Khoái Lạc Hệ Thống

“Trời ạ!!!!”

“Hóa ra tên đó cũng không biết.”

“Thế mà làm ta tưởng…”

“Thằng này chuyên bóp dái đồng đội nha…”

“Học viện Hoa Sen không biết tuyển thằng ngáo đá này đi làm gì… Haizzz!”

Khán giả thất vọng khi thấy Khải Minh trả lời sai. Bản thân hắn ta cũng thất vọng và hoang mang không kém đó chứ.

“Sao mà sai được chứ???” Khải Minh hét lên. Tên dẫn chương trình thấy vậy liền nói: “Xin lỗi nhưng đó không phải là đáp án đúng!!”

Nói rồi, tòa tháp của đội Hoa Sen liền hạ xuống đến mức 0 mét. Như vậy đồng nghĩa với việc họ sẽ bị loại.

“Được rồi, đội Hoàng Kim vẫn có quyền chọn trả lời để nâng cao số điểm!”

Dẫn chương trình quay sang đội Hoàng Kim và nói. Đăng Quang đứng ở trên đó khoanh tay không nói gì cả. Đồng đội của hắn thấy vậy liền nói:

“Câu này ta biết, hãy để ta trả lời.”

Đó là một tên con trai của đội Hoàng Kim, hắn ta nói rồi bước lên phía trước giơ tay toan nhấn chuông, thế nhưng hắn khựng lại trước khi chạm vào chuông. Lí do là bởi vì Đăng Quang đã đưa tay ra cản hắn lại.

“Chuyện gì vậy?”

Tên đó nghi hoặc hỏi. Đăng Quang không nói gì chỉ lắc đầu.

“Bỏ ra để ta trả lời, đây là cơ hội để kiếm điểm mà…”

Tên con trai đó có vẻ không hài lòng, hắn ta giật phăng tay ra rồi tiếp tục bước đến để nhấn chuông. Nhưng lần này, hắn bị một người khác ngăn cản.

“Thu Thúy…”

Thu Thúy chính là mỹ nhân đứng cạnh Đăng Quang, nàng đưa tay ra cản hắn ta và trừng mắt nhìn.

“Ngươi nên nghe lời đi…”

“Chậc…” Tên con trai đó có vẻ đã từ bỏ ý định. Hắn tức tối quay ra phía sau chống nạnh chửi thề.

“Hmmm, thời gian đã hết. Như vậy là đội Hoàng Kim không trả lời.Và chúng ta đã có kết quả, đội còn đứng vững cuối cùng chính là trường Hoàng Kim. Và đồng nghĩa là họ sẽ nhận được thêm 50 điểm. Mọi người xin hãy vỗ tay chúc mừng!!!”

Khán giả không tiếc gì tặng ngay một tràng pháo tay nồng nhiệt. Đăng Quang đứng trên cột không có vẻ gì là quan tâm, hắn hiện tại đang tập trung ánh mắt nhìn vào Khải Minh, người đang hoang mang cực độ.

“Sao lại sai chứ? Hệ thống, thông tin của ngươi bị gì vậy?”

Khải Minh hai tay đặt lên đầu bối rối hỏi hệ thống. Ngay sau đó, hệ thống lên tiếng đáp: “Thông tin của ta đúng 100% sữa tươi nguyên chất, ngươi không cần phải nghi ngờ.”

“Nhưng sao lại sai chứ, hay là đề sai…”

“Chuyện đó ta không biết. Nhưng mà ta khuyên ngươi bây giờ nên chạy càng nhanh càng tốt…”

“Sao vậy?… Ặc.”

Khải Minh hơi khó hiểu nhưng sau đó nhận ra ngay. Một bàn tay đặt lên vai làm hắn lạnh sống lưng. Hắn run sợ từ từ quay đầu lại. Phía sau hắn, Thất Hứa, Công Khanh, Yến Ly và Hồng Diễm đang tỏa ra một luồng sát khí đáng sợ.

“Khải Minh…!!”

Cả bọn đồng loạt nói rồi cười với nụ cười đáng sợ. Khải Minh nhìn cảnh đó lông mày giật giật và nói:

“Tha… tha cho em…”

Hắn chưa nói hết câu thì đã bị bốn người còn lại bay vào đánh hội đồng. Với những việc mà hắn làm thì hắn đáng bị như vậy.

“Á… a… o… em”

Khoảng một phút sau, bốn người kia bước đi để lại Khải Minh nằm bệt dưới đất, bộ dạng vô cùng thảm hại.

“E hèm, bây giờ tôi xin công bố số điểm của 6 đội sau vòng thi thứ nhất. Vị trí thứ nhất với 400 điểm, đội Hoàng Kim. Đứng ở vị trí thứ hai, đội Hoa Sen với 340 điểm. Về thứ ba với 10 điểm, đội Nữ Hoàng. Ba đội còn lại là Thiên Long, Hải Dương và Dã Thú đồng hạng tư với số điểm là 0…”

Dẫn chương trình dừng một tí lại nói tiếp: “Vòng thi thực chiến sẽ diễn ra vào sáng mai, mọi người nhớ đến xem nhé… Còn bây giờ, xin chào và hẹn gặp lại!!”

Khán giả rời khỏi ghế ra về. Vừa đi họ vừa xôn xao bàn tán về ngày mai.

“Hmmm, ngày mai mới hấp dẫn nè!!”

“Ừm, cuộc thi thực chiến bao giờ chả hấp dẫn hơn!!”

“Không biết năm nay có gì bất ngờ không?”

Yến Nhi cùng cô giáo Thảo cũng đứng dậy đi xuống dưới. Thế nhưng đang đi giữa chừng thì Bích Thảo nói:

“Ủa, hai thằng kia quen quen… Hình như là… Nam, Vinh!”

Bị gọi trúng tên, hai tên đó quay lại. Thấy cô giáo Thảo, chúng kinh sợ nói: “Uầy, chuồn lẹ… Để bị tóm là bị kỉ luật đó!”

Cả hai tên vội bỏ chạy. Bích Thảo thấy vậy liền đuổi theo: “Đứng lại hai đứa kia…”

Yến Nhi tiếp tục bước xuống chỗ của học viện Hoa Sen. Khi thấy Khải Minh, Bạch Long vùng vẫy thoát khỏi tay nàng và chạy đến chỗ hắn. Bạch Long đưa chân khều khều lên đầu của Khải Minh khi hắn vẫn đang nằm dưới đất.

“Mọi người vất vả rồi!!”

Yến Nhi lấy trong túi ra vài chai nước và đưa cho mọi người. Cả bọn vui vẻ nhận lấy rồi uống.

Yến Nhi cũng đưa cho tên Khải Minh đang lồm cồm bò dậy một chai nước. Nàng còn nhẹ nhàng cười khi thấy hắn cầm chai nước. Khải Minh cầm chai nước hạnh phúc.

“Mọi người thi như vậy là tốt rồi, không cần cay cú đâu!!” Yến Nhi nhẹ nhàng động viên khi thấy bộ mặt ai cũng còn vẻ tiếc nuối.

“Ừm… thôi bỏ đi, chừng này điểm đủ rồi!” Hồng Diễm nói.

“Dù sao thì câu lúc nãy ta cũng không biết trả lời…” Công Khanh gật gù nói.

“Vậy sao còn uýnh ta huhu…” Khải Minh nghe vậy nghĩ thầm.

“Thôi chúng ta vào trong nghĩ đi…” Thất Hứa xoay người bước đi. Mấy người còn lại cũng đi theo sau.

“Khải Minh, lúc nãy ngươi có cảm nhận được gì không?” Hồng Diễm bất chợt lên tiếng hỏi. Tên Khải Minh đang đùa với Bạch Long liền dừng lại và nói:

“Kẻ mạnh nhất là tên Đăng Quang, hắn ta là Hồn Tướng tầng 1 luôn đó…”

“Hả? Đăng Quang là cái tên trả lời câu hỏi lúc nãy của đội Hoàng Kim đúng không?”

Yến Ly bất ngờ. Khải Minh gật đầu. Mọi người nhìn nhau và nói:

“Khó xơi đây nha… Còn mấy đội khác thì sao?”

“Mấy đội khác cũng chỉ đến Hồn Sư tầng 9 là cao nhất thôi!”

“Hmmm, nghe có vẻ khó ăn đây!” Công Khanh trầm ngâm suy nghĩ.

“Thôi kệ đi, Hồn Tướng hay gì cũng kệ, giờ chúng ta đi ăn cái gì đã, đói bụng quá!” Thất Hứa xoa bụng nói. Dù gì giờ cũng đã đến giờ ăn trưa rồi.

“Ừm, chúng ta đi ăn thứ gì đi, em có biết một nhà hàng ở đây ngon lắm!” Yến Nhi nói.

“Vậy thì đi thôi nào!!!” Yến Ly đập tay nói. Cả bọn cùng nhau đi đến nhà hàng của Yến Nhi nói.

Trong khi đó, trên hành lang lối ra vào, hiệu trưởng Quốc Bảo cùng người đẹp Huệ Hương đang bước đi.

“Đưa cho ta thông tin về tên Thất Hứa của học viện Hoa Sen…” Quốc Bảo giọng trầm trầm nói.

Huệ Hương nghe xong liền lấy một tờ giấy gì đó trong túi không gian của mình và đưa cho Quốc Bảo. Tên đó trầm ngâm đọc.

Tại sao hắn ta lại điều tra thông tin về Thất Hứa? Rất đơn giản, lúc bắt đầu cuộc thi hắn đã tranh thủ cảm nhận hồn lực của thí sinh các trường khác và phát hiện ra tên Thất Hứa là Hồn Sư tầng 12, cao nhất trong tất cả những người còn lại. Với một tên mạnh như vậy, hắn cũng có chút lo sợ. Và thế là hắn đã nhanh chóng tìm cách loại Thất Hứa ra trước để dễ dàng dành chiến thắng.

Quốc Bảo chợt nhíu mày, hắn sau đó hỏi: “Tên này có em gái?”

“Vâng, đúng là như vậy!” Huệ Hương gật đầu nói.

“Hmmm, vậy thì dễ rồi!! Ngươi hiểu ý ta chứ?” Quốc Bảo vừa đi vừa nói. Huệ Hương gật đầu. Nàng sau đó rời đi ngay.



“Haizzz đông quá!!”

Khải Minh tay ôm Bạch Long than vãn. Nãy giờ hắn cùng những người khác đã đến nhà hàng mà Yến Nhi giới thiệu. Nhà hàng này khá sang trọng và trông thức ăn cũng ngon. Tuy nhiên lại đông khách quá, Khải Minh đợi nãy giờ mới có bàn ngồi.

“Thôi kệ đi, tụi mình gọi món đi!!”

Khải Minh cầm thực đơn lên xem xét. Ở trong thực đơn có rất nhiều món ngon, món nào hắn cũng thích. Sau một hồi lâu lựa chọn, hắn quyết định chọn món mì cay. Những người khác cũng đã chọn món xong, giờ họ chỉ cần đợi dọn món ra thôi.

“Ủa, kia có phải là đội Thiên Long không?” Hồng Diễm chỉ tay về phía một đám con trai mặc áo vàng. Đặc biệt ở đây là đầu của tên nào cũng trọc. Bọn chúng chính là đội đến từ trường Thiên Long.

Lũ này trông có vẻ khá mạnh, tên nào cơ bắp cũng cuồn cuộn cả. Một tên trong đó thấy Khải Minh liền nói: “A, thằng này là thằng bóp dái đồng đội lúc nãy nè!!”

Tên đó đưa ngón tay chỉ thẳng vào mặt Khải Minh, mặt cười cười trêu chọc. Khải Minh tức giận định chửi thì Hồng Diễm nói: “Hừ, dù sao cũng đỡ hơn các ngươi, không trả lời được câu nào!”

“Hehe, bọn ta chỉ không thích trả lời thôi, cứ đợi đi, đến vòng thực chiến ngày mai các người sẽ… Oái.”

Tên đó chưa kịp dứt lời thì bị một người khác đánh lên đầu. Người đó cũng là một tên của đội Thiên Long. Hắn ta nói: “Xin lỗi, đồng đội của tôi lại nói bậy rồi, mong các vị thông cảm!!”

Nói rồi tên đó kéo tên kia đi đến một bàn ăn khác. Yến Ly tức giận nói: “Hừ, tên này cố tình kiếm chuyện đây mà!!”

Công Khanh chen vào ngay: “Kệ đi, ngày mai thi thực chiến tụi mình hành nó ra bã… Oái!”

Công Khanh đang nói chợt la lên, hai mắt hắn sáng rực. Mọi người vẫn còn khó hiểu cho đến khi nhìn cửa ra vào của nhà hàng. Ở đó, một nhóm các cô gái của học viện Nữ Hoàng đang bước vào trong. Và trong số đó tất nhiên có cô gái xinh đẹp làm Công Khanh say đắm lúc nãy. Đó cũng chính là lý do Công Khanh bây giờ đơ người ra.

Và tất nhiên trong đó cũng có cả Như Ngọc, em họ của Khải Minh. Hắn định chào nàng nhưng rồi lại sợ ăn bơ.

“Haizzz hết bàn rồi, làm sao giờ!!” Một cô gái trong đội Nữ Hoàng nói.

“Eh? Hay tụi mình lại ngồi chung với học viện Hoa Sen đi!” Một nữ sinh khác trong đội lên tiếng, cô nàng ấy liền chạy đi đến chỗ của đội học viện Hoa Sen ngay. Như Ngọc đã cố ngăn cản nhưng không được.

“Xin chào!! Mấy bạn thuộc đội học viện Hoa Sen phải không?” Cô gái ấy vui vẻ chào hỏi.

“Ừm, đúng rồi, có việc gì không bạn?” Yến Ly hỏi lại. Cô nàng kia cười rồi nói: “Thật ra tụi mình muốn xin ngồi chung bàn! Mấy bạn có thể…”

Nghe vậy Yến Ly tươi cười đáp: “À… ừm, được thôi!”

“Woa, cảm ơn mấy bạn!” Cô nàng ấy mừng rỡ quay lại kêu đồng đội đến. Và thế là các thành viên đội Nữ Hoàng vào chung bàn với đội Hoa Sen.

“Hihi, chào Như Ngọc!!”

Khải Minh lấy hết can đảm chào Như Ngọc, nếu bị bơ lần nữa thì hắn nhục chết mất. May mắn thay Như Ngọc lần này vui vẻ chào lại, tuy nhiên mặt nàng có chút bối rối.

“Um… chào ngươi…”

Thấy Như Ngọc chào lại, nhiều người cũng bất ngờ. Nhất là Hồng Diễm và Yến Nhi, cả hai hơi lo lắng khi thấy Khải Minh lại quen biết một người xinh đẹp như vậy.

“Ủa hai người quen nhau hả?” Một cô gái của đội Nữ Hoàng hỏi.

“À ừm, chúng tôi là anh em… họ.” Khải Minh gãi đầu nói. Cùng lúc hắn nói xong, Yến Nhi cùng Hồng Diễm đồng loạt thở phào.

“Phù, là anh em thôi à…”

“May quá…”

Như Ngọc cảm thấy hơi khó chịu khi mọi người biết mình là anh em họ của hắn. Nàng thật sự không muốn quan hệ của cả hai là vậy. Không phải nàng xấu hổ khi có tên anh họ “ngáo ngơ” mà là vì một lý do khác.

Nhưng tất cả mọi người đã lầm, một tên như Khải Minh dù là em họ hắn cũng không tha đâu.

“Oa, con gì đây, dễ thương quá!” Cô gái lúc nãy chợt la lên, tay liên tục chỉ về Bạch Long đang bò từ gầm bàn lên trên.

Cô gái ấy ngay lập tức chạy đến bên cạnh Khải Minh, tay toan bắt lấy Bạch Long. Bạch Long hoảng sợ chui vào lòng của Khải Minh ngay. Một cô gái khác của đội Nữ Hoàng cũng chạy đến bên cạnh để ngắm Bạch Long. Với sự dễ thương của Bạch Long thì ít cô gái nào có thể bình tĩnh được.

Hai cô gái ấy áp sát vào người Khải Minh để chơi đùa với Bạch Long. Và trong tình huống đó, bộ ngực mềm mại của cả hai đang cạ sát vào tay hắn. Khải Minh ngồi sướng đê mê.

“Này đủ rồi đó!”

Ba người Hồng Diễm, Yến Nhi và Như Ngọc đồng loạt đập bàn, đứng dậy và nói chung một lời.

“Hể? Chuyện gì thế!” Cô gái đó vẫn đứng sát vào Khải Minh và hỏi. Nàng ta có lẽ không để ý đến phần ngực đang nép sát vào Khải Minh.

Còn về phần ba cô nàng kia, mỗi người khi thấy hai người còn lại cũng làm giống mình liền đỏ mặt xấu hổ, lặng lẽ ngồi xuống im lặng. Yến Ly như hiểu chuyện liền cười châm chọc:

“Ái chà, gì đây nhỉ?”

“Chuyện gì đây? Khó hiểu quá!” Thất Hứa không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Hắn quay sang định hỏi Công Khanh nhưng tên đó hiện tại đang ở trạng thái say đắm, đôi mắt đắm đuối ngắm nhìn cô nàng xinh đẹp kia.

Đợi một hồi lâu thì thức ăn được dọn ra, mọi người vừa ăn vừa vui vẻ nói chuyện với nhau…

“Ngon thật, ăn no căng cả bụng!”

Khải Minh ăn xong tấm tắc khen ngợi, hắn có vẻ khá hài lòng với thức ăn ở đây. Những người khác cũng có vẻ như vậy.

“Mấy bạn định làm gì vào chiều nay vậy?” Cô gái của đội Nữ Hoàng hỏi.

“Có lẽ mình sẽ đi dạo phố một tí!” Yến Ly đặt ngón tay lên cằm nói.

“Hmmm, mình thấy ở trung tâm có bán mấy bộ quần áo đẹp lắm đó! Bạn muốn đi cùng mình không?”

“Ồ, cũng được đó.” Yến Ly gật đầu đồng ý. Nàng sau đó quay sang hỏi Thất Hứa:

“Thất Hứa, còn ngươi thì sao?”

Thất Hứa xoa cằm suy nghĩ rồi trả lời: “Có lẽ ta cũng sẽ đi tham quan một tí sau đó đến bệnh viện thăm Huệ.”

“Ừm, ta cũng định đến thăm em ấy một chút. Hay là khoảng 3 giờ tập trung tại trước nhà hàng rồi chúng ta cùng đi nhé!”

“Ừm vậy cũng được!”

Nói xong mọi người rời đi. Yến Ly thì đi cùng nhóm các cô gái của học viện Nữ Hoàng, riêng Như Ngọc thì vẫn ở lại với Khải Minh.

“Hmmm…”

Đứng trước nhà hàng lúc này có Khải Minh, Như Ngọc, Hồng Diễm, Yến Nhi, Công Khanh và Thất Hứa. Họ đang bàn xem nên đi đâu.

“Anh và Công Khanh hiện tại đang muốn tham quan một số cửa hàng vũ khí? Tụi em muốn đi cùng không?” Thất Hứa nói.

“Dạ thôi… em xin kiếu!” Khải Minh lắc đầu nói. Hồng Diễm và Yến Nhi cũng có vẻ đồng tình.

“Ừm vậy thôi, tụi anh đi đây!” Thất Hứa và Công Khanh bước đi.

Khải Minh sau đó quay lại nhìn. Hiện tại chỉ còn hắn cùng 3 cô nàng xinh đẹp Như Ngọc, Yến Nhi và Hồng Diễm. Nếu hỏi hắn bây giờ muốn đi đâu thì hắn chỉ có thể là một nhà nghỉ nào đó để “thịt” 3 nàng này.

“Hmmm, giờ tụi mình đi đâu đây?” Khải Minh lên tiếng hỏi.

“Hay là đến khu chợ kia đi!!” Yến Nhi đề nghị.

“Ừm cũng được đó!” Như Ngọc gật đầu đồng ý. Và thế là họ quyết định đến khu chợ nọ.

Nhóm của Khải Minh đi trên đường gây rất nhiều chú ý. Lũ nam giới thì bị thu hút bởi vẻ đẹp của 3 cô nàng kia. Họ thầm ghen tị với tên Khải Minh.

“Chậc, ngon quá…”

“Sao lại đi chung với cái tên nhìn bần vãi ra.”

“Cuộc đời thật lắm bất công, thằng sáu hộp sữa thằng không hộp nào… Haizzz.”

“Thằng đó làm gì mà được 3 em xinh tươi theo vậy trời…”

Khải Minh khi thấy mọi người ghen tị liền khoái chí. Hắn bước đi vênh váo thách thức những ánh nhìn của mọi người.

“Oa… oa…” Bất ngờ, Bạch Long chui ra từ túi không gian, có vẻ nó vừa tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa. Và ngay khoảnh khắc Bạch Long xuất hiện, nó đã thu hút ánh mắt của rất nhiều người.

“Ôi, dễ thương quá!”

“Nhìn kìa, con rồng đó dễ thương chưa!”

“Lại xem thử đi…”

Các cô gái trên đường đi không kiềm nỗi lòng lao đến chỗ Khải Minh. Chẳng mấy chốc hắn đã bị vây kín bởi các cô gái ấy.

“Cho ta sờ thử đi…”

“Quá dễ thương luôn…”

“Bán cho ta con rồng này đi!!”

“Ước gì có một con thế này!”

Khải Minh không keo kiệt đến mức giấu Bạch Long đi. Hắn sẵn sàng đưa Bạch Long ra phía trước cho mọi người chiêm ngưỡng. Tuy nhiên, hắn còn mục đích khác. Theo như sự việc lúc ở quán ăn, Khải Minh đã nghĩ ra cách dùng Bạch Long để dụ gái. Bất kì cô gái nào đứng trước sự dễ thương của Bạch Long đều bị hạ gục và nhanh chóng chạy đến chơi đùa với nó. Và trong lúc đó Khải Minh sẽ nhân lúc họ không chú ý giở trò chạm ngực.

Thật may mắn khi hắn đã thành công, những cô gái kia hoàn toàn tập trung vào Bạch Long mà không biết rằng Khải Minh đang đưa tay chạm nhẹ lên ngực họ.

“Đù má, phê ~”

Khải Minh cười thầm trong lòng vì kế hoạch của mình thành công. Ở phía ngoài, Hồng Diễm, Yến Nhi và Như Ngọc đang tức tối khi thấy cảnh tượng ấy.

“Chuyện gì vậy trời?”

“Mau kéo tên Khải Minh ra!!”

“Ừm nhanh lên…”

Thật không thể hiểu nổi cả ba lại hợp ý nhau đến như vậy. Họ nhanh chóng tách đám đông ra, nắm áo tên Khải Minh và kéo đi. Mấy cô gái kia liền đuổi theo, họ dường như phát cuồng vì Bạch Long.

“Chuyện gì vậy trời, sao còn đuổi theo nữa chứ?” Như Ngọc vừa nắm áo Khải Minh kéo đi vừa sợ hãi khi thấy đám đông đang điên loạn đuổi theo sau. Và cứ như thế, bọn họ kết thúc buổi đi dạo của mình bằng màn rượt đuổi khắp khu phố.

… Bạn đang đọc truyện sex tại web: .truyensex.tv

3 giờ chiều.

Đúng như đã hẹn, mọi người tập trung lại trước ngay nhà hàng mà họ đã ăn lúc trưa. Họ hiện tại đang chuẩn bị đi thăm em gái của Thất Hứa. Nhóm của học viện Nữ Hoàng không có lí do gì để đi theo nên chia tay ra về trước.

“Ngày hôm nay rất vui… Ngày mai các bạn nhớ thi đấu hết sức đó!” Một cô nàng của đội học viện Nữ Hoàng nói.

“Ừm, các bạn cũng vậy nha!” Yến Ly cười đáp. Những thành viên của đội Nữ Hoàng sau đó rời đi ngay. Trước khi đi, Như Ngọc khẽ liếc nhìn Khải Minh một tí. Không may ánh mắt đó bị một người trong đội Nữ Hoàng bắt gặp.

“Úi chà, không nỡ xa anh họ hả?” Cô gái ấy trêu chọc. Như Ngọc xấu hổ nói:

“Đồ ngốc, làm gì có chứ…”

Như Ngọc tuy nói vậy nhưng vẻ bối rối của nàng đã nói lên tất cả. Cô gái kia cười cười không chọc nữa.

Quay lại với nhóm của học viện Hoa Sen, họ liền đi ngay đến bệnh viện, dọc đường còn không quên mua chút quà cho Bách Huệ.

Bệnh viện của Bách Huệ cũng nằm trong khu phố này. Cả bọn đi bộ một lát là đến ngay. Thất Hứa dẫn đầu bước lên cầu thang. Sau vài phút thì họ đến căn phòng của Bách Huệ đang nằm thế nhưng…

“Bách Huệ ơi, anh hai đến thăm…”

Thất Hứa đang nói chợt dừng lại, túi quà trên tay hắn rớt xuống đất. Hắn vội vã chạy lại đến chiếc giường bệnh của Bách Huệ. Cô bé hiện tại không có nằm trên đó như thường lệ. Bách Huệ đã biến mất, thay vào đó là một mảnh giấy bí ẩn nằm ở trên giường.

“Bách Huệ đâu?” Công Khanh hoảng hốt, những người khác cũng vậy. Thất Hứa vội vã cầm tờ giấy đó lên đọc. Khuôn mặt hắn đầy sự bất ngờ. Hắn sau đó thả rơi tờ giấy xuống, chậm rãi xoay đầu lại nói:

“Bách Huệ… em ấy… bị bắt cóc rồi…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui