Khoá Lấy Chân Tình


Edit: Astute Nguyễn
"Sao ngài lại thích loại đồ này?"
Ước Tố đỏ bừng mặt, mơ hồ nhìn thấy bàn tay người đàn ông đang đùa nghịch nhũ hoa mình, chiếc váy ngủ viền ren đen chẳng che đậy được thứ gì, ngược lại còn khiến cơ thể cô tăng thêm vẻ quyến rũ khó cất thành lời, dáng vẻ con gái liên tục nhấp nhô đỉnh núi đầy đặn và cặp mông đẫy đà...! Người đàn ông lại đưa bàn tay khác chầm chậm trượt xuống mông, chiếc váy ren đen vất vả lắm mới che được nửa bờ mông tuyết, bên trong vẫn chưa mặc thêm cái gì.

Ngón tay hắn thô bạo cọ qua hoa môi sưng tấy, Ước Tố cảm nhận được từng đợt đau xót, cô theo bản năng né tránh ngón tay, lại bị hắn cắm thẳng vào hoa huy*t dính mật.
"Bảo bối, em nhiều nước thật." Hắn vuốt ve bầu ngực, nhẹ giọng nói nhỏ, "Đúng là thứ dâm đãng."

"Ngài im miệng..." Ước Tố nghe hắn thốt ra dâm ngôn uế ngữ, cô khó chịu, "Ta mệt rồi, muốn đi ngủ."
"Không được."
Hắn đột nhiên chống mình, bật chiếc đèn lưu ly trên đầu giường, khuôn mặt anh tuấn và đường nét rõ ràng của người đàn ông xuất hiện trước mặt Ước Tố, cô đưa tay ôm lấy cơ thể, hắn bỗng cúi xuống, ngậm lấy nhũ hoa yêu kiều, dùng hàm răng cắn nhẹ nhàng, toàn bộ cổ áo đều bị kéo ra, hai bầu ngực lộ ra ngoài, hắn vừa dùng một tay xoa nắn, vừa ôm lấy vòng eo nhỏ, thân mật thì thầm bên tai cô.
"Tố Nhi, tôi có quà cho em."
Ước Tố không biết tại sao lại sởn tóc gáy, lúc hắn nói câu này, nhất định không phải chuyện gì tốt, hắn xoa bóp bờ mông trắng, gương mặt kiên định dưới ánh đèn mang theo ba phần tà khí.
"Mấy ngày này tôi không về nhà, ngày nào cũng lên núi săn, hôm trước săn được một con cáo toàn thân trắng như tuyết, định làm cho em kiện áo lông..."
Cơ thể Ước Tố khẽ run lên: "Sinh linh đó cũng thật đáng thương, sau này đừng làm vậy nữa."
"Tại sao em lại không vui?" Triệu Hựu Sâm nhạy cảm nhận ra, "Sau này không nhắc chuyện đó trước mặt em nữa."
Ước Tố đột nhiên nghĩ ra gì đó, cô chần chừ hỏi: "Trước kia ngài...!Chắc không dễ dàng gì nhỉ?"
"Vẫn ổn, có lẽ không đến mức cái gì cũng thương hại như em, tôi hồi trước..." Triệu Hựu Sâm cười tự giễu, "Thường xuyên phải tranh thức ăn với chó dữ, có một lần gặp phải một con sói trong ngõ hẹp, còn cắn chết nó." Truyện edit by Astute Nguyễn.
Ước Tố nghĩ đến cảnh tượng kia, cơ thể bất giác run rẩy, Triệu Hựu Sâm ôm chặt cô, cúi đầu hôn một cái lên cổ: "Đáng sợ vậy sao? Tôi đâu còn cách khác, nó không chết thì tôi sẽ mất mạng, tuy nghe...!Đúng là rất dã man, bây giờ tôi ở trạng thái người, ngày tháng sống như dã thú trước kia vẫn hiện lên rõ ràng trước mắt."
"Có điều em đừng sợ, bây giờ đã thành gia lập thất, có thế nào cũng không quay trở lại cuộc sống trước kia."

Triệu Hựu Sâm đột nhiên có chút ngại ngùng hiếm thấy, nhờ ánh đèn mờ nhạt, Ước Tố mới không nhìn ra sắc mặt đỏ ửng của hắn.
"Tôi không dám, cũng không bỏ được."
Ước Tố gục đầu xuống, cảm thấy gương mặt đang nóng lên, cô không dám nhìn thẳng ánh mắt sáng ngời của người đàn ông, cô nhỏ giọng hỏi: "Ngài định đưa cho ta thứ gì?"
Triệu Hựu Sâm sửng sốt, có chút vui mừng ngoài dự liệu, hắn mất tự nhiên, ho nhẹ hai tiếng rồi xuống giường, đợi đến khi quay lại, trên tay đã cầm theo một cái đuôi cáo trắng.
Ước Tố đỏ mặt, trong lòng thầm đoán được điều gì mờ ám: "Đây là..."
Triệu Hựu Sâm im lặng vỗ mông cô, Ước Tố hiểu ngay, lập tức định bỏ trốn, nhưng đã bị hắn tóm lấy eo, banh cặp mông trắng ra.

Cô cảm giác có thứ gì đó lạnh lẽo nhét vào hậu môn, thứ lạnh lẽo ấy khiến cơ thể cô run rẩy, người đàn ông lại ôm chặt Ước Tố trong lòng, lưu loát dùng thắt lưng trói tay cô.
Ước Tố kinh hoàng nhìn hắn, cơ thể mới đó đã bị hắn đẩy xuống, mông ngọc lập tức vểnh cao, chiếc đuôi cáo lắc lư ở giữa, đôi tay đang bị trói khiến Ước Tố không thể cử động, cô chỉ có thể miễn cưỡng nằm sấp trên giường, hai chân co lại, từ phía sau có thể thấy rõ hoa môi đang sưng tấy.

Giữa hoa môi tràn ra róc rách dâm dịch, Triệu Hựu Sâm dùng ngón tay cắm thử một lần, khi rút ra trên tay dính đầy chỉ bạc lấp lánh, hắn đỡ lấy mông ngọc, nhẹ nhàng mơn trớn đuôi cáo trên mông cô, hắn chống nửa người, đỡ dương v*t to lớn cố gắng đưa vào huyệt.
Ước Tố chưa từng thử tư thế này, cô cảm thấy hơi mệt, nhưng Triệu Hựu Sâm phía sau dường như vẫn dồi dào tinh lực, nhanh chóng đâm vào hoa huy*t của cô, d*m thủy thấm ra làm ướt đẫm côn th*t.

Hoa môi vốn đã hơi sưng, bây giờ bị cọ xát càng thêm đau rát, Ước Tố tự dưng cảm giác khoái cảm gấp bội cơn đau, cô bị bó đôi tay, khuỷu tay chống trên giường, phía sau lại đón một trận đâm sâu vào, hai hoa môi mềm mại bị hắn mở ra, cự vật căng hết các nếp trong hoa huy*t, cửa huyệt nhỏ xinh chật vật nuốt thứ đồ kia, hai chân cô đang quỳ cũng bắt đầu đau nhức vì đẩy mạnh.
Ps: 1 bình chọn + 1 bình luận + 1 theo dõi => 1 chương mới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận