Khiết Phích Thiếu Gia

Vân Tả Ý hơi nhíu mi, không nói nữa, Mạt Phi cúi đầu cũng không có nói chuyện, hai dáng người sừng sửng đều không ai nói, Tây Lâm liền càng không thể hé khẩu, chỉ biết lo lắng một hồi xem xem người này, một hồi ngó ngó người kia, bộ dáng đáng thương vô cùng. Thời gian lẳng lặng lướt qua.

Một phút đồng hồ……

Năm phút đồng hồ……

Mười phút……

…… Tây Lâm cảm thấy thời gian trôi qua càng ngày càng chậm, mỗi một giây đều gian nan, cái trán bất tri bất giác che kín mồ hôi. Hắn hiện tại vô cùng hy vọng có một người có thể đến đánh vỡ không khí trầm tĩnh này……


” Rầm”

Một người chạy vào, không đợi Tây Lâm cảm kích, giọng phấn khích của hắn đã đến trước bóng người khiến cho cảm kích của Tây Lâm tan thành mây khói.

” Tây Lâm, ngươi có biết đại tin tức hôm nay không ? Ha ha…… Ngươi nhất định không biết rồi, mau nhìn, mau nhìn xem, Hội trưởng thích nam nhân nha. Ngươi không tin sao, có người thấy đó nha, nghe nói người kia còn là một nam nhân tuấn mỹ siêu cấp nha….. Ách, Tây Lâm , ngươi có đang nghe không vậy? Bộ không thoải mái sao……” Khiếu Minh vừa mở cửa liền thấy mục tiêu đứng ở cạnh cửa, trực tiếp xem nhẹ sự tồn tại của những người khác, cầm tờ báo chuyện bát quái mà hắn thiên tân vạn khổ giành được, nói ra tin tức kinh bạo hắn mới vừa biết đến. Chính là hắn phát hiện Tây Lâm không lộ ra gương mặt khiếp sợ như hắn dự đoán, ngược lại sắc mặt tái nhợt, ánh mắt dường như bị rút gân trong nháy mắt, không rõ nên hỏi thăm lại.

” Hắn là nghĩ muốn nói cho ngươi biết ta đang ở đây.” Thanh âm lạnh như băng vỡ vang lên.

” Sao…… A, a, ngươi ……” Khiếu Minh gật đầu theo phản xạ có điều kiện, đến khi mạnh mẽ nhận thức giọng nói của ai thì đã kinh sợ không biết nói gì, tay theo bản năng lén giấu tờ báo ra sau .

Vân Tả Ý nhướng mi nhìn động tác của hắn, trực giác cho biết vừa rồi Khiếu Minh nói chuyện có liên quan đến mình.

Khiếu Minh dưới ánh mắt nhìn thấu của Vân Tả Ý trụ không được bao lâu, tự giác hai tay dâng ra tờ báo, sau đó thật cẩn thận quan sát Vân Tả Ý phản ứng, chuẩn bị tùy thời chạy trốn.

Vân Tả Ý mở ra đọc, tiêu đề cực kỳ bắt mắt là: “Kinh bạo, tình nhân thần bí của Ác ma hội trưởng hiện thân”. Đại khái nội dung như sau: ‘Hoành Vũ học viện đệ nhất mỹ nhân “Ác ma Hội trưởng” Vân Tả Ý vẫn độc thân, vô luận người nào theo đuổi đều thảm bại, là mỹ nhân khó chinh phục của học viện chúng ta…… Sáng nay thật kinh ngạc khi bắt gặp Vân Tả Ý cùng một nam tử sóng vai mà đi, nam tử tướng mạo tuấn mỹ, hai người vẻ mặt thân mật, hư hư thực thực…… Hai người có hành vi nắm tay nhau…… Nam tử tóc xanh, mắt xanh, mặc trường bào màu lam…… đã trao nhau những lời nói thân mật……

“Soạt” Vân Tả Ý không đợi xem hết đã dùng lực đóng lại trong tờ báo, sắc mặt tối sầm nhìn Khiếu Minh .


Khiếu Minh trong lòng run sợ nhìn Vân Tả Ý, vội vàng giải thích:” Này, ta vô tội, ta cũng là mua tới nó.”

” Mua tới?”

” Đúng vậy, ở trong học viện có bán, rất nhiều nhân…… đều mua……” Khiếu Minh thật cẩn thận nhẹ giọng nói, lo lắng dẫn phát trận lửa giận khác của Vân Tả Ý.

Vân Tả Ý thần sắc không tốt nhìn Khiếu Minh một hồi, dần dần sắc mặt dịu xuống, cẩn thận ngẫm lại bất quá là chuyện lá cải thôi, kiếp trước hắn cũng không phải không nháo qua loại chuyện này. Chỉ một ít người nhàm chán mới tin loại này, không để ý tới nó qua một thời gian tự nhiên sẽ không ồn ào nữa, nếu quá mức để ý ngược lại sẽ càng giải thích không rõ.

Khiếu Minh thấy Vân Tả Ý dịu sắc mặt mới rốt cục buông tha ý niệm chạy trốn, nhưng hắn vẫn như cũ cẩn thận nhìn Vân Tả Ý, lại không nghĩ tới một lúc sau, Vân Tả Ý liền hoàn toàn khôi phục như bình thường, không khỏi kỳ quái hỏi:” Hội trưởng, ngươi không tức giận sao?” Trong lòng thầm nghĩ không phải tin đó là sự thật chứ.

Vân Tả Ý thản nhiên liếc hắn một cái, biết trong lòng hắn đang nghĩ gì nhưng không dám nói, chỉ trả lời:” Chuyện lá cải mà thôi, không cần để ý.”


Khiếu Minh ngẫm nghĩ lời nói của Vân tả Ý một lúc lâu, cảm thấy Vân hội trưởng thật sự rất giỏi, chuyện như vậy có thể không thèm để ý, khó trách mình cùng tuổi với hắn nhưng hắn đã là năm hai, lại là Hội trưởng học sinh, nhất thời càng bội phục Vân Tả Ý không thôi.

Tuy rằng Vân Tả Ý đã muốn không thèm để ý, nhưng hiện tại không còn tâm tình lưu lại giáo dục Mạt Phi, chỉ có thể nói với Mạt Phi:” Ngươi hôm nay ngoan ngoản ở phòng ngủ nghỉ ngơi, hảo hảo ngẫm lại lời ta nói, ngày mai ta lại đến.” Bất quá hắn đối với bộ dáng trầm mặc của Mạt Phi cũng không ôm quá lớn tin tưởng.

” Đã biết.” Mạt Phi ra vẻ cung kính thật sự gật đầu.

Ai, Vân Tả Ý lại nhìn Mạt Phi, tự biết chính mình thật sự cũng không có biện pháp, quyết định một hồi sẽ đi thư viện xem có thể tìm ra phương pháp tốt hay không.

Khiếu Minh thông minh giúp Vân Tả Ý mở cửa, lại bị người đứng ngoài cửa làm hoảng sợ, duy nhất ý niệm trong đầu chính là: Tin đồn – nam diễn viên chính.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận