Cố Huyền Mặc quay lại phòng nghiên cứu của em trai, ngồi lên hệ thống quan sát và giám định số liệu không gian trí não, gõ chuỗi mật mã ký tự khó hiểu.
Những thông số này hắn chỉ vô tình biết được trong lần nghe thấy mỗi lần thông báo chỉ số mục tiêu cùng giá trị tích phân của Dạ Vũ, hắn góp nhặt lại những chi tiết dữ liệu trong đó, ghi nhớ cách chính xác, muốn tìm hiểu xem, rốt cuộc thứ hệ thống buộc định với lão bà nhà hắn thuộc về kẻ địch nơi nào.
[Báo cáo: nằm ngoài phạm vi không gian thực.
Báo cáo: phát hiện số tồn tại của thế giới khác.]
Một chuỗi âm thanh không chút cảm xúc vang lên, Cố Thanh Huyền từ xa đi tới, đưa cho anh trai mình một ly dịch dinh dưỡng.
Nhìn vào chuỗi phân tích của hệ thống, cậu quay sang hỏi anh trai: "Đây không phải là tồn tại của thế giới thực, làm sao anh có được những thông số này đây?"
"Anh là lấy được chúng từ hệ thống của chị dâu em." Cố Huyền Mặc âm trầm.
Vốn còn nghĩ đối phương là kẻ địch nơi nào, vì muốn hạ bệ anh mà ngắm ngầm ràng buộc tiểu Vũ, không ngờ sự thật lại còn phức tạp hơn anh tưởng gấp ngàn lần, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.
Đi đến bên người thanh niên đang hô hấp bằng máy trợ khí, đôi mắt vốn to tròn, lanh lợi giờ khắc này hoàn toàn nhắm chặt.
Đưa tay vuốt ve gương mặt ái nhân, Cố Huyền Mặc Đăm chiêu suy nghĩ,đến cùng là ai đang điều khiển mọi thứ, càng không có manh mối nào có thể lý giải được.
"Thanh Huyền, giúp anh quay lại không gian trí não của tiểu Vũ."
...!
[ƯỚC HẸN VONG XUYÊN]
Bỉ Ngạn Hoa một ngàn năm hoa nở
Trọn kiếp người đến tận chốn vong xuyên
Tương tư cục đôi khi sầu lặng lẽ
Ước hẹn buồn như điển tích Lá-Hoa.
Ngỡ gặp nhau trong đời là duyên phận
Rồi kiếp người nhân thế chẳng chung đôi
Như Bỉ Ngạn mang màu tươi của máu
Cùng Lá kia lỡ hẹn ước trăm năm.
...!
Dạ Vũ vẫn còn đang giật mình vào những gì diễn ra trước mắt, có thể do cách mình tỉnh lại không đúng đi, cố bình tĩnh nhắm mắt lại rồi mở ra lần nữa, đậu xanh, không có gì khác biệt.
Thế giới hiện tại là bối cảnh kinh dị hắc ám sao, thật muốn đập đầu chết quách đi để đầu thai lại thế giới khác.
.
||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban |||||
[Suy nghĩ này của ký chủ là không có khả năng, mong người chấp nhận sự thật.]
Nhìn những yêu ma quỷ quái đang đi qua đi lại xung quanh, nhìn phòng giam lạnh lẽo âm u đáng sợ không có ánh sáng, chỉ vài ngọn đèn le lói, Dạ Vũ lấy hết bình tĩnh thu nhỏ sự tồn tại của mình *khóc thét trong lòng* mở kịch bản ra đọc toàn bộ.
[Bối cảnh thế giới này là huyền huyễn, gồm đủ loại thần tiên yêu đạo..., nam chính không ai khác chính là Đệ nhất võ thần quân Chiến thần Tử Uyên, anh dũng ngất trời, khí thế sát phạt, đánh đâu thắng đó, lập được vô vàn công lao hiển hách cho Thiên giới, vị trí chỉ sau Thiên đế.
Uy danh của hắn người nghe người sợ, yêu ma quỷ quái đều liều mạng tránh xa.
Nhưng con người, địa vị càng cao thì thử thách càng khó khăn, thân tiên cũng không ngoại lệ, lần biết tin hắn độ kiếp, quỷ vương tuyệt thế liên thủ cùng ma vương bất phàm hai người âm thầm bày thiên la địa võng, trận pháp áp chế, công kích khi hắn đang độ kiếp, hại Tử Uyên đánh rơi một hồn phách dưới địa ngục.
Hồn phách thất lạc đó ngơ ngác trong chốn vong xuyên bị không ít ma linh bắt nạt,..
chính là câu gì đó: ma cũ bắt nạt ma mới đi.
May mắn gặp được Bỉ Ngạn hoa Mạn Châu Sa hộ pháp tại bờ vong xuyên giải vây.
Hai người đều có nhiều điểm tương đồng, tương kiến như cố,hồn phách Tử Uyên ù ù cạc cạc đi theo Mạn Châu Sa bầu bạn vài trăm năm, nghe cậu đánh đàn, kể chuyện, bồi cậu thưởng nguyệt, ngâm thi.
Mạn Châu Sa kiêu ngạo, cao quý, bộ dáng diễm lệ tại vong xuyên hà là biểu tượng không gì thay thế được, hàng ngàn năm nay, Ma vương Vô Trần nặng lòng si mê, mến mộ cậu lại chẳng được để vào mắt.
Một tiểu hồn phách thất lạc nơi nào, vô tình xuất hiện, vậy mà có thể cùng cậu nói lời yêu đương.
Mạn Châu Sa cũng không hiểu tại sao cậu lại có tình cảm khác thường với Tử Uyên, nhìn dáng vẻ vô định của hắn, cậu cảm nhận được người này không phải kẻ phàm phu thế tục.
Hai người ước hẹn bên bờ Vong Xuyên, dùng linh hồn để thề, trọn đời trọn kiếp, vĩnh kết đồng tâm.
Mạn Châu Sa dùng bí pháp vô tình biết được từ Vô Trần, cố gắng giúp hồn phách Tử Uyên quy vị, sau đó hắn sẽ quay lại đem sính lễ kiệu đỏ khăn hồng đến rước cậu.
Giấc mộng nào cũng đầy ắp ngọt ngào, ước hẹn nào chẳng thiên trường địa cửu.
Chỉ tiếc thực tế trái ngang, khi hồn phách Tử Uyên quy vị, trong tam cõi thế gian từ nay vĩnh viễn không còn tồn tại ái nhân Tử Uyên của Mạn Châu Sa, chỉ còn lại Chiến Thần Tử Uyên lạnh lùng sắt đá, căm ghét yêu ma, một lòng báo phục mối thù hãm hại hắn tại độ kiếp kỳ của Ma vương – Quỷ đế..