Khiết Phích Thiếu Gia

p/s:

xà = con rắn

Mã phu = người đánh xe ngựa

mã xa = xe ngựa

Một đường đi tới, Vân Tả Ý không thể không nói phong cảnh trên tinh cầu thật sự đáng xem. Hơn nữa Vân Tả Ý còn phát hiện tinh cầu có rất nhiều thực vật rất giống địa cầu. Đôi khi hắn cơ hồ nghĩ đến chính mình đã trở lại địa cầu, nhưng nếu cẩn thận quan sát sẽ phát hiện tuy rằng tương tự, nhưng không phải hoàn toàn giống nhau, chênh lệch vẫn rất rõ ràng.

Không biết có phải vì hoàn cảnh tinh cầu cùng Trái Đất phi thường tương tự, cho nên mới phát triển ra văn minh giống Trái Đất …… Bên kia tinh cầu hẳn là cũng có đại lục khác, không biết về sau phát triển có giống như địa cầu phát triển không ? Nếu thật sự giống như vậy, nơi này cũng có thể xưng là một địa cầu khác……

Vừa nghĩ ngợi Vân Tả Ý càng đi càng xa. Căn nhà nhỏ của Đại Ngưu sớm đã không nhìn thấy, nhưng hắn tuyệt không lo lắng, bởi vì hắn có chút phòng bị trường hợp mình lạc đường.

Tinh thần ấn ký – nó tựa như vân tay, là sở hữu riêng biệt của mỗi người. Vân Tả Ý khi đi ngang qua cây cối đều để lại trên cây không ít tinh thần ấn ký. Những tinh thần ấn ký này tựa như biển báo giao thông, có chúng nó Vân Tả Ý tuyệt đối không có khả năng đi lạc, chúng nó luôn cần thiết trong các chuyến lữ hành, lại không ô nhiễm môi trường.

Nhưng tinh thần ấn ký cũng có khuyết điểm. Nó duy trì thời gian có hạn, chỉ ba ngày, bất quá hắn chỉ muốn ra ngoài dạo chơi, sẽ trở về trước khi trời tối, cho nên thời gian ba ngày là phi thường nguyên vẹn.

Không biết bởi vì ở thế giới con người lâu lắm, hay bởi vì tâm tình được thả lỏng dưới phong cảnh thiên nhiên xinh đẹp không một bóng người, Vân Tả Ý phạm vào sai lầm lớn phi thường — bỏ qua nguy hiểm ẩn núp dưới thiên nhiên xinh đẹp này.

” Xì..ì ..~~”

Nhận thấy được hơi thở nguy hiểm, Vân Tả Ý lập tức tránh sang bên cạnh nhưng động tác đã muộn. Một tiểu thanh xà đã cắn vào chân của hắn. Tinh thần lực của Vân Tả Ý hung hăng đánh trả, tiểu thanh xà với tinh thần yếu ớt lập tức bị phá hủy.

Đáng chết. Vân Tả Ý cau mày gỡ ra thi thể thanh xà vẫn đang ngậm chân hắn, sau đó nhanh chóng ném xuống. Động tác này so với hành động tránh né con rắn cắn vừa rồi còn nhanh hơn.

Kế tiếp là động tác vô cùng kinh điển : từ trên người rút ra khăn lụa, sau đó liều mạng lau tay, chờ khi Vân Tả Ý đại khái cảm thấy được sạch sẽ lắm, hắn mới nhìn tới chỗ bị rắn cắn.

Cẩn thận xem xét miệng vết thương, thật nhỏ, là độc xà, Vân Tả Ý rất nhanh căn cứ vào dấu răng nhỏ mà kết luận.

Có điều không đáng ngại. Độc này sẽ không quá mạnh, từ nhỏ hắn đã ăn các loại bá đạo dược, độc của rắn căn bản không thể sánh bằng, hẳn là sẽ bị chậm rãi hóa giải.

Vân Tả Ý từ nhỏ đã bắt đầu uống thuốc, hơn nữa thuốc đều cực kỳ trân quý hiếm có, tự nhiên sinh ra miễn dịch với những thuốc bình thường. Vì thế hiện tại Ảnh Nhất muốn tìm được thuốc có thể sinh ra hiệu quả với Vân Tả Ý đều khó càng thêm khó. Bất quá chuyện này cũng không phải không có lợi, ưu đãi chính là các loại độc bình thường cũng không làm gì được Vân Tả Ý, Vân Tả Ý thậm chí không cần trị liệu, độc tố sẽ chậm rãi bị thân thể hắn hóa giải.

Vân Tả Ý hiện tại tối quan tâm không phải việc này. Bị xà rót nọc độc vào trong thân thể ; nọc độc gồm có nước miếng cộng thêm dịch…… Ác, Vân Tả Ý vội vàng ngăn lại ý nghĩ kế tiếp của mình.

Hiện tại làm sao bây giờ, đương nhiên không có khả năng tiếp tục nhàn nhã ngắm phong cảnh, tốt hơn nên nhanh trở về, nhất là tưởng tượng đến chân của mình bị xà hôn qua, Vân Tả Ý liền cả người không được tự nhiên.

Vân Tả Ý hiện tại lực chú ý cả người đều tập trung đến chỗ bị “hôn” kia, địa phương bị rắn cắn giống như bị đánh thuốc tê, hoàn toàn cứng ngắc. Chờ chút, này không phải ảo giác, thật sự tê liệt a. Chết tiệt, nọc độc còn có công năng gây tê. Không, không đúng, đầu của hắn dường như cũng có chút hôn mê, cư nhiên còn có cả gây mê. Hắn đúng là không sợ rắn độc bởi vì độc sẽ bị thân thể chậm rãi hóa giải, nhưng không có nghĩa sẽ ngăn cản được loại mê dược lập tức phát tác này.

Không thể ngất tại đây, nếu khi hôn mê lại bị một con rắn hoặc dã thú khác cắn tới, hắn thật sự khóc không nên lời, tối thiểu cũng phải tìm địa phương sạch sẽ mới hôn mê.

Nghĩ như vậy Vân Tả Ý bằng vào cường đại nghị lực cùng tinh thần, chống đỡ tìm tới một con đường nhỏ, Vân Tả Ý rốt cục hôn mê bất tỉnh. Trước khi hắn ngất xỉu, ý thức cuối cùng chính là : tuy rằng nơi đây phi thường bẩn, nhưng so với té xỉu trên mảng thật dày lá cây đã muốn hư thối vẫn tốt hơn, càng miễn bàn nơi đó không đếm được bao nhiêu sâu trùng đi đến đi đi.

……

Trời nắng chói chang, trên con đường nhỏ hẻo lánh giữa trưa, nhiệt độ tăng lên đỉnh cao, từ xa nhìn lại giống như một bức tranh trừu tượng.

Clip clop clip clop clip clop clip clop…… Chi nha nha ………Clip clop clip clop …… Chi nha……

Một chiếc xe ngựa bị mã phu điều khiển chạy nhanh. Xe ngựa xưa cũ thậm chí có chút tổn hại ở trên đường nhỏ xóc nảy không chịu nổi, thỉnh thoảng phát ra rên rỉ, làm cho người ta lo lắng xe ngựa có thể hay không tùy thời sụp đổ.

” Vu~~ dừng lại, vu~~”

Người đánh xe nhìn đến quần áo màu lam đột nhiên xuất hiện ở trên đường, vội vàng giữ chặt ngựa ngừng lại. Ngựa này tuy rằng nhìn qua vừa xấu lại vừa già, nhưng kỳ thật thần tuấn phi thường, dừng lại rất đúng bài huấn luyện, nếu là ngựa bình thường căn bản không có khả năng đột nhiên trong thời gian ngắn dừng lại được như vậy.

Mã phu ngừng xe ngựa sau, lập tức nhảy xuống, cũng không có vội vả đi lên xem người kia thế nào, mà là trước cảnh giới xem xét bốn phía cùng người nọ nằm trên mặt đất có cái gì khác thường. Qua nửa ngày rốt cục xác định bốn phía không có vấn đề mới mở miệng nói :” Gia, trên đường phát hiện người.”

Trên mã xa trầm mặc một hồi mới truyền ra giọng nam lạnh lẽo trầm thấp :” Đi xem, cẩn thận chút.”

“Vâng, tạ ơn Gia quan tâm.” Xa phu đáp, sau đó thật cẩn thận chậm rãi tới gần nằm người nằm giữa đường. Theo toàn cơ thể hắn buộc chặt có thể thấy được hắn đã đem mức đề phòng lên tới điểm cao nhất, chỉ cần phát hiện người nọ có một chút không thích hợp hắn đều có thể lập tức phản ứng.

An toàn đi đến bên cạnh người lạ, xa phu chẳng những không có thả lỏng ngược lại càng cảnh giác vì đây là thời điểm tốt nhất cho sát thủ hành động, loại xiếc này hắn không chỉ gặp qua một lần.

Sau khi cảnh giác, gặp người nọ vẫn không phản ứng, xa phu lại duỗi ra chân đá đá, thấy người nọ vẫn như cũ không có phản ứng mới cúi người xuống. Khi xác định người nọ là thật sự ngất xỉu mới rốt cục yên lòng, báo cáo với người trên mã xa:” Gia, là thật hôn mê.”

” Ừ, đi thôi.” Trên mã xa nam nhân vẫn không lộ diện, dùng thanh âm dễ nghe nói ra lời nói lạnh lùng.

“Vâng, A……” Xa phu rõ ràng đáp vâng, nhưng khi vô ý thấy được khuôn mặt bị che dưới mái tóc dài của người lạ, không khỏi xuýt xoa một hơi.

” Làm sao vậy, Thanh Diêu?”

” A, Gia, không có gì, bất quá người này thật đẹp, quả thực trước đây chưa từng gặp, phi thường khả nghi.” Xa phu, cũng chính là Thanh Diêu, bị nam nhân trong xe đánh thức lập tức trả lời, sắc mặt ngưng trọng. Người lạ này rất nguy hiểm.

” Sao, đẹp đến trước đây chưa từng gặp, ta thật muốn gặp xem sao, không biết lần này những kẻ kia lại tặng cho ta lễ vật gì đây. Ha ha ha…… hy vọng đừng khiến ta thất vọng.”

Trên mã xa nam tử nghe xong Thanh Diêu nói , hừ lạnh một tiếng, sau đó chỉ thấy màn xe giật giật, vẫn giấu ở trên mã xa rốt cục lộ ra chân diện mục.

Không thể không nói vị gia kia thật sự phi thường anh tuấn, hẹp dài mặt mày, mắt phượng xinh đẹp, mũi thẳng cao, môi duyên dáng mang chút khuynh bạc, loại môi này ấn theo tướng mạo đọc chính là trời sanh tính lạnh bạc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui