Khoái Xuyên Chi Hoa Thần Chi Ái


Cánh cửa thang máy mở ra, người bước vào cúi gằm mặt xuống đất, cứ không ngừng lẩm bẩm, bất ngờ va phải vật thể cứng nhắc, lại còn đập thình thịch.Cố Thanh Huyền:!!! Bức tường thang máy bữa nay sao còn có nhịp đập cùng hơi thở vậy?Ngẩng mặt lên nhìn ‘mặt tường’ mình vừa đụng vào, đáng sợ là ‘mặt tường’ *còn có mắt* cũng đang nhìn ngược lại cậu ta, Cố Thanh Huyền:!!! ối, đẹp trai dữ thần nha!!!“E hèm, ngại quá, tôi không thấy anh ở đây.” Cố Thanh Huyền ngại ngùng, cười toe toét lộ ra hàm răng trắng bóng đều đến chói mắt.Kỷ Minh Hạ – ‘người bị cho là vô hình’ dằn lòng không nên chấp nhất cùng ân nhân cứu mạng, tốt bụng lên tiếng nhắc nhở: “Lần sau cậu đi đứng nên chú tâm nhìn đường, cẩn thận kẻo vấp ngã thì không hay.”Cố Thanh Huyền gật đầu tiếp thu, bất quá lời vào tai này liền ra mất tai kia, đứng trong thang máy không ngừng cúi đầu suy nghĩ, lẩm bẩm phương trình ma trận của thuật toán nan giải.“Chuyện lần trước..

cảm ơn cậu!” Kỷ Minh Hạ mím môi nói ra lời ẩn sâu tận đáy lòng.“Hả..

chuyện gì cơ?” Cố Thanh Huyền hồi lâu mới giật mình phản ứng, ngây ngốc nhìn lại anh ta.“Là lần cậu đã cứu tôi ấy…” Kỷ Minh Hạ khó khăn nhắc lại chuyện cũ, lại bị sự ngạc nhiên của người kia khiến anh càng thêm khó xử.“Tôi đã cứu anh lúc nào cơ?” Cố *não cá vàng* nhíu mày trầm tư suy nghĩ, vẫn chẳng thể nhớ ra giữa mình và người đàn ông điển trai này đã có duyên phận gặp mặt bao giờ.Trùng hợp lúc này cửa thang máy xuống vị trí bãi đổ xe mở ra, Kỷ Minh Hạ bỏ lại ba tiếng: “Đã làm phiền” liền rời đi, anh đại khái cảm thấy bản thân chính là không hợp phong thủy với hai anh em nhà này, lần đầu tiên trong đời, chính mình hạ mặt những hai lần, lại đều bị người ta chẳng nể nang mà xối cho hai gáo nước lạnh.

Kỷ Minh Hạ, mày nhất định phải bình tĩnh, calm down, calm down!Cố Thanh Huyền sau khi người rời đi vẫn ngơ ngác chưa hiểu rõ vấn đề, rốt cuộc cậu đã gặp người đó sao? Ngẫm nghĩ lại gương mặt điển trai kia cũng rất quen thuộc nha, bất quá xung quanh cậu thật sự quá nhiều người đẹp trai, làm sao cậu nhớ cho hết được chứ? Thế này cũng là lỗi của mình à…Sau khi bàn bạc cùng cân nhắc kỹ lưỡng, thùng giấm di động Cố Huyền Mặc dưới sự thề thốt thủy chung sắc son của ái nhân nhà mình, sau cùng cũng đồng ý ký hợp đồng cố định với Kỷ Minh Hạ, vị trí chính thức là Cố vấn pháp lý cấp cao của tập đoàn Cố thị, chỉ là anh ta có yêu cầu riêng mà Dạ Vũ nhắm mắt, chưa nghe liền đồng ý: “Tôi muốn ẩn danh trong Cố thị, không để người ngoài biết sự hiện diện của mình tại tập đoàn, tất cả hồ sơ, giấy tờ tôi đều có thể giải quyết chu đáo, tiểu An sẽ là người đại diện cho tôi ra mặt trong các buổi ngoại giao.”Cố Huyền Mặc thái độ như nuốt phải ruồi khi nhìn thấy tiểu yêu tinh nào đó nháy mắt đến rút gân, đại ý là ra hiệu cho hắn nhanh chóng đồng ý.“Ấy cha, hình như lông mi rớt vào mắt rồi”.

Này thì nháy mắt, này thì ra dấu, Cố tổng bất đắc dĩ trong lòng.Dạ Vũ vừa định đưa tay xoa lấy thì đã bị Cố Huyền Mặc kéo lại gần, lo lắng thổi thổi: “Thế nào rồi, còn đau không?”“Hình như chưa ra, bên này này.” Dạ Vũ chỉ vào nơi khóe mắt, Cố Huyền Mặc lập tức hướng về phía đó mà thổi phù phù.Kỷ Minh Hạ thật sự chỉ muốn rời khỏi nơi phát cẩu lương miễn phí này, hai người có nhìn thấy ở đây còn cái bóng đèn rất to, rất sáng không hả?Thời gian thấm thoát thoi đưa, sau sự kiện Trần Kiến lần đó, thế lực Kỷ Minh Chương dù bị đại thương nguyên khí, nhưng vẫn nhanh chóng phục hồi, kế hoạch liên thủ cùng Cố thị thôn tính Lê gia được tiến hành suôn sẻ, chỉ trong vòng ba năm Cố thị nhiều lần lên sàn với các dự án quy mô khổng lồ được trong nước và ngoài nước đón nhận, đẩy mạnh giá chứng khoán cùng cổ phiếu, trở thành tập đoàn kỹ thuật cùng bất động sản lớn nhất quốc gia.Dạ Vũ âm thầm đánh giá quỹ tích của thế giới này, thoạt nhìn thì bình lặng, an nhiên, nhưng cảm giác bất an, bồn chồn khiến y cảm thấy sự xuất hiện của mình tại đây dường như không chỉ để bàn chuyện yêu đương cùng lão công, chính là còn ẩn tình cùng khúc mắc nào đó mà y chưa thế phát hiện.Cố Huyền Mặc sau khi kết thúc buổi họp qua mạng với các cổ đông lớn trong tập đoàn, vừa bước vào căn phòng ngủ rộng lớn huy hoàng, được bày trí hoa lệ, đã bắt gặp bộ dáng suy tư cau mày của lão bà nhà mình, hắn chẳng nỡ để cho người này vất vả thời khắc nào, bao nhiêu gánh nặng thà bản thân mình tự nhận lấy cũng không muốn y phải lo lắng không yên.“Có chuyện khó gì liền nói với anh là được.” Vòng tay ôm chầm lấy người vào lòng, Cố Huyền Mặc thủ thỉ bên tai Dạ Vũ những lời xuất phát từ bản năng, không phải khua môi múa mép, chính là vừa nghĩ tới liền phát ra như vậy.“Cái chết của bí thư Tấn cùng ủy viên Quảng khiến các nhà quan chức S thành dậy sóng, có người liên hệ chuyện này với án tình Kỷ gia mười ba năm trước.

Hiện tại, các hồ sơ liên quan đã được chính phủ lục lại điều tra, hy vọng nhanh chóng tìm ra hung thủ sau màn.” Tivi còn đang mở, bất ngờ phát ra bản tin đặc biệt trong ngày thu hút sự chú ý của hai người trên giường, Dạ Vũ thất thần, lại là vì sự xuất hiện của mình mà chuyện lớn này xảy ra trước hai năm sao? Vốn dĩ phải hai năm sau, chính phủ mới lật lại vụ trọng án Kỷ gia cơ mà….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui