Editor/Dịch: Vivi
Thứ sáu, lòng người rộn ràng, xe trong bãi đỗ xe không nhiều.
Hướng Tình lái chậm rãi từ từ từng vòng một, không tìm được chiếc Cayenne màu đen kia của Hoắc Đông.
Tuỳ tiện tìm một chỗ dừng xe lại, cô lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho anh: [Đang làm gì vậy?]
Ba phút sau nhận được tin trả lời: [Làm việc]
Hướng Tình: [Ở công ty sao?]
Hoắc Đông: [Ừm]
Hướng Tình: [Tối nay có rảnh không?]
Hoắc Đông: [Không có]
Hướng Tình không ngoài ý muốn, chỉ là cách cự tuyệt của người đàn ông này thật sự quá lạnh lẽo cứng nhắc rồi, trước kia anh đối đãi với tình nhân cũng là thái độ này sao?
Những cô gái này đều chịu được?
Nhưng một khi hồi tưởng đến biểu hiện trêи giường của Hoắc Đông…
Đã nếm một lần rồi, ai có thể không muốn lại thêm vài lần.
Đại khái có rất nhiều cô gái giống cô, ánh mắt đầu tiên đã bị bộ dáng cấm ɖu͙ƈ cao lãnh của người đàn ông này dụ dỗ trầm luân.
[Hôm nay anh lái xe gì vậy?] Hướng Tình lại gửi thêm một tin nhắn.
Người đàn ông nhạy bén trả lời: [Em ở dưới lầu?]
[Nói cho em đi!] Hướng Tình tránh không trả lời, gửi một cái icon mèo con lăn lộn.
Hoắc Đông gửi đến một cái bảng số xe.
Hướng Tình ngẩng đầu, mắt đối diện với cái đuôi xe màu đen cấp S đang an tĩnh dừng ở kia.
Này không phải thật khéo sao.
Kéo tấm chống nắng xuống trang điểm dặm lại.
Từ khi nào trêи mặt có một vệt nước mắt mà bản thân cũng không biết.
Hướng Tình tự giễu cười cười, kéo ngăn để đồ bên ghế phụ ra, chọn một cây son kem màu đỏ nhung.
Ban ngày ra cửa làm việc, chỉ đơn giản tô chút son thay đổi màu môi.
Nhấp miệng vài cái, vừa lòng mà nhìn đôi môi no đủ của mình trong gương.
Lại lấy một lọ nước hoa, cô kéo cổ áo ra phun phun trêи ngực, tiếp theo hơi kéo mép váy, phun một hơi nhẹ vào nơi bí ẩn giữa hai chân.
*
Hoắc Đông nhận được tin tức của Lê Thấm, đúng 5 giờ rưỡi cầm áo khoác tây trang tan tầm.
Ra khỏi thang máy, đi đến cạnh xe, kéo cửa ra ngồi xuống, ném áo khoác trêи lưng ghế phụ, vặn chìa khoá khởi động ô tô, liền mạch lưu loát.
(Bản edit này được đăng duy nhất tại truyendkm.com Vivi_V1989.
Những trang khác đều là ăn cắp.
Hãy vào trang chính chủ đọc để ủng hộ công sức của editor nhé.)
Thanh âm của tiếng giày cao gót vang lên, cửa ghế phụ bị kéo ra.
Một mùi hương ngọt ngào bay vào mũi, vài bóng ảnh đong đưa, cô gái cong đầu gối, linh hoạt lướt qua ghế phụ.
Cùng với mùi hương, một đôi cánh tay mềm yếu như không xương leo lên bả vai rắn chắc của Hoắc Đông.
Một cẳng chân gấp lại giữa hai chân anh, một chân khác thì quỳ gối ngoài sườn đùi anh.
Giữa hai chân Hướng Tình kẹp một đoạn đùi Hoắc Đông rồi ngồi xuống.
Ôn hương nhuyễn ngọc, nhào vào trong ngực.
Hoắc Đông cảm thụ được một đôi nhũ thịt mềm mại cách áo sơmi mỏng đè nặng trêи ngực mình, cổ áo tản mát ra mùi hương sâu kín.
Thật muốn mệnh, mới như vậy, bụng nhỏ đã bắt đầu nóng lên rồi.
Eo cong của Hướng Tình gần sát người đàn ông, cánh tay vịn trước ngực anh, môi đỏ gần sát cái cằm phong nghị: “Có nhớ em không…”
“Đã nói rồi, đêm nay không được.” Hoắc Đông từ từ mở miệng.
Hoắc Đông nói một không hai, giờ phút này ngay cả đôi tay cũng là một tay để trêи bệ cửa sổ, một tay để giữa tay lái.
Thật sự không dao động.
Hướng Tình cười, hai mắt cong cong: “Em cũng không phải đến tìm anh làm…”
Ôm cổ Hoắc Đông, Hướng Tình nghiêng mặt đi ɭϊếʍ vành tai người đàn ông, đầu lưỡi nhỏ mềm ấm hồng nhạt phun ra giữa đôi môi đỏ, linh hoạt ɭϊếʍ láp mềm nhẹ trêи dưới.
“Em tới là đưa bữa tối cho anh…”
Thanh âm nũng nịu lả lướt, vành tai tê dại.
Tay nhỏ của Hướng Tình ấn trêи cơ ngực Hoắc Đông vẽ vòng, móng tay trong suốt cách áo sơmi vuốt ve cơ bắp.
Ngón tay vòng đến mệt mỏi, lại đi moi đầu иɦũ ɦσα anh.
Trong xe thật sự an tĩnh, loáng thoáng nghe thấy thanh âm máu trong cơ thể người đàn ông lưu thông đến hạ thể.
Hướng Tình ưỡn ngực, dùng môi dán lên môi Hoắc Đông, vươn lưỡi ɭϊếʍ: “Anh không muốn nếm… em một chút sao?”
Cái lưỡi ngoan ngoãn ɭϊếʍ trêи môi, nước miếng dính ướt át môi Hoắc Đông.
Mỹ nhân đưa đến bên miệng dù là cao tăng đắc đạo cũng không kiềm chế được.
Hoắc Đông mở miệng, ᘻút̼ cái lưỡi thơm tho của cô vào, phản công dùng đầu lưỡi châm ngòi đầu lưỡi cô.
Môi lưỡi giao triền, nhẹ nhàng tinh tế châm ngòi, chơi đùa.
Hướng Tình quấn lấy người đàn ông hôn, càng hôn càng sâu, trao đổi mật ngọt.
Một tay Hoắc Đông ôm eo nhỏ mềm mại của Hướng Tình, công chiếm khoang miệng mềm yếu của cô gái.
Đầu lưỡi tiến vào giữa hai cánh môi đỏ, dễ như trở bàn tay xâm nhập đến chỗ sâu trong gốc lưỡi, hôn Hướng Tình đến cả người tê dại, ngửa đầu, nước bọt từ khoé miệng tràn ra.
“Ưm…” Hướng Tình bị hôn đến toàn
thân mềm nhũn, nội tâm xôn xao bất kham.
Trong mơ hồ tìm được một tay khác của Hoắc Đông, nắm sờ đến chỗ mép váy, dẫn bàn tay anh đẩy váy mình lên trêи.
Viền màu lá sen bao quanh váy đen, chân bị tất chân màu đen bao vây lấy.
Thời gian làm việc, luôn cần phải mang tất chân phiền phức.
Giờ phút này ở trong tay người đàn ông, vải đen trơn mỏng, mượt mà, tinh tế, bọc đôi chân săn chắc co dãn mười phần của cô gái.
Người đàn ông cầm lòng không được, ᘻôиɠ nhỏ cô gái không ngừng phát tao vặn vẹo, ngồi đè xuống, váy bị đẩy lên cao, cuốn xếp trêи ᘻôиɠ.
Khát vọng rốt cuộc có thể tạm giải, tiểu huyệt Hướng Tình cách qυầи ɭσ"ȶ với tất chân, kẹp đùi săn cứng của Hoắc Đông dùng sức cọ xát.
“Ưm… bên trong thật ngứa…”
Hoắc Đông cảm nhận được Hướng Tình kẹp chặt chân anh tự an ủi, giống như cây gậy bị cô tuỳ ý sử dụng..