Khiêm! Xin Anh Dừng Tay


Cô không kiềm được nước mắt, biết rằng bây giờ hắn rất điên, nghe thấy hắn định làm hại người vô tội cô không giám lên tiếng năn nỉ sợ hắn càng nghe càng tức, giọng run run dỗ hắn.
- Khiêm đừng tức giận, là Y Y không ngoan.
Hắn thấy cô lại trở về bộ dáng ngoan ngoãn thường ngày, tâm tình cũng dịu đi.
- Trẻ hư phải phạt.
Nói rồi hắn ngồi xuống sofa đặt người cô nằm úp lên người mình, mông cô vểnh lên gần một nữa cặp dào hiện ra, đưa tay bóp lấy luồn hay ngón tay vào giữa háng cách lớp quần bảo bộ di chuyển lên xuống lại ấn ấn.

Thấy hắn chạm vào nơi tư mật của mình cô lấy tay vòng ra sau muốn che lại.

Hắn không hài lòng ra lệnh.
- Hoặc là em ngoan ngoãn hoặc là tôi tặng đầu tên nhóc kia cho em.
Cô khóc nấc lên hai tay che miệng mình lại cố không khóc ra tiếng.

Hắn nhìn cô bé đến bây giờ vẫn giữ thói quen khóc ngoan ngoãn, quả thật rất vừa ý hắn.

Cởi luôn chiếc quần cô xuống bây giờ chỉ còn lại cặp mông trắng mịn, nơi tư mật lộ rõ, hắn lần đầu tiên nhìn rõ nơi hồng hào, cái lỗi nhỏ xíu không biết có thể nhét vừa một ngón tay không.
Vung tay kìm lực tát vào mông cô mấy cái liên tiếp, cặp mông trắng mịn hằng lên mấy bàn tay đỏ au, cô đau đớn mông rát vô cùng, cảm nhận được ngón tay xoa miết vùng nhạy cảm cô lập tức khóc rống lên, đây quả thật là anh trai cầm thú, hắn muốn ngăn không cho cô ầm ĩ, hai ngón tay chọc vào trong khoan miệng đuổi bắt cái lưỡi ướt át kia, cô kháng cự không được khóc càng không xong.
Hắn chọt một ngón tay vào cái lỗ nhỏ kia, cô còn nhỏ không có dịch tiết ra thật khó vào.

Hắn xoay người đặt cô nằm ngửa xuống sofa còn hắn quỳ gối ở dước, gác hai đùi cô lên vai mình cuối xuống mút lấy hột le của cô, còn cố ý nút mạnh vài cái, lại đưa lưỡi liếm quanh âm đạo đẩy lưỡi vào trong.

Cô có cảm giác trước nay chưa từng có, thật không ngờ hắn vậy mà lại liếm nó, xấu hổ lấy tay che mắt mình lại.
Hắn đã liếm đủ dùm một ngón tay đưa vào khuấy động lên xuống, lỗ nhỏ bị càng quấy là đau đớn, hắn cởi bỏ quần tây, cự vật thô cứng nảy lên, đưa đến trước miệng huyệt.

Cô bán sống bán chết dãy dụa, lấy thắt lưng trói tay cô lại, nâng mông cô lên, nhắm thẳng cái lỗ đỏ hồng tiến vào, khó khăn vào được phần đầu lại cố chấp tiến sâu hơn gần chạm tới màng trinh, ngoài cửa huyệt đã rách ra một đường, cô cảm giác cả cơ thể như bị xé làm đôi.

Trợn mắt, tức giận thét lên.
- Anh là đồ cầm thú.
Hắn nhăn mặt bên dưới bị lỗ huyệt chật chội làm đau, hắn không tiến vào nữa giữa yên tư thế cúi người hôn vào môi cô, cô quay đầu né tránh cần cổ lộ rõ ra, hắn nhìn thấy tác phẩm của mình trên cổ cô, liền đưa môi đến ngực rải đều hai bên, nhìn thấy cổ và ngực đã đồng bộ, hắn cười gian ác, hưng phấn nâng hai chân cô gác lên vai mình, nơi giao thoa hiện rõ trước mắt cô, cô cắn chặt môi nức nở đến đau lòng.
- Bách Lý Hoạ Y em nhìn cho kỹ, đây mới chính là người đàn ông của em.
Hắn bất chợt dùng lực một cú thật mạnh đâm lúc cán chạm vào tử cung cô, màng trinh rách toạc máu chảy ra ngoài hoà trộn với đường rách dày trên miệng âm đạo.

Cô thét toáng lên một tiếng sau đó bất tỉnh nhân sự.
Hắn rút cự vật dính máu ra, xem xét vết thương của cô, sau đó lau chùi cho cả hai, hắn ăn mặc gọn gàng như chưa có chuyện gì, cởi bỏ bộ đồ rách nát của cô, lấy áo khoác mangto của mình gói gọn người cô lại, sau đó lấy điện thoại gọi đi một cuộc.
Không lâu sau một cô gái trẻ tầm 20-30 tuổi bước vào trên tay còn cầm theo hộp dụng cụ y tế, nhìn thấy người đàn ông không thương tích gì đang hút dở điếu thuốc lại nhìn cô bé nhỏ tóc tai rũ rượi nằm bất tỉnh nhân sự, có ngốc cũng biết xảy ra chuyện gì.

Giai Tuệ khá bất ngờ, cô thở dài, cậu thanh niên nổi tiếng không gần gũi phụ nữ này vậy mà có sở thích bệnh hoạn, cô bé nhỏ nhắn đáng yêu vậy lại bị làm ra thế này.
Hắn hất cằm ra hiệu cho cô, Giai Tuệ nghe theo lệnh đi đến kiểm tra cho cô bé, thật là nữa đêm rồi còn phải vác xác đến chứng kiến cảnh này, Giai Tuệ tỉnh ngủ hẳn.

Cô mở áo khoác trên người cô bé ra còn cảm thấy sốc hơn, thân thể cô bé đầy rẫy vết đỏ tím dưới bộ phận sinh dục sớm đã bị thương, rách một đường lớn máu vẫn đang rỉ ra không ngừng, thật đáng thương.

Giai Tuệ thương tâm, cô nhẹ tay hết mức lấy đèn pin soi vào miệng viết thương, với tay nghề của cô chắc chắc không để lại sẹo, lại kiểm tra phía sâu bên trong quả nhiên..màng trinh đã rách, vội lấy thuốc tê bôi vào sau đó nhẹ nhàng khâu lại, vừa khâu vừa nghĩ người nhà họ Lý quản nhiên máu lạnh y như lời đồn.
- Cảm ơn, cô về được rồi.
Hắn thấy cô khâu xong không muốn cho dụng vào cục cưng hắn quá lâu lên tiếng đuổi người.

Giai Tuệ trong lòng chửi rủa tên cầm thú này, tay lấy ra cái lọ nhỏ đưa đến trước mặt hắn, như bao vị bác sĩ có tâm cô dặn dò.
- Thuốc này mỗi ngày bôi hai lần, đều đều bôi mỗi ngày nếu không sẽ rất khó lành…ừmm ngài Lý tổng! Cô bé chưa phát triển hết nếu vận động mạnh sẽ tổn thương cơ thể!
Ánh mắt sắc bén như lưỡi dao ghim thẳng vào cô, cô ớn lạnh vội chào rồi chuồng nhanh ra ngoài.

Lúc này hắn quay qua xoa xoa đầu bé con, lấy bộ đồ mà lúc nãy hắn kêu Giai Tuệ đem tới, mặc vào cho cô bé.

Hôn lên môi cô trìu mến, bây giờ cô chính thức là người phụ nữ thuộc về hắn.
Sáng hôm sau Bách Lý Hoạ Y mơ màng tỉnh lại cảm thân dưới mình trống trơn, chỗ nhạy cảm còn bị ngón tay mơn trớn, cô vội vàng nhích người, một cơn đau buốt truyền đến cô nhăn mặt la lên.
- Á!
Hắn sợ vết thương lại rách vội kéo cô lại trấn an, tiếp lục lấy thuốc thoa cho cô.
- Cục cưng đừng động, tôi thoa thuốc cho em, còn động nữa sẽ rách.
Lửa giận bùng cháy dữ dội trong lòng, hắn lấy đi của cô như vậy sau này thử hỏi còn ai dám lấy cô? Hắn lấy tư cách gì mà chiếm đoạt cả thể xác lẫn tinh thần cô như vậy? Nước mắc cô trực trào rơi, giọng nghẹn ngào nói.
- Anh lấy quyền gì mà làm nhục tôi như vậy.
Như bao đứa trẻ khác, tâm hồn mỏng manh của cô gái nhỏ bị tổn thương, từ bé không cha không mẹ, lại bị bắt đi xa ông bà, bị người đàn ông trước mắt quấy rối làm nhục.

Hắn biết cô tinh thần không được ổn định, vội ôm cô vào lòng vỗ về.
- Y nhi ngoan ngoãn, sau này không làm khó em..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui