sao?”

Phong Thất Hiên nghẹn một chút, hắn kinh ngạc nhìn phía trước, trong mắt tràn đầy không thể tin. Đây là Tư Mã Xuyến? So với trước kia kém nhiều lắm!

Phượng Khuynh Ca khẽ cười một tiếng, tươi cười còn chưa thu lại, cô đã nghe rõ ràng đầu dây bên kia ngoại trừ âm thanh Tư Mã Xuyến còn có âm thanh một người, mà âm thanh đó cô không có khả năng nghe lầm.
Tươi cười của cô cứng lại, lệ khí trong mắt giống như gió lốc bão mạnh đánh tới.

“Tư Mã Xuyến, cô...”  Phong Thất Hiên định dựa theo chỉ thị của Phượng Khuynh Ca hẹn Tư Mã Xuyến đi ra, lại nhìn thấy Phượng Khuynh Ca hướng hắn làm một động tác cấm âm, còn viết trên tay hắn một hàng chữ: “Cô đang ở đâu?”

Tư Mã Xuyến ở bên kia dường như rất vội vàng, ngữ khí không kiên nhẫn, hơn nữa thanh âm có chút cổ quái.
Phượng Khuynh Ca thấy thế, lửa giận trong lòng càng cháy cao hơn một bậc.

“Tôi ở đâu có liên quan gì tới anh? Anh tốt cuộc có chuyện gì?” Tư Mã Xuyến buồn bực nói.

Lúc này, âm thanh người đàn ông cũng theo điện thoại truyền vào: “Tư Mã tiểu thư, nếu cô bận vậy thì lần sau chúng ta lại bàn tiếp.”

Phong Thất Hiên kinh ngạc nhìn Phượng Khuynh Ca. Hắn cũng nghe ra, bên cạnh Tư Mã Xuyến có một người đàn ông, mà người đàn ông kia chính là Phượng Tử Thịnh.

Trong mắt Phong Thất Hiên hiện lên ý cười xấu xa. Nếu Phượng Tử Thịnh cùng Tư Mã Xuyến phát sinh bất kì cái quan hệ gì, theo cá tính của Phượng Khuynh Ca, chỉ sợ có người sắp không hay ho.

Trong lòng Phượng Khuynh Ca rất tức giận. Buổi sáng Phượng Tử Thịnh đối với cô thô lỗ như vậy, trước khi đi còn đang tức giận. Vốn định cho anh yên tĩnh một chút, thật không ngờ anh lại cùng Tư Mã Xuyến thông đồng sau lưng cô.
Cô tinh tường nhớ rõ trong tiểu thuyết, Phượng Tử Thịnh là nam nhân trung khuyển nhất đối với Tư Mã Xuyến.

Lòng của cô hiện tại có loại cảm giác chua chát ê ẩm, cái tư vị này so với uống nước nho chua còn khó chịu hơn.

“Tôi không vội, Phượng tiên sinh...” Tư Mã Xuyến lập tức cúp điện thoại của Phong Thất Hiên, căn bản không để ý tới Phong Thất Hiên muốn nói cái gì.

Phong Thất Hiên bực mình trừng điện thoại. Tuy rằng Tư Mã Xuyến đối với hắn trước kia chưa nói là tới mức ân cần, nhưng cũng không có vô lễ như vậy.
Lấy diện mạo cùng thân phận của hắn, ánh mắt Tư Mã Xuyến nhìn hắn cùng phụ nữ khác không có gì bất đồng, chỉ vì cô ta có năng lực đặc thù nên mới ra vẻ cao ngạo như vậy.

“Anh có biết bây giờ cô ta đang ở đâu không?” Phượng Khuynh Ca gằn từng tiếng nói.

Phong Thất Hiên tiểu tâm can run rẩy, dáng ngồi giống như bị kim châm giật giật bất an. Phượng Khuynh Ca giống như bị hắc vụ bao phủ, cả người có loại cảm giác rất tà khí. Hắn bắt đầu đồng tình một nam một nữ đã chọc giận cô kia, chỉ sợ một lát nữa sẽ có một trận ác liệt phải đánh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui