Khiết Phích Thiếu Gia

Vân Tả Ý và Vân Hàm Phong cùng nhau mỗi ngày đi tổng bộ làm việc. Trạng thái này đã duy trì được ba tháng. Gần nhất Vân Tả Ý càng ngày càng thích ở tổng bộ. Nếu có thể, hắn đều tận lực tránh quay về Vân gia. Nguyên nhân là gì? Đương nhiên không có khả năng bởi vì hắn đột nhiên biến thành một người công tác cuồng dại ngay cả nhà cũng không chịu quay về. Chân chính nguyên nhân bởi vì ‘vị hôn thê’ của hắn.

” Tả Ý ca ca~~”

Vân Tả Ý vừa mới tiến vào cửa nhà chợt nghe đến tiếng kêu đối với hắn như ma âm vào não, ngọt chết người. Cứng ngắc quay đầu, quả nhiên nhìn đến Phương Tuyết đang tiến về phía hắn.

Phương Tuyết thuần thục nắm cánh tay Vân Tả Ý, ngọt ngào nói:” Tả Ý ca ca~~, huynh đã về rồi.”

” Ừ” Vân Tả Ý đã hoàn toàn không ôm hy vọng dựa vào sức lực bản thân có thể rút ra tay Phương Tuyết, cố nén cảm xúc không khoẻ chết lặng làm cho nàng ôm. Vân Tả Ý mở miệng hỏi:” Ngươi sao vẫn còn ở nhà, không đi làm nhiệm vụ sao?” Hắn trước đó hỏi thăm kỹ Phương Tuyết không ở nhà mới trở về.

” Khanh khách…muội đã đi rồi. Bởi vì hôm nay không có việc gì nên muội trở về sớm, nhờ thế mới gặp Tả Ý ca ca a. Tả Ý ca ca~~… chúng ta đã lâu cũng chưa gặp mặt da~.”

“Ừm” Vân Tả Ý âm thầm đề phòng. Haiz, hiện tại phụ thân cùng tiểu Vũ không ở bên người, không biết hắn có thể ứng phó nổi không.

” Chúng ta lâu như vậy cũng chưa gặp mặt, Tả Ý ca ca có phải hay không phải bồi thường người ta một chút.” Phương Tuyết vừa nói, vừa âm thầm dùng bộ ngực mềm mại cọ đến cọ đi trên cánh tay Vân Tả Ý. Nàng thấy Vân Tả Ý vẫn thờ ơ giống như trước, không khỏi cắn răng.

” Ân” Vân Tả Ý đáp nhẹ một tiếng cho xong việc, nhưng mày đã nhíu lại. Tuy rằng rất muốn nói không, nhưng xem Phương Tuyết tư thế kia, nếu hắn nói không được không biết sẽ nháo nhào như thế nào nữa.

” Tốt quá, Tả Ý ca ca hôn bồi thường muội một cái đi.” Phương Tuyết chờ mong ngẩng đầu lên.

Này…” Có thể đổi cái khác? ” Vân Tả Ý nhướng mày.

” Không được, không thể đổi,muội muốn Tả Ý ca ca hôn.” Phương Tuyết lập tức trảm đinh tiệt sắt đáp, sau đó nhắm hai mắt, nhưng đợi một hồi vẫn chưa cảm giác được gì, không khỏi thúc giục nói:” Tả Ý ca ca~~, huynh nhanh lên.”

Vân Tả Ý khó xử nhìn Phương Tuyết, nghĩ muốn khuyên nữa,lại thấy Phương Tuyết cứ nhắm mắt chờ đợi, rốt cục buông tha, bất đắc dĩ cúi đầu gắt gao nhìn chằm chằm trước mặt khuôn mặt nhỏ nhắn. Trong đầu hắn liều mạng đem nàng biến thành đồ vật khác. Cái chén? Lắc đầu, khó khăn quá lớn. Hoa? Vốn luôn bị mẫn cảm với mùi hương, hôn đóa hoa tuyệt đối không có khả năng. Còn có…… Vân Tả Ý là càng nghĩ mặt càng đen, nghe thấy Phương Tuyết lại bắt đầu thúc giục, đành phải cố hạ thấp khó khăn, đem gương mặt này tưởng tượng thành những gương mặt dễ dàng xuống tay. A, tựa hồ tiểu Vũ cùng phụ thân đều có thể, tuyển ai đây. Phụ thân? Dường như chưa từng hôn hắn, ách, vẫn là tiểu Vũ đi, tối thiểu lúc nhỏ có hôn qua.

Sau đó Vân Tả Ý mà bắt đầu gian nan quá trình chuyển hóa. Tiểu Vũ lúc còn nhỏ mặt là tròn tròn, còn mang điểm trẻ con béo phì thực đáng yêu, mắt nhìn Phương Tuyết mặt trái xoan tinh xảo, khó khăn vẫn là quá lớn. Nhắm mắt lại chuyên tâm vẽ phác thảo hình tượng tiểu Vũ thời kì trẻ nhỏ…… Sau đó không lâu, một tiểu nam hài má phấn đáng yêu xuất hiện trong lòng Vân Tả Ý, khuôn mặt nhỏ nhắn tròn tròn, mắt to trong suốt lóe sáng, miệng cười hồn nhiên đáng yêu……Tối trọng yếu là luôn ngọt ngào gọi ca ca……

Đã nhịn chờ lâu lắm, Phương Tuyết tính mở to mắt rốt cục cảm thấy hơi thở quen thuộc đang tiến đến gần. Cố nén tâm tình kích động, Phương Tuyết nín thở đứng yên, môi đỏ mọng khẽ nhếch, chờ người trong lòng đến…… Nhưng là, mới vừa cảm giác được một vật mềm mại hơi lạnh nhẹ chạm trên trán một chút, hơi thở quen thuộc kia liền nhanh chóng rời xa, sau đó chợt nghe Vân Tả Ý bình tĩnh bảo :” Tốt lắm.”

Cái gì? Phương Tuyết lập tức mở to mắt, ‘tốt lắm’? Không thể tin nhìn Vân Tả Ý .

Vân Tả Ý thừa dịp Phương Tuyết thất thần trong nháy mắt nhanh chóng rút ra cánh tay, sau đó nhanh bước rời đi.

A, nhìn Vân Tả Ý nhanh đi xa, Phương Tuyết vội vàng đuổi theo:” Tả Ý ca ca, cái kia không tính, không tính, phải hôn môi mới được.”

” Ngươi cũng không nói qua phải hôn môi.” Vân Tả Ý nghiêm trang giải thích, đồng thời trên tay cũng rất nhanh theo giá sách tìm ra tư liệu muốn tìm.

” Này, nhưng mà, nhưng mà……” trước tình thế cấp bách Phương Tuyết tìm không ra lý do phản bác.

” Tốt lắm, Phương Tuyết, ta đi trước, phụ thân còn đang chờ tư liệu trên tay.” Vân Tả Ý lôi ra Vân Hàm Phong , âm thầm quyết định về sau muốn lấy đồ vật này nọ tuyệt đối không tự mình về nhà, nếu trở về cũng phải cùng Vân Hàm Phong đi.

Quả nhiên Phương Tuyết đối với Vân Hàm Phong vẫn rất sợ hãi. Vốn muốn ngăn cản, Phương Tuyết nghe đến Vân Hàm Phong đang chờ liền dừng động tác, muốn nói lại thôi, nhìn Vân Tả Ý. Tranh thủ lúc nàng đang do dự, trong nháy mắt Vân Tả Ý đã biến mất. Nàng rốt cục đối với đại sảnh không một bóng người nhẹ giọng nói ra lời muốn nói — chúng ta là vợ chồng a……

……

Ra Vân gia, Vân Tả Ý rốt cục thở dài nhẹ nhõm, lập tức đi Vân thị tổng bộ. Ngày hôm đó buổi tối Vân Tả Ý không quay về Vân gia, ngay tại tổng bộ cùng Vân Hàm Phong nằm ngủ trên giường, hơn nữa từ đó về sau số lần về nhà càng ít đi. Vân Hàm Phong dĩ nhiên cực kỳ vui sướng, ước gì mỗi ngày đều cùng Vân Tả Ý sống ở tổng bộ không trở về nhà.

Nhưng là mặc kệ Vân Tả Ý trốn như thế nào cũng vẫn có thời điểm tránh không khỏi. Một ngày nọ ở một tháng sau, Vân Hàm Phong và Vân Tả Ý về tới Vân Gia. Sau khi nếm qua bữa tối Vân Tả Ý trở về phòng. Không lâu sau ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, vừa nghe thanh âm này Vân Tả Ý biết rõ là ai, ai thán một tiếng đứng lên mở cửa.

” Tả Ý ca ca~~”

” Chuyện gì?”

” Tả Ý ca ca muội nấu cho huynh cháo nâu non đây.” Phương Tuyết nhấc ra ấm hạp nhỏ tinh mỹ.

Vân Tả Ý nhìn thoáng qua cháo, thản nhiên nói:” Để ở đó đi.” Cũng may Phương Tuyết lần này không có nhắc lại yêu cầu vô lý kia, chỉ đặt phần cháo trên bàn xong, dặn dò câu “nhất định phải uống” liền ly khai.

Có điều xem ra Phương Tuyết không biết Vân Tả Ý rất mẫn cảm với mùi hương, chén cháo này hắn tuyệt đối sẽ không đụng tới.

Vân Tả Ý ngủ luôn luôn trễ, hôm nay cũng không ngoại lệ, vẫn đang đọc sách. Đương nhiên chén cháo kia vẫn còn nguyên trên bàn. Quyển sách mới đọc không bao lâu lại truyền đến tiếng gõ cửa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui