CHAP 55
5 ngày sau , Linh xuất viện . Suốt quãng thời gian chờ đợi , cô nhóc không thể dứt mình ra khỏi những suy nghĩ về Phong . Đêm nào cũng mơ thấy cậu , thường là những cơn ác mộng với hình ảnh Phong khinh khỉnh nhìn cô , rồi quay lưng bỏ đi . Nghiệt ngã làm sao !
2 tháng sau , Linh nhận được một bưu phẩm không đề tên người gửi . Tần ngần nhìn gói bưu phẩm vuông vức nằm trên bàn , trong lòng cô dấy lên một cảm giác bất an cực độ .
Quyết định mở nó là sai lầm lớn nhất đời Linh .
.
1 cái MP3 , 1 đôi dây chuyền , 1 tấm hình chụp 2 đứa .
“ Ừm , tớ Phong đây . Cũng lâu lắm rồi không gặp cậu , nhỉ ? … Khi cậu nghe được những lời này thì có lẽ tớ đã lên tới thiên đường rồi . Có biết tại sao không ? Tớ bị bệnh tim , phẫu thuật không thành công . Hì , xin lỗi vì đã giấu Linh . Tớ cũng không muốn thế , nhưng đời mà , biết trước thì đã không phải lập sẵn di chúc thế này . Hii , tớ tuyên bố để lại cho Linh tài sản quý giá nhất : vòng cổ hình ngôi sao năm cánh . Hy vọng Linh sẽ giữ gìn chúng như trước đây. Và cũng hy vọng được gặp lại Linh , trên thiên đường , vào một ngày thật xa . Nhớ và iêu Linh rất nhiều , Phong . “
Linh gục mặt vào đầu gối ,lặng lẽ khóc . Cô bé có thói quen khóc mà không để ai biết được . Khóc trong im lặng . Thậm chí bờ vai cũng không thèm rung , sống mũi cũng không phát ra tiếng sụt sịt . Người khác nhìn vào chắc chắn sẽ lầm tưởng rằng Linh đang ngủ gục , vì quá mệt .
Không phải là không yêu …
Chỉ tại lời nói thốt ra quá muộn .... [ 8 năm sau . Sân bay.]
Từ sảnh Quốc tế có 2 con người đang sải bước …
Chàng trai hào nhoáng trong chiếc áo khoác Louis Vuitton màu đen đắt tiền và mái tóc nhuộm nâu thời thượng . Người bên cạnh là một ‘cậu nhóc’ ( nếu nhìn không kĩ ) phủi bụi với áo pull big size và Jeans thụng , khoác ngoài một chiếc Jacket xanh sophie cá tính , mái tóc ngắn lộn xộn nhuộm hight light đỏ .
-Well , thật ngạc nhiên khi em vẫn nhớ được cách mặc quần . – Chàng trai nhếch mép giễu cợt .
-Well , thật ngạc nhiên vì thứ anh mặc trên người lúc này không phải là Mini dress . – ‘Cậu nhóc’ quay ngoắt lại lườm .
-Oh , khó chịu thật . Nhìn em bây giờ ai mà tưởng tượng ra hình ảnh một bà hoàng quyền quý cho được ? Anh bắt đầu thấy nhớ mấy cái Mini dress của em ! =)) – Chàng trai ngửa cổ cười vang . Cố tình lờ đi vẻ nhăn nhó của người bên cạnh .
-Cưng ơi , em thì lại rất nhớ mấy cái Jeans rách , và bây giờ mới được thỏa nỗi mong nhớ ! – ‘Cậu nhóc’ nghiêng đầu cười . Nụ cười nửa miệng quen thuộc vẫn chưa bao giờ mất đi nét khinh đời .
-Anh chưa bao giờ nghĩ em lại là kẻ mà anh căm hận nhất . Sống bên cạnh 1 con bé quái tính như em quả không uổng phí cuộc đời ! – Chàng trai vừa móc mỉa vừa liếc nhìn khuôn mặt thờ ơ của cậu nhóc , trong lòng thầm ước ao nó thuộc về mình . Cái bộ mặt dửng dưng không-có-ai-chọc-tức-được ấy khiến cậu ức chế mà không cách nào giải tỏa .
-Thôi nào , anh đang ghen với em =)) . Con bé này nhờ quái tính mà nuôi cho anh sống gần 6 năm trời với khởi điểm là 2 bàn tay trắng đấy ạ ! – Okay , giờ thì biết ‘cậu nhóc “ là ai rồi chứ .
-Sĩ quá cơ ! Không có em thì anh cũng sống được chứ sao ! – Chàng trai bĩu môi lườm . -Hơ , sống được á ? Mình anh thì sống thế quái nào được ! Một đứa chả rõ giới tính như em mà anh còn từ cả bố mẹ để đi theo , không hiểu đến lúc vứt ra xã hội thì anh sẽ xoay sở kiểu gì ! – Cô bé cũng bĩu môi đáp trả , kèm theo một cái lè lưỡi xấu xí dễ thương =)
-Xì , không có anh thì chẳng ai dạy dỗ em tử tế đâu nhá ! Cái thái độ khó chịu ấy còn lâu mới xin được việc !
-Giờ thì chả biết ai sĩ hơn ai !
-=)) Không cãi được nữa rồi chứ gì !?
-Em chỉ không thích cãi thôi !
-Xì , nói thẳng ra đi lại còn ..
-Yah ! Hoàng Thiên Lâm ! Anh muốn em vặt trụi tóc anh à ? Im đi cho em nhờ !
Sau đó là 1 cái ngắt tai đau điếng .
…………………………………………….
-Sao em cứ nhất thiết phải về tận nơi đưa thiệp mời nhỉ !? – Cậu hỏi cô sau khi hai người đã yên vị trên Taxi .
-Em muốn đưa cô ấy đi cùng luôn . Lâu lắm rồi không gặp , chẳng biết giờ Kim My thế nào . – Linh tựa đầu vào cửa kính , chăm chú quan sát thế giới tấp nập bên ngoài . Cô đã xa nơi này gần 8 năm rồi .
-Vì là lễ cưới của em nên muốn đưa rước tận nơi chứ gì ! Không hiểu cưng của anh mặc váy cô dâu thì trông thế nào nhỉ ! – Cậu ngả đầu ra sau , khẽ mỉm cười đầy mãn nguyện . Cuối cùng tình yêu đầy gian nan bất biến cũng có được 1 cái kết ngọt ngào .
-Em nghĩ anh mặc váy thì hợp hơn ! – Linh mỉm cười . Cô đang hạnh phúc , hạnh phúc sau hàng trăm những nỗi đau dằn vặt chếnh choáng bao năm trời . Nay cô không còn ràng buộc với quá khứ , bởi sợi dây duy nhất kết nối đã không còn từ 8 năm trước .
-Em không thể ngừng chọc ngoáy người khác 1 phút à ?
-Tất nhiên là không . Chồng là để em chọc ngoáy mà ! =)) -==’ , đợi về nhà rồi chong mắt lên mà nhìn anh xử lý em . – Cậu gằn giọng cáu kỉnh nhưng trên môi vẫn không giấu nổi một nụ cười .
Vũ Hoàng Linh – Vio Vũ – kẻ thù của giới kinh doanh . 1 mình cô nàng có khả năng đạp đổ hàng trăm các công ty đủ mọi lĩnh vực khác để trở thành người đứng đầu . Khởi nghiệp từ 2 bàn tay trắng , không hề có chút bằng cấp , tất cả chỉ dựa vào cái đầu IQ 168 và ngoại hình khiến người đối diện phải ngạt thở . Bắt đầu bằng nghề bán trang sức dạo dưới vỉa hè của 1 tập đòan đá quý nổi tiếng , lọt vào mắt xanh của chủ tịch tập đòan , nhanh chóng leo lên chức giám đốc sáng tạo bởi những thiết kế độc đáo và cực cá tính . Chỉ với 2 năm đã nắm trong tay được 1 ngôi biệt thự hơn 3000m¬¬2 tại thành phố Mahattan ( Mỹ ) và vài con Audi xinh xắn . Sai khi đã có 1 nguồn vốn nhất định , Vio Vũ gây dựng 1 thương hiệu trang sức của riêng mình , đồng thời tự mày mò chế tạo vũ khí để bán cho quân đội , cụ thể là Bom ( với 1 năng khiếu nổi trội về hóa học , điều này không phải là khó ) . Trong 1 thời gian ngắn đã liên tục hái được thành công như vậy , Vio Vũ khiến rất nhiều người ngạc nhiên , phần lớn không tin , nhưng cô tiếp tục chứng minh bằng 1 tài năng khác : hội họa . 1 bức tranh vu vơ trong giờ giải lao đã làm cho vị họa sĩ già lừng danh trong ngành mĩ thuật phải bất ngờ . Bức tranh được treo trong viện bảo tàng mĩ thuật và đấu giá với 30 ngàn USD . Không chỉ dừng lại ở hội họa , Vio Vũ còn là 1 DJ nổi tiếng với những bản Mix đầy táo bạo .
Hoàng Thiên Lâm – Chris Hoàng – được giới nghệ thuật mệnh danh là sát thủ với khả năng diễn xuất có một không hai và vẻ bề ngòai quá mức hào nhoáng . Gây dựng sự nghiệp từ 1 tờ quảng cáo rớt trên đường . Liên tục giành được những vai diễn gai góc và khó nhằn . Thành công vang dội từ thân phận của 1 kẻ lang thang . Sau 3 năm nổi như cồn trong giới diễn viên , Chris trở thành 1 ca sĩ thần tượng có chất giọng hơn cả độc đáo , là ca sĩ xuất hiện nhiều nhất trong các bản mix của DJ Vio Vũ .
Hai con người đã từng là kẻ thù , giờ trở thành cặp tình nhân hạnh phúc nhất .
Nhưng có ai biết rằng , bác tài xế Taxi đang đổ mồ hôi ròng ròng vì những câu tình tứ giữa hai kẻ nhìn-bề-ngoài-thì-có-vẻ- giống-con-trai kia . Có ai thắc mắc về đám tang của Phong không nhở ?
……………………………………….
1 buổi đêm hun hút gió lạnh ….
Linh bất chợt nảy ra nhã hứng dạo phố khi ngồi xem MTV tại nhà Kim My .
Và bây giờ thì cô nàng đang vi vu trên con đường đầy lá vàng rụng . Giữa thu rồi …
Cô để bước chân lạc theo 1 hướng vô định …
Và ngay lập tức nhận ra điểm đến của mình khi vừa dừng bước …
“ Ngọn đồi , dòng suối … “
Là nơi ấu thơ cô vẫn thường hay lui tới …
Là nơi khắc khỏai 1 nỗi nhớ khó gọi thành lời …
Là nơi đầu tiên cô biết đến chia ly …
Là nơi yêu thương cô trả lại cho người con trai ấy …
Người con trai thấp thoáng trong những cơn mộng mị suốt thuở thiếu thời ….. người con trai đã đi sâu vào tiềm thức …
Người con trai đã suýt bóp nát trái tim cô …
Đang đứng ngay trước mặt cô … và mỉm cười …
-Tớ đã lên thiên đường , nhưng có người kéo chân tớ xuống .. ^^ Vậy là chết hụt …
Giọng nói ám ảnh tâm trí cô suốt 1 năm đầu tiên sống bên Hoa Kỳ … mỗi lần bật lại đoạn ghi âm trong chiếc MP3 , cô vẫn không khỏi rơi nước mắt …
Và lần này cô lại khóc … nước mắt rơi nhưng khuôn mặt vẫn còn nguyên nét bất cần vô cảm …
-Cậu là … ai ?
Cô mấp máy môi , không cảm xúc .. -Mới có 8 năm mà đã quên tớ rồi à ? Hay lại bị mất trí nữa đấy ?
Phong nở nụ cười nửa miệng đầy mỉa mai , nhưng hơn cả là niềm nhớ khắc khỏai đong đầy trong đôi mắt …
Cô ngỡ ngàng đứng lặng trên đỉnh đồi … đối diện là người con trai đã thành ám ảnh trong mười mấy năm đầu đời ….
-Gì .. chứ ! Không phải cậu đã ….
-Tớ vừa nói rồi còn gì ! Tớ đã lên tới thiên đường , nhưng có người kéo chân tớ xuống … vậy là chết hụt ...
Phong cười tinh nghịch , nụ cười giống hệt thuở ấu thơ hạnh phúc …
-Tại sao ?
-Yàh , Linh không cần biết đâu ! Tớ đã sống rồi , những thứ khác chả phải quan trọng .
-Cậu bị … bệnh tim … sao không nói cho tôi ?
Cô ném ánh mắt đầy óan trách về phía cậu .
-Xin lỗi . Tớ nghĩ chuyện này nếu có nói với Linh thì cũng chẳng ích gì , chỉ làm Linh thêm lo lắng … Thế nên …
-Lo lắng ? Tôi từng là bạn cậu đấy ! Bạn bè quan tâm nhau 1 chút thì chết à ? – Cô giận dữ ngắt lời cậu . Hiếm khi người ta thấy Linh bức xúc đến thế .
-Tớ chỉ muốn tốt cho Linh thôi mà .
Cậu đưa đôi mắt tội lỗi lên nhìn Linh , làm cho cô không tài nào mở mồm nói tiếp được nữa …’
-À , Vio Vũ phải không ? Sắp đính hôn với Chris đấy á ? Không ngờ Linh lắm tài đến thế ! Tớ ngưỡng mộ đấy ! =)) – Phong lên tiếng phá vỡ không gian . Nhưng giọng nói có cái gì chua chát lắm … Vì cô gái của cậu đã vĩnh viễn thuộc về người khác , hay vì cậu hối hận cho những ngày tháng trước đây đã bỏ phí tình cảm của cô ?
-Ừ … đến dự đám cưới tôi nhé ? – Linh ngẩng mặt lên và mỉm cười sau một hồi dài thẫn thờ vô cảm nhìn cậu .
-Okay . Tớ là bạn thân của Linh mà =)) , sao có thể không đến chứ ! – Phong cũng nở nụ cười đẹp mê hồn . Cô gái của cậu đã có được hạnh phúc rồi , cậu buông tay là đúng thôi … đáng ra cậu nên quên cô ấy từ 8 năm trước , cứ ôm mãi hòai niệm cũng chẳng để làm gì . Dù sao cậu cũng đã biết cô ấy từng dành tình cảm cho cậu , là tình yêu , nhưng cơ hội vuột mất rồi , nên để nó trở về là 1 thứ tình bạn để trân trọng 1 cách trọn vẹn . Well , Vio và Chris sau 8 năm gắn bó nay đã chính thức trở thành cô dâu chú rể =]] . 2 người sẽ sống bên nhau hạnh phúc đến hết đời .
Còn Phong , người đến trước nhưng đã bị số phận đùa cợt quá nhiều , cuối cùng đành cao thượng mà mỉm cười chúc phúc cho cặp tiên đồng ngọc nữ .
Kim My và bạn-thân-của-cô-ấy trở thành couple phù dâu và phù rể trong đám cưới của Vio Vũ .
“ Ai biết số phận sẽ ra sao … tôi chỉ cần sống hết mình cho khoảnh khắc hiện tại … tương lai sẽ không phải nuối tiếc …..”
THE END