Khoảng Cách Giữa Anh Và Em


Cô và Chủ tịch Lục cùng ngồi nói chuyện đa phần ông nói về những cô gái trước đó mà anh thuê làm bạn gái giả đều bị ông phát hiện.

-Chỉ có cháu là ông thấy nó có cảm tình thật! hy vọng đây không phải là để lừa ông!-Chủ tịch Lục
Nghe tới đây tôi thấy hơi có lỗi! nhìn ông ấy vui vẻ như vậy nếu biết được sự thật chắc sẽ buồn lắm.

-Vâng ạ!-Trương Lệ Hoa
-Tính xấu của tiểu Lục nhà ông là say mê công việc chắc cũng nhiều lần nó không quan tâm đến cháu rồi! ông xin lỗi nhé!-Chủ tịch Lục
-Không đâu ạ! Cháu cảm thấy như vậy là rất phù hợp.

-Trương Lệ Hoa
-Hai đứa ngày mai cùng đi nghỉ dưỡng ha! ông sắp xếp cả rồi nên dành thời gian cho nhau chứ-Chủ tịch Lục
Cô ngỡ ngàng nhìn sang phía Lục Nghiêm Thành đang đi xuống cầu thang.

-haiz! dù sao ông cũng nói vậy rồi cháu chỉ rãnh được hai ngày thôi.

-Lục Nghiêm Thành
-Cháu sống ở đâu nhỉ!-Chủ tịch Lục
Cô suy nghĩ rồi trả lời là đang ở cùng bạn thân.

-Hai đứa ở riêng như vậy rất khó để tăng mối liên kết hay cháu chuyển vào đây đi tiện thể hai đứa chăm sóc lẫn nhau-Chủ tịch Lục
-Dạ!?! cháu quen ở với bạn mình rồi ạ,tổng giám đốc với cháu không cần phải ở cùng đâu ạ.


-Trương Lệ Hoa
Lúc này anh ta cũng bất ngờ mà nhìn ông.

-Tổng giám đốc?quen nhau lâu rồi tại sao hai đứa lại xưng hô có khoảng cách như vậy!?-Chủ tịch Lục
Lúc này tôi mới thấy mình lỡ lời rồi,không phải ông nghi ngờ rồi đó chứ.

-À! là.

.

là cháu thích gọi anh ấy như vậy-Trương Lệ Hoa
-không được!cháu phải gọi cả tên hay xưng hô thân thiết hơn chứ như vậy mới có thể phát triển tốt-Chủ tịch Lục
-Vâng!-Trương Lệ Hoa
-Vậy cứ từ từ thay đổi việc chuyển sang sống cùng cũng giúp hai đứa dễ quen hơn vậy ha!-Chủ tịch Lục
Cô không kịp nói gì thì ông đã quay sang nói gì đó với Lục Nghiêm Thành,anh ta có vẻ đồng ý cho có vậy.

Rồi ông cũng tạm biệt cô rồi đi,xong việc rồi cô cầm túi của mình trả lại áo khoác của tổng giám đốc ở trên bàn.

-Đi đâu vậy!?-Lục Nghiêm Thành
-Tôi về nhà!chẳng phải đã xong rồi sao!-Trương Lệ Hoa
Anh ta đưa cô một sắp tài liệu mới.

Cô đang khó hiểu thì!
-Nếu chấp nhận việc sống cùng tôi thì cô ký vào đấy,đương nhiên sẽ có tiền lương còn có giờ làm việc trên công ty chỉ là buổi sáng thôi!-Lục Nghiêm Thành
-Chuyện này! -Trương Lệ Hoa
Định sẽ từ chối nhưng tôi nghĩ đến người dì đang hôn mê chờ phẫu thuật,thì lại cảm thấy khá buồn bực đây cũng đã là cách tốt hơn trước rồi!
-Được tôi chấp nhận chuyện này nhưng mà tuyệt đối không được đi quá giới hạn! còn có chuyện này cũng là bí mật!-Trương Lệ Hoa
Anh ta có ý cười nhìn tôi.

-Được vậy cô cứ ghi điều đó ở phía dưới rồi kí vào!-Lục Nghiêm Thành
Tôi xem kĩ số trang rồi kí tên chấp thuận.

-Vậy từ hôm nay cô cứ ở đây!-Lục Nghiêm Thành
-Từ hôm nay luôn sao!?-Trương Lệ Hoa
-Đúng vậy.

-Lục Nghiêm Thành
Tôi ngỡ ngàng bàng hoàng đến ngơ luôn.


-Nhưng mà đồ của tôi chưa chuẩn bị gì cả hay là ngày mai! -Trương Lệ Hoa
-Cứ lấy áo choàng tắm thay ra tôi sẽ bảo Trợ lí Tô đem quần áo sang cho cô!-Lục Nghiêm Thành
-À vâng!-Trương Lệ Hoa
Bỏ rồi chẳng thể dời đến ngày mai chấp nhận nhanh nhất thôi,nghe nói anh ta rất khó tính dù sao đừng chọc đến anh ta là được.

-Vậy phòng của tôi ?-Trương Lệ Hoa
-Tầng hai quẹo trái.

.

-Lục Nghiêm Thành
Anh ta đang soạn tin gửi cho Trợ lí Tô tôi nghĩ vậy vì có lẽ anh ta trả lời khá nhanh chóng.

Tôi đến phòng ngủ như lời tổng giám đốc nói,nhìn quanh vẫn còn thấy một số ảnh của tổng giám đốc và Chủ tịch Lục.

Tôi bước vào phòng tắm rồi ngâm mình trong nước ấm để thư giãn.

-Haizz! Dần cảm thấy mọi chuyện đi hơi xa rồi mình chỉ là một nhân viên mới thôi mà.

-Trương Lệ Hoa
Ngâm mình và suy nghĩ.

Xong thì quắn một chiếc khăn tắm vừa để che người cô,cô tìm kiếm chiếc áo choàng tắm mà anh ấy nói.

Lúc này đột nhiên cửa mở ra làm cô giật mình xíu thì rơi cả thứ duy nhất che thân cho cô.

Là Lục Nghiêm Thành
-Ahhh! sao anh lại vào đây vậy!-Trương Lệ Hoa

Anh ta quay người đi,may thật không thì tiêu đời mình rồi.

Cô chỉnh khắn tắm lại chắc chắn rồi mới bước ra nói chuyện với anh.

-tổng giám đốc! -Trương Lệ Hoa
Anh ta nhìn thấy khuôn mặt ngượng ngùng của cô,thì lòng lại muốn bắt nạt cô.

-Phòng của cô ở bên cạnh! sao lại sang phòng tôi vậy chứ!-Lục Nghiêm Thành
-Phòng anh?-Trương Lệ Hoa
Cô nhìn lại thì toàn là đồ,ảnh của anh từ đầu đã nghi ngờ rồi,giờ lại thành cô vào phòng một người đàn ông mà tắm sao!!!!!
-Tôi không biết cho nên nhầm lẫn-Trương Lệ Hoa
Những giọt nước còn động lại trên tóc cô rơi xuống xương quai xanh rồi chảy xuống thấm vào chiếc khăn vô tình lại thu hút sự chú ý của anh.

Trước giờ chưa từng ở gần phụ nữ điều này như đang khiêu khích anh ta.

Lục Nghiêm Thành từ từ tiến lại gần cô.

-Không biết sao?! hay cô định khiêu khích tôi vậy!-Lục Nghiêm Thành
Anh ta áp sát cô vào tường cúi đầu hạ giọng bên chiếc tai nhỏ của cô.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận