Mẹ của San San có rất nhiều câu danh
ngôn, trong đó có một câu “Ngoại trừ ba ba và ông xã, không được lợi
dụng bất kì người đàn ông nào”. Từ nhỏ San San đã nghe lời dạy bảo kia,
luôn ghi nhớ trong lòng lời giáo dục kia của mẹ, không dám quên bao giờ. Hàn Cố Diễn không phải ba cô, cũng không phải chồng cô, bởi vậy thiếu
nợ anh tiền thuốc men làm cho San San thấy lương tâm vô cùng bất an.
Vừa rồi lúc tính tiền, San San tranh thủ lấy túi tiền ra, nhưng mà Hàn Cố Diễn lại còn nhanh tay lẹ mắt hơn, đưa thẻ tín dụng ra, nhân viên thu ngân thuận tay nhận lấy, dường như Hàn
Cố Diễn đã quyết tâm không để cho cô trả tiền, luôn cố tình từ chối, San San muốn nói chuyện tiền bạc là phải sòng phẳng, đây chính là quy tắc
quen thuộc, trả tiền mà còn không muốn nữa sao! Hàn Cố Diễn còn cao tay
hơn, nhẹ nhàng cười, đôi môi mỏng nhếch lên, chỉ nói ra bốn chữ trúng
ngay trọng tâm – Pháp luật đại cương, trực tiếp giết chết ngàn vạn lời
nói của San San từ trong miệng, rầu rĩ nhận lại tiền, không dám nhiều
lời nữa, không ngờ tới muốn trả tiền còn phải nhìn sắc mặt của người
khác. Hàn Cố Diễn nhìn thấy vẻ mặt u oán của San San thì hình như rất
vui, xoa đầu cô không nói gì nữa.
Diệp San San nghĩ trăm cách vẫn không
làm gì được, mối quan hệ thầy trò đơn thuần này lại có thêm một chút
tính chất của Hoàng Thế Nhân cùng với Bạch Mao Nữ (*), chuyện này hay lắm sao? Trở lại kí túc xá, San San tìm một quyền vở mới, ghi
vào năm nào tháng nào thiếu nợ Hàn Cố Diễn bao nhiêu tiền, trịnh trọng
kí tên vào, còn nhiều thời gian, cơ hội trả tiền sẽ có thôi, cô nghĩ như vậy nên lòng cũng thấy thoải mái hơn rất nhiều.
San San thỏa mãn lấy kẹo ra mút, loại
này rất đắt tiền xa hoa, tất nhiên hương vị cũng khác, bỏ vào trong
miệng, mùi sữa nồng đậm cùng với mùi hoa quả trong veo tản ra, khẽ mút,
miệng lập tức bị cảm xúc mềm mại vây quanh, làm cho cô rất hưởng thụ kìm không được nhắm mắt lại.
“Diệp San San!” Hoàn Tử vừa vào cửa đã dùng sách vỗ lên đầu San San, “Cậu ăn kẹo que cũng không cần phải dâm đãng như vậy chứ. Kìm chế cảm xúc một chút được không!”
“Khụ ~! Khụ ~! Khụ ~!” San San bị sặc nước miếng.
“Ặc ~!” Hoàn Tử nhìn thấy hộp kẹo que to đùng của San San đặt trên bàn, “Cậu phát tài rồi à, súng bắn chim đổi thành pháo luôn!”
Nhờ vào San San mà cô cũng có chút hiểu
biết với vài loại kẹo que, kẹo que này có tên là Ferrari, giá cả tương
đối đắt, thỉnh thoảng San San mới mua, nhưng mà về sau phần lớn đều ăn
những loại bình dân, tám phần là đã nhặt được tiền, còn không thì…
“Nói! Có phải mới có bạn trai không!” Đầu Hoàn Tử lóe lên, lại là một người cuồng yêu đương, mặc kệ là động
tĩnh gì cũng phải tranh thủ chuyển sang chủ đề yêu đương.
“Nói bậy! Làm gì có!” San San nhanh chóng bóc vỏ kẹo que ra, ra sức phủ nhận.
“Hửm?” Hoàn Tử không tin, từ trên cao dò xét San San.
“Cái đó là của Tiểu Mập mua mà!” San San đột nhiên nhìn thấy quần áo bay bay trong cơn gió lớn ngoài cửa sổ, “Mình giặt quần áo giúp cậu ta, đây là thù lao cậu ta trả nha, cậu nói đi đâu thế.”
Đáp án này cũng tạm làm cho Hoàn Tử thỏa mãn, Hoàn Tử không bức cung nữa, thuận tay cầm kẹo que lên, bóc vỏ bỏ
vào trong miệng, dùng sức cắn cắn, sau đó lấy nước ra uống một hớp, “Ngọt quá!” Từ trước tới nay cô đều không thích đồ ngọt.
Toàn bộ quá trình chấm dứt trong vòng 30 giây, San San không hề nháy mắt, cây kẹo que hóa thành hư ảo ngay lập
tức trong miệng của Hoàn Tử.
Nhưng thật ra đó là do Hàn Cố Diễn tặng, lúc xuống xe dường như anh đã làm ảo thuật lấy ra một hộp kẹo que từ
ghế sau, San San là người biết nhìn hàng xịn, vừa nhìn thấy thì mắt đã
sáng lên, vẻ mặt của cô lúc ấy ham muốn chỉ kém phần không nhỏ ngay một
giọt nước miếng xuống. Hàn Cố Diễn đưa kẹo que cho San San, nói là để
cảm ơn sự giúp đỡ của cô, San San vốn muốn từ chối nhưng lại bị ánh mắt
của Hàn Cố Diễn quét qua, lời nói từ chối sớm đã bị ánh mắt độc ác của
anh làm cho nghẹn lại, hai tay nhanh chóng nhận lấy. Hàn Cố Diễn thấy cô như vậy thì hình như rất vui sướng, bảo cô ăn nhiều một chút, đánh răng cẩn thận rồi nói cô xuống xe về kí túc xá.
Cho tới trưa sau khi tan học, San San ăn cơm trưa xong thì lên máy tính đánh Boss, đang đánh hăng máu thì nhận
được điện thoại của Tiểu Mập, bảo cô tranh thủ thời gian lên mạng, hơn
nữa còn ném cả địa chỉ trang web kia cho cô. San San không chút suy nghĩ nhấp vào, kết quả của việc không làm tốt công tác chuẩn bị tư tưởng
chính là cô trơ mắt nhìn mình bị boss đánh cho nửa sống nửa chết.
Bài viết vừa được đăng sáng nay, người
gửi bài viết dù cho có biến thành tro San San cũng nhận ra, lần trước cô cũng đã từng nằm dưới ngòi bút của anh ta, đặc điểm lớn nhất của người
này chính là rất thích dùng lời văn sướt mướt, San San hoài nghi anh ta
hoàn toàn có thể chuyên đi viết truyện tình cảm, nếu không thì vì sao
mỗi áng văn chương đều có thể bị anh ta làm cho mất hồn như vậy!
Tiêu đề hôm nay là: em gái đa tình
ơi, em ngàn dặm xa xôi cách trở tham gia lớp học kia cũng chỉ vì một chữ yêu, rốt cuộc vị giáo sự lạnh lùng kia đã mở cửa được trái tim em!
Thật là nặng đô, mồ hôi lạnh trên trán
San San chảy ròng ròng, giác quan thứ sáu của phụ nữ khiến cho cô cảm
thấy bài viết này có liên quan đến mình. (con gái à, không cần giác quan thứ sáu đâu, tiêu đề rõ ràng như vậy, đứa ngu cũng nhận ra có liên quan đến con. – tác giả)
Bài viết nói cụ thể khoa của nữ sinh
kia, sử dụng tên viết tắt YSS, đau khổ theo đuổi giáo sự nổi tiếng H,
không tiếc lựa chọn môn học tự chọn của mình là một môn của khoa khác,
ngàn dặm xa xôi tham dự lớp học vào cuối tuần, rốt cuộc tấm chân tình đã cảm động trời xanh, thuận tiện làm cảm động luôn cả nam chính. Hướng
phát triển gần đây nhất chính là có người từng nhìn thấy nam chính lái
xe đưa nữ chính về kí túc xá, thời gian chính là buổi trưa đầu tuần này, cũng ý nhị dùng ngòi bút xuân thu mà ám chỉ tối thứ bảy nam nữ chính có thể đã có một đêm xuân cùng nhau.
Là người dẫn đầu trong mười người đàn
ông độc thân hoàng kim nổi tiếng nhất trường, bất luận Hàn Cố Diễn có
một chút gió thổi cỏ lay nào đều cũng sẽ khơi dậy sóng to gió lớn mãnh
liệt chứ nói gì đột nhiên lại bùng phát tin tức có bạn gái. Chuyện xấu
lan tràn khắp nơi, không còn bàn cãi gì nữa lọt vào top 10 sự kiện hot
nhất, hơn nữa tỉ lệ người đọc bài viết còn không ngừng gia tăng, bài
viết này cũng đang tiến về phía trước, lọt vào top 3 cũng không có gì
phải nghi ngờ.
San San là một nữ sinh, căn cứ vào bản
tính cũng yêu thích mấy chuyện scandal, ngoại trừ giới giải trí thì thật ra cô cũng rất có hứng thú với mấy chuyện của những người xung quanh
mình, trong cuộc sống êm ả không sóng gió, thỉnh thoảng có vài tin tức
giật gân cũng rất thú vị. Nhưng lần này lại trở thành nữ chính trong
scandal, có cảm giác rất khác là không cần phải bàn cãi.
Mấy ngôi sao từng bị những chuyện xấu quấn thân thường thích dùng nhất là câu: “Thật sự chúng tôi chỉ là bạn tốt thôi mà!”
Lúc này lời San San muốn nói nhất chính là: “Quan hệ của chúng tôi thật sự chỉ đơn thuần là thầy trò thôi mà!”
Điều khiến cho San San buồn bực nhất
chính là chủ đề tranh luận cũng chỉ lòng vòng là Hàn Cố Diễn căn bản
không thể chấp nhận tình cảm của Diệp San San, mà ai lại có thể xứng đôi vừa lứa với Hàn Cố Diễn nhất, về phần Diệp San San theo đuổi Hàn Cố
Diễn, tất cả mọi người đều có thái độ cam chịu, điểm ấy không thuộc phạm vi thảo luận.
Scandal mạnh như hổ nha!
San San khẳng định nếu Khổng Tử có thể sống lại cũng sẽ đồng ý với quan điểm của cô.
San San cảm thấy cần phải biện hộ thay
cho mình, mặc dù cô không phải người biết cãi nhau nhưng vấn đề này lại
liên quan đến danh dự của mình nên cũng không thể mặc kệ ngồi nhìn được.
“Mấy người không có chứng cứ thì đừng có mà nói mò nhá!” San San suy nghĩ nửa ngày, đã phát biểu một câu như vậy, cảm thấy không có gì là không ổn, con mắt quần chúng đều sáng như tuyết, San San sợ
dùng từ kịch liệt quá sẽ khiến cho mọi người phát huy trí tò mò sẽ không hay lắm, dù sao diễn đàn của trường cũng có rất nhiều cao thủ tám
chuyện ăn no không có việc gì làm.
Sau đó phần đông đều không tin tưởng,
San San phản bác một cách vô cùng ôn hòa nhưng không biết sao lại như
vậy, lại có người gửi lời bình luận lên, “Tôi nhất định sẽ tìm được chứng cứ!” Người gửi bình luận vô cùng khí thế trích dẫn lại lời nói của San San, sau đó trả lời lại ở bên dưới.
Khụ ~! San San cảm thấy mình đã làm một việc vô cùng là ngu ngốc.
Hai ngày tiếp theo, cuộc sống của San
San bắt đầu thay đổi, cô gái bán thức ăn trong căn tin luôn ném cho cô
vài cái liếc mắt vô cùng khó hiểu, lại còn rất không có lương tâm bớt đi một nửa phần ăn của cô so với những người khác; sau đó số lượng bạn bè
xin kết bạn trên QQ ngày càng tăng, lúc vào thư việc đóng dấu tài liệu
nhân viên quản lý lại không thu tiền của cô; dọc đường đi bắt đầu có vài thầy giáo lạ lẫm mỉm cười với cô, hơn nữa lại còn phát sinh tình huống
bị chỉ trỏ.
Khổ nhất chính là giáo viên phụ đạo cũng kéo cô vào văn phòng nói mấy lời hết sức thấm thía, sinh viên nên coi
việc học là chính, nhưng mà xã hội bây giờ đã tiến bộ rồi, trường học
cũng không còn cổ hủ như trước nữa, nếu như có thể thì hãy sắp xếp lịch
biểu thật tốt, ông ấy còn có thái độ rất tình cảm chúc phúc cho San San!
San San bị hai chữ “chúc phúc” này làm
cho kinh hãi không biết phải phản ứng thế nào, không nói gì nhìn miệng
của giáo viên phụ đạo mấp máy, sau đó giáo viên phụ đạo vỗ vỗ vai San
San, “Không còn việc gì nữa thì em về trước đi, đúng rồi, thuận tiện
hỏi thầy Hàn giúp tôi một chút về đứa cháu ngoại của tôi muốn thi chứng
chỉ luật sư, cậu ấy có đề nghị nào tốt không!”
Trong niên đại toàn dân đều tích cực buôn chuyện này, San San phát hiện, cuộc sống yên tỉnh dường như đang ngày càng cách xa cô.