[Ký chủ chính là tiểu tiên chức vụ nhỏ xíu xìu xiu không đáng nhắc tới trên Thiên giới, vô tình hạ phàm hái linh thảo, bị người ở Quỷ vực bắt được, hiện chính là màn ép hỏi cung tình hình ở Thiên giới] hệ thống lập tức giải đáp thắc mắc của ký chủ nhà mình.
Dạ Vũ tỏ vẻ, đang yên đang lành không ở trên thiên đình chăn ấm nệm êm, nhào đầu xuống trần hái thảo dược làm cái gì không biết!
[Chẳng bao lâu người sẽ khai ra chuyện Hôn sự của Tử Uyên cùng Bích Nhạc, dụ bọn họ vào bẫy đã được giăng sẵn trên thiên cung.
Thật ra thân phận của người chính là Luyện Dược sư, biểu đệ của Bích Nhạc, cũng có phần hại chết Mạn Châu Sa sau này] Hệ thống ưu tư.
Đậu xanh, chẳng có hố sâu nhất...!chỉ có hố sâu hơn.
Y cảm thấy mình chả cần hỏi kết cuộc của nhân vật này, tin chắc chắn rằng cũng sẽ không tốt đẹp gì.
[Nhân vật này trong quá trình điều chế dược từ Mạn Châu Sa vô tình biết được chuyện quá khứ của cậu cùng Tử Uyên, Bích Nhạc lo lắng sẽ phá hỏng đại hôn của cô nên thẳng tay đẩy y vào lò luyện dược, tạo nên hiện trường bất cẩn xảy ra tai nạn nghề nghiệp.] Hệ thống vờ như không đọc được suy nghĩ của ký chủ.
Luyện người hôm trước, hôm sau luyện mình*.
Ý nghĩa chính là như vậy đi.
Dạ Vũ bình tĩnh, y không cảm thấy đau, không cảm thấy đau, không hề cảm thấy đau...!mịe nó chứ, hệ thống, chúng ta đấm nhau không, vì cái gì mà chết một cách tử tế cũng không được nữa vậy? Đây đại khái chính là cái mà nhân gian hay gọi là 'nghiệp quật' đúng không!
(*chế từ câu: Cười người hôm trước, hôm sau người cười.)
"Ngươi có nghe ta hỏi hay không?" Bàn tay mềm mại uyển chuyển, từng ngón tay thon gọn, tinh tế mỹ miều hòa với lớp sơn đỏ khiến lòng người mê mẩn, những ngón tay ấy hiện đang nâng cằm Dạ Vũ, ánh mắt Mạn Châu Sa như cười như không nhìn thẳng vào cậu.
"Mỹ..mỹ nhân..ta..ta nói là được." Dạ Vũ lần đầu tiên có cảm giác áp bức từ nhân vật mục tiêu, chắc hẳn vì sự đối lập rõ rệt với Tử Lê ôn nhu ấm áp, Ly Huyên đơn thuần đáng yêu; Mạn Châu Sa trước mặt này cho cậu cảm giác được cái mà phim truyền hình hay gọi là *nhân vật hắc hóa*.
[Hệ thống, vì cái qué gì mà không cho ta chuyển đến vào lúc cậu ta chưa hắc hóa.] Lại đêm mười tám đời tổ tông nhà hệ thống ra hỏi thăm cả lượt.
"Nào có mỹ nhân nào mang bộ dáng thế này?" Mạn Châu Sa đưa nhẹ tay còn lại lên chạm vào nửa gương mặt phủ đầy ấn ký đỏ rực, cậu vốn là người cực kỳ chú trọng vẻ bề ngoài, dung mạo trời sinh là điều cậu trước giờ tự hào nhất, con người ai mà chẳng tham luyến cái đẹp.
Bất quá, cậu hoàn toàn không hối hận, hy sinh gương mặt này giữ lấy phần hơi tàn cho Vô Trần, cực kỳ xứng đáng.
"Ân, trong mắt ta, ngươi chính là người diễm lệ nhất, sắc đẹp tuyệt trần, hoa nhường nguyệt thẹn,...!chỉ có tính tình hơi kém chút nha, lại có phần biệt nữu, không biết quan tâm bản thân, ánh mắt nhìn người cũng không tốt lắm.." Dạ Vũ còn đang hăng say lan man bất giác thấy hơi lạnh bao phủ tứ chi.
Ngước mắt quan sát tiểu mỹ nhân thấy cậu tỏa ra sát khí tầng tầng lớp lớp.
"Đột nhiên, ta cảm thấy không cần hỏi ngươi về tin tức Thiên giới nữa, hiện tại để ta tiễn ngươi về chầu trời luôn." Mạn Châu Sa cảm thấy kẻ trước mặt chính là một tên cố tình gây sự.
Cho nên, khung cảnh lúc Cố Huyền Mặc bắt gặp bọn họ trong nhà lao Quỷ Vực chính là vô cùng nhứt mắt, khiến hắn có phần cạn lời, vô ngôn bất ngữ.
Đập vào mắt lúc này chính là hình ảnh Mạn Châu Sa vốn thân hồng y rực rỡ chỉ là có chút xốc xếch, chạy vòng vòng rượt đuổi Dạ Vũ đã mặt mày lấm lem, đang không ngừng hô to người đâu cứu mạng.
'Tại Quỷ vực muốn tìm được người hẳn là khó hơn lên trời đi, cũng khá là lựa chọn đối tượng cầu cứu', đây là ý nghĩ của chúng quỷ xung quanh đang ngồi xem tuồng.
"Dừng tay lại" Âm thanh không giận mà uy của Cố Huyền Mặc làm đám đông giải tán, hai nhân vật chính đứng hình, Mạn Châu Sa quay về dáng vẻ lạnh lùng ma mị như người vữa nãy rượt y chạy thấy tổ tông không phải là mình.
Dạ Vũ bết bát, ánh mắt long lanh, vội chạy đến ôm chằm lấy lão công như cọng rơm cứu mạng.
"Hu hu, đáng sợ quá, ta muốn trả hàng, nhiệm vụ này ta không nhận, bãi công, ta muốn bãi công." Tiểu yêu tinh nào đó cảm thấy trái tim nhỏ bé thập phần vỡ nát, bể vụn thành từng mảnh rơi rớt lộp độp trên mặt đất.
"Ngoan." Cố lão công còn không hiểu tính tình của tiểu kiều thê nhà mình sao, vội xoa xoa thân hình rũ rượi của y.
Hắn nhìn sang Mạn Châu Sa đau đầu nói: "Người cũng đã gặp, sau này chính là người một nhà, y chính là Dạ Vũ, Quỷ Hậu tương lai của Quỷ Vực."
Cực kỳ súc tích, ngắn gọn quyết định tương lai của lão bà nhà mình!
Dạ Vũ:!!! ai đó nói cho y biết, lão công của y vậy mà là tên Quỷ đế biến thái, điên khùng ư?
Mạn Châu Sa:!!! ai đó nói cho cậu biết, tên ngu ngốc điên khùng này vậy mà là Quỷ hậu?
Thế giới này loạn cả rồi! Dạ Vũ cùng Mạn Châu Sa đồng loạt nghĩ..