Khoảng Cách Giữa Anh Và Em


Anh nhanh tay tắt máy tính lần nữa bế cô về phòng ngủ.

Đặt cô xuống giường thì đã bị cô ôm chặt ở cổ.

Ngày hôm nay em không khác gì trẻ con rồi.

Im miệng.

Cô thốt ra lời này khiến anh bật cười,chiếc mỏ hỗn bật lên rồi.

Nhìn cô ngủ say thở đều, anh mới yên tâm tắt đèn ngủ,hôn lên trán cô rồi kéo chỉnh chăn đi vào giấc ngủ.

Anh thức giấc, mở mắt ra đã thấy cô nằm trong lòng mình.

Lay người gọi cô dậy thì cả bàn tay của cô đẩy mặt anh ra.

-Dậy thôi,không ngủ nướng nữa.

Cô cau mày xoay lưng về phía anh.

-Đau đầu
Anh xoa xoa thái dương cho cô,lúc này cô mới chịu mở mắt.

Cô xoay người về phía anh nói chuyện nghiêm túc.

Anh có thời gian rãnh không?Em cần anh có thể sắp xếp được.


Cô suy nghĩ lại rồi anh còn nhiều việc như vậy,nếu đi cùng cô có phải lỡ nhiều việc rồi không.

Chuyến đi với Châu
Lam hay là không cần phiền anh nữa.

-Có tâm sự sao?
Cô bị anh tra hỏi liên tục cũng đành nói ra kế hoạch của mình và Châu Lam.

-Anh đi với em
Ăn sáng xong cả hai người đến công ty,cô gửi tin nhắn hỏi thăm đến mọi người ở phòng thông tin, mọi việc trở lại bình thường rồi.

Đang xem xét tài liệu Trợ lí Tô mời cô sang phòng tổng giám đốc.

Cô đi vào, phía ngoài trợ lí Tô đã canh cửa,cô đến chỗ anh.

-Có chuyện gì vậy?
Anh tiến lại chỗ cô bế cô ngồi lên bàn làm việc,khi anh sắp hôn cô thì điện thoại cô reo lên.

alo?tiểu Hoa em có thời gian không đi mua sắm cùng chị?Là Lục Lâm Hà,cô chưa kịp trả lời anh đã giành lấy điện thoại.

Chị à,không thể cướp người của em vậy chứ?Thằng nhóc xấu xa đều là em dâu của chị còn gì.

-Em ấy bận rồi còn có việc tạm biệt chị.

Nói xong anh cúp máy hộ cô.

Tiến đến định hôn cô thì cô cản lại.

Sao vậy?Đây là công ty lỡ ai đó bước vào thì sao đây.

Không sao.

Anh vừa hôn cô hai người nhìn nhau.

-Được rồi anh đừng lợi dụng chức vụ như vậy.

Cô đẩy anh ra quay lưng trở về phòng.

Đến giờ nghỉ trưa,khi một người bận dự cuộc hợp một người giải quyết công việc.

Chủ tịch Lục bất ngờ quay về,ông ấy đi đến phòng tổng giám đốc, từ phòng làm việc của cô sớm đã nhìn thấy, Trương Lệ Hoa gửi tin nhắn cho Nghiêm Thành thông báo khẩn.

Nghiêm Thành họp xong lập tức đến gặp ông,chẳng biết bàn bạc chuyện gì Trợ lí Tô có vẻ rất gấp gáp,từ khi tổng giám đốc bước vào anh ta liên tục ra vào với đống tài liệu.

Bởi vì vừa nhận chức cô không có khả năng tiếp cận những thông tin bảo mật của công ty,chỉ có thể tự mình điều tra,hơn một giờ sau mọi người điều rời khỏi phòng,đi ra thang máy.


Anh ta vừa bước ra cô đã nhanh chóng đến hỏi anh.

-Không có gì,em cứ tiếp tục công việc đi!
Mặc dù Nghiêm Thành vẫn hiện một nụ cười dịu dàng trên gương mặt dành cho cô,nhưng giác quan thứ sáu cho cô biết hình như xảy ra chuyện rồi.

Nhưng cô chỉ chấp thuận,anh và Trợ lí Tô tiếp tục đi về hướng thang máy,có lẽ sẽ rời khỏi công ty.

Trở về phòng làm việc,cô liền mở máy tính tìm hiểu một chút.

Đến khi tan ca vẫn chưa thấy tổng giám đốc Lục trỏ về,cô đi đền phòng thông tin.

-Chị Hoa,sau vẫn chưa về nhà vậy ạ?
Vừa mở cửa cô đã đụng mặt Minh Ngọc,cô bé vui vẻ bắt chuyện với cô.

À,chị tìm Quản lí Trần.

Chị ấy nghỉ về quê rồi ạCô cảm ơn Minh Ngọc rồi chào cô bé,đợi khi Minh Ngọc rời đi cô cũng từ bỏ ý định điều tra tiếp,dù sao vẫn có nhiều chuyện ở công sở không nên tìm hiểu ngoài khả năng.

Cô đi ăn tối cùng Châu Lam,trong cô cứ bần thần cậu ấy cũng sinh nghi.

-Tiểu Hoa có phải cậu có gì muốn nói không?
Vừa gắp thức ăn cho cô Châu Lam vừa tỏ ra thản nhiên hỏi.

Cô vừa do dự cầm đũa gắp lên gắp xuống mãi mới nói.

Mình.

.

vừa được thăng chức,vừa được tỏ tình,vừa lo lắng.

TỎ TÌNH???Cậu nói xem là ai vậy hả?Đầu cô vẫn suy ngẫm chuyện lúc trưa,thản nhiên trả lời Châu Lam.


Lục tổng.

Lục Tổng!!!!Châu Lam suýt nữa thì đứng lên,cô liền ngăn cản.

Cậu! ôi mẹ ơi sao lại chấp nhận sống cùng người như yêu tinh đó vậy.

Gì chứ ?anh ấy cũng tốt lắm chứ.

Châu Lam liền gật đầu thán phục cô,bởi trong mắt cậu ấy con người Lục Nghiêm Thành chính là yêu tinh vắt kiệt sức lao động,chính là tư bản.

Vô tình giải đáp xong chuyện này liền nhớ đến chuyện khác.

Vậy còn việc thăng chức?Thư ký tổng giám đốc.

Vừa nghe xong miếng thịt trên đũa Châu Lam liền rơi xuống bát.

Thật đó hả,nghĩa là cậu trở thành thư kí riêng của anh ta rồi còn gì,ôi mẹ ơi cái tên đó mình biết chắc là cậu sắp bị anh ta hành hạ rồi.

Mình nghĩ không phải đâu.

Nhưng mình đang thắc mắc,hình như có chuyện gì đó rất bí mật.

Trương Lệ Hoa kể lại chuyện cho Châu Lam,cả hai đều thấy có điều bất thường từ Lục Nghiêm Thành và Lý Kiệm.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận