Khoe Vợ Hằng Ngày


Lúc này cửa hàng trà sữa không có khách, quản lý cửa hàng đang lau dụng cụ ở quầy bar, sau khi chuông cửa vang lên leng keng thì thấy một người đàn ông đẹp trai chững chạc đi vào, trong lòng quản lý cửa hàng cảm thấy kỳ lạ, mấy loại cửa hàng mang phong cách đáng yêu như cửa hàng của bọn họ rất ít khi có loại doanh nhân thành đạt đi vào mua, quản lý cửa hàng không khỏi nhìn thêm vài lần, lúc này mới phát đi theo phía sau vị doanh nhân thành đạt này còn có một cô gái, chắc là cô gái nhỏ này muốn uống trà sữa rồi.

“Hoan nghênh ghé thăm.

” Quản lý cửa hàng theo thói quen chào hỏi khách hàng, nhưng vị doanh nhân này chỉ lạnh lùng liếc anh một cái, cũng không đáp lại câu nào.

Quản lý cửa hàng sờ sờ cái mũi, sau khi xấu hổ khoảng nửa giây lại tiếp tục nở nụ cười hỏi khách, “Xin hỏi quý khách muốn uống gì?”
Trước khi Lăng Vi vào tiệm, tâm trạng đã vô cùng rối rắm, cô cảm thấy việc này thật sự quá kỳ ảo, cô và Tạ bảo bảo cũng chỉ chụp chung tấm ảnh với quản lý Ngụy, đúng lúc Tạ bảo bảo gửi ảnh chụp cho Tạ Thanh Nghiên xem, sau đó Tạ Thanh Nghiên lại tới đây, rồi còn trực tiếp mang cô tới cửa hàng trà sữa này nữa, đủ loại hành động này của anh, làm cô sinh ra một suy đoán tương đối mơ mộng, đó chính là có lẽ ba Tạ đang ghen??
Đừng nói tới bọn họ còn không phải là tình nhân chân chính, cho dù là tình nhân chân chính đi nữa chắc cũng không ghen đến vậy đâu, bởi vì bạn gái và một người đàn ông đẹp trai chụp ảnh chung, cho nên anh mới lập tức vượt ngàn dặm đến đây quyết đấu với chàng trai đã chụp chung kia, vậy thì chuyện này cũng quá điên rồi!
Nhưng cẩn thận ngẫm lại, hình như chuyện điên rồ mà ba Tạ đã làm cũng không ít!
Nghe thấy quản lý Ngụy chào hỏi, Lăng Vi vốn đang ở phía sau Tạ Thanh Nghiên làm đà điểu không thể không thò đầu ra chào hỏi đối phương.

“Quản lý, đã trễ như vậy vẫn chưa đóng cửa sao?”
Sau khi quản lý cửa hàng thấy rõ bộ dáng của Lăng Vi thì ngạc nhiên mở to hai mắt, cười nói: “Sao lại là cô! Bây giờ vẫn đang quay tiết mục sao?”
“À không, hôm nay đã quay xong hết rồi, ngày mai chúng tôi sẽ đi.


Quản lý cửa hàng có chút mất mát nói: “Nhanh quá vậy, cô tới tạm biệt tôi sao?”
Tạ Thanh Nghiên cắm hai tay vào túi, tùy tiện đứng một bên nghe cuộc đối thoại của hai người bọn họ, càng nghe mặt càng đen, nghĩ thầm hai người coi ba ba chết rồi sao!! Vì thế đúng lúc tạo ra một chút tiếng động, “Khụ khụ……”
Lăng Vi:……
Quản lý cửa hàng lại cười nói với cô: “Đã trễ như vậy còn mang bạn tới ủng hộ chuyện làm ăn của tôi sao, cảm ơn nha.


Sau đó lại thấy ba Tạ rút một bàn tay ra khỏi túi quần, vô cùng tự nhiên ôm lấy eo của Lăng Vi, rất có phong độ nói với quản lý cửa hàng: “Nghe Tiểu Vi nói, cậu rất chiếu cố cô ấy ở trong tiết mục, thân là bạn trai của cô ấy, tôi nên đến đây cảm ơn một tiếng.


Quản lý cửa hàng:……
Lăng Vi:……
Ba Tạ vẫn tiếp tục vai diễn của anh, “Tiểu Vi ở nhà bị tôi nuông chiều, chưa bao giờ làm việc gì nặng, lần này phải quay chương trình thực tế, cũng coi như đi chịu tội, may mắn có những người bạn nhiệt tình như mọi người trợ giúp.



Quản lý cửa hàng nghe đến đó, nụ cười trên khóe miệng chậm rãi cứng lại, “Không…… Không cần khách sáo, Lăng Vi…… Rất tốt, cô ấy rất có năng lực.


“Phải không? Có thể là ở trước mặt người ngoài khá sĩ diện, lúc ở nhà, cô ấy ngoại trừ làm nũng ra, những cái khác đều không muốn làm.


Trong lòng Lăng Vi sắp hỏng mất rồi, nghĩ thầm ba ba à, anh chửi trước mặt tôi như vậy thật sự tốt sao? Anh không bị cắn rứt lương tâm?!
Nhưng rõ ràng ba Tạ không có lương tâm.

Cuối cùng ba Tạ tổng kết lại: “Ai bảo tôi thương cô ấy chứ, tôi cũng không còn cách nào.


Lăng Vi rít gào ở trong lòng: Tôi mới không còn cách nào với anh đó!!!!
Quản lý cửa hàng lộ ra một nụ cười còn khó coi hơn so với khóc, nói: “Hai người thật ân ái!”
Ba Tạ gật gật đầu, “Đời người dài như vậy, tìm được một người đáng để yêu thật lòng là một chuyện vô cùng khó, nói về cái này, tôi xem như cũng khá may mắn, may mắn cô ấy sớm xuất hiện ở trong cuộc đời của tôi.


Lăng Vi ngửa đầu nhìn anh, có chút thất thần, mặc dù người đàn ông này nói mấy câu rất rất buồn nôn, nhưng ánh mắt lại vô cùng chân thành, những lời này dường như chính là lời nói từ trong lòng của anh vậy.

Quản lý cửa hàng rõ ràng đã bị phần biểu diễn xuất sắc của ba Tạ thuyết phục, rất cảm khái nói: “Đúng vậy, tôi vẫn luôn chờ đợi một người như vậy xuất hiện, đáng tiếc……” Nói tới đây, anh không tự chủ nhìn Lăng Vi một cái.

Tạ Thanh Nghiên lập tức phát hiện liền ôm Lăng Vi chặt hơn một chút.

Quản lý cửa hàng thở dài, “Hai vị muốn uống cái gì, đêm nay tôi mời khách.


Ba Tạ không chút khách sáo nói: “Vậy giúp chúng tôi làm một ly trà sữa tình nhân được hoan nghênh nhất ở chỗ của cậu đi.



Lăng Vi:……
Có cần bám riết như vậy hay không! Ba ba à, anh không thấy quản lý cửa hàng đã sắp khóc rồi sao?!
Hai người nhão nhão dính dính tìm một chỗ ngồi tình nhân ngồi xuống, trong quán đang mở một bản tình ca ngọt ngào, cũng rất phù hợp với tình cảnh này.

Vị quản lý cửa hàng đẹp trai chịu đựng đau lòng, vì hai người pha một ly trà sữa tình nhân nùng tình mật ý, làm xong bỗng nhiên cảm thấy bản thân vô cùng vĩ đại, chỉ cần người mình thích có thể trải qua một cuộc sống ngọt ngào, cho dù anh phải sống cô độc hết quãng đời còn lại thì cũng rất đáng!
Có thể thấy được, thế giới nội tâm của quản lý cửa hàng cũng vô cùng phong phú.

Chờ đến khi ly trà sữa tình nhân được tạo hình độc đáo kia được đưa lên bàn, ba Tạ rất đắc ý ngậm ống hút hút một ngụm, sau đó biểu cảm lập tức trở nên rất vi diệu.

Người quản lý cửa hàng này đã cố tình trả đũa hành động tới cửa diễu võ dương oai của anh sao? Ly trà sữa này rốt cuộc đã bỏ mấy cân đường vào vậy? Cậu ta muốn làm anh ngọt chết rồi nhân cơ hội cướp người phụ nữ của anh đi phải không?!!
Lúc ba Tạ đang điên cuồng mắng chửi ở trong lòng, quản lý Ngụy vẫn ở bên cạnh nói lời thấm thía: “Uống xong ly ngọt ngào này, hy vọng tình yêu của hai người sẽ giống như ly trà sữa này, cả đời đều ngọt ngào!”
Lăng Vi im lặng nhìn hai người đàn ông này đang tranh đấu gay gắt, trong lòng lại cảm thấy hành vi ấu trĩ của ba Tạ đáng yêu không chịu được, nghĩ thầm trên đời này sao lại có người đàn ông hài hước như vậy chứ, có thể vừa duy trì tạo hình tổng tài bá đạo, vừa lén lút bán manh, cái này không phải ai cũng làm được đâu.

Nhìn anh đẹp trai ở trước mặt bị ba Tạ làm nhục nửa ngày, Lăng Vi không đành lòng mà nói với anh: “Cảm ơn anh Ngụy Đông, cũng hy vọng anh nhanh chóng tìm được một cô bạn gái mà mình yêu thương.


Ngụy Đông thở dài nói: “Muốn tìm người mình yêu thương nói dễ hơn làm, tôi quyết định làm một chàng trai hướng Phật, mọi chuyện cứ tùy duyên đi.


Ba Tạ uống một ngụm trà sữa ngọt đến phát ngấy, giơ tay muốn phát biểu chút ý kiến, “Kỳ thật……”
Lăng Vi nhanh chóng duỗi tay xuống dưới bàn dùng sức cấu vào đùi anh, sau đó dùng ánh mắt bảo anh câm miệng, sau sự đả kích vừa rồi của anh, quản lý cửa hàng đã bắt đầu muốn làm chàng trai hướng Phật rồi, nếu còn nói thêm gì nữa, thế nào quản lý cửa hàng cũng muốn đi xuất gia luôn!
Ba Tạ bị cô cấu một cái, cũng không phải rất đau, nhưng trong lòng lại ngứa ngáy, nhịn không được duỗi tay bắt lấy tay cô, ấn nó lên trên đùi, sau đó lén lút trao đổi ánh mắt với cô, cũng không tiếp tục mở miệng đả kích quản lý cửa hàng nữa.

Lăng Vi thành công làm ba Tạ câm miệng, lúc này mới lén thở phào nhẹ nhõm, cũng không rảnh lo cho bàn tay đang bị nắm, quay đầu lại nói với quản lý cửa hàng, “Chuyện tình cảm đúng là nên tùy duyên.


Quản lý cửa hàng thở dài gật gật đầu, xoay người trở về quầy bar, thật sự không muốn nhìn bộ dáng ân ái của hai người bọn họ nữa, hai người cho rằng anh không nhìn thấy bọn họ trêu chọc nhau ở dưới bàn sao? Mắt anh đâu có mù!!!

“Em uống đi.

” Tạ Thanh Nghiên nhỏ giọng nói, cũng đẩy trà sữa tới trước mặt cô.

“Vì sao, đây là anh gọi mà.


“Quá ngọt, không phù hợp với tạo hình tổng tài bá đạo của tôi.


“Bây giờ anh mới nhớ tới tới tạo hình này của anh sao? Dù sao tôi cũng không uống, tôi không thích ngọt!”
Tạ Thanh Nghiên bị cục đá mà mình vác tới đập vào chân, rất buồn khổ nhìn chằm chằm ly trà sữa, “Mỗi người một nửa đi, em không uống buổi tối sẽ phải ngủ cùng tôi.


Anh còn chưa nói xong, Lăng Vi đã không nói hai lời, vùi đầu một hơi uống sạch nửa ly.

Tạ Thanh Nghiên:……
Nhịn không được hạ giọng ở bên tai cô nói: “Em ghét ngủ với tôi đến vậy sao?”
Lăng Vi nhịn cười, “Đúng là ghét đến vậy đó!”
Khi hai người đau khổ uống hết một ly trà sữa tình nhân ngọt ngấy, Tạ Thanh Nghiên mới chậm rãi đứng dậy đi đến trước quầy bar, chuẩn bị đi tính tiền, kết quả quản lý Ngụy liên tục xua tay, “Đã nói ly này tôi mời khách.


Tạ Thanh Nghiên cũng không khách sáo với anh ấy, anh vẫn nhớ rõ, ngày hôm qua vợ con anh đã ở chỗ này làm công giúp anh ta một ngày, uống của anh ta một ly trà sữa thì cũng đâu có gì.

Sau đó anh rút một tấm card mạ vàng từ bóp da ra đưa cho quản lý cửa hàng, nói: “Tôi thấy cửa hàng này của cậu không tồi, có muốn phát triển nó ra thành mạng lưới của cả nước không? Nếu có chí hướng, có thể liên hệ với thư ký của tôi, anh ta sẽ hỗ trợ cậu.


Quản lý Ngụy nhận lấy tấm card, vừa nhìn thấy liền trực tiếp choáng váng, chủ tịch tập đoàn Tạ thị Tạ Thanh Nghiên? Chính là người từng gặp ở trong TV đó sao? Vậy ra cô gái ngày hôm qua mình trêu chọc nữa ngày, chính là người phụ nữ của vị chủ tịch này?! Nghĩ đến đây, quản lý Ngụy chỉ cảm thấy sau lưng phát lạnh.

Mạng lưới cả nước thì thôi bỏ đi, chỉ mong ông chủ Tạ đừng nhất thời tức giận mà tháo tung cửa hàng nhỏ của mình là được rồi!
Hai người đi ra khỏi cửa hàng trà sữa, quản lý cửa hàng vẫn luôn trưng gương mặt tươi cười đưa tiễn, biểu cảm kia quả thực giống y như đang tiễn hai vị ôn thần.

Đi được một đoạn đường, Lăng Vi vẫn cảm thấy nghi hoặc, mục đích cuối cùng của Tạ Thanh Nghiên khi đưa ra tấm card đó, chắc chắn không phải thật sự hảo tâm muốn giúp đối phương mở chuỗi cửa hàng, mà là đang muốn cho đối phương một đòn trí mạng??
Lòng của người đàn ông này sâu như đáy biển vậy!
Sáng sớm hôm sau, một nhà ba người mang theo lão Nghiêm Tiểu Thanh Trần Tiểu Nhược cùng bay trở về Bắc Kinh, lần này Trần Tiểu Nhược đi cùng Lăng Vi, không hề có đất dụng võ, lúc sau vẫn luôn đi theo lão Nghiêm và Tiểu Thanh, kỳ thật qua chuyện này cũng giúp cô làm quen với người của Tạ gia , dọc theo đường đi cũng luôn cùng Tiểu Thanh ríu rít không yên.


Trên máy bay, Tạ Thanh Nghiên hỏi Lăng Vi: “Lần này trở về vẫn ở khách sạn sao?”
Lăng Vi và Tạ bảo bảo đang chơi đánh cờ trên máy bay, một lời hai ý trả lời: “Đúng vậy, Tiểu Nhược nói nhà tôi đã sửa chữa xong rồi, nhưng vẫn phải để bay bớt mùi, có lẽ một tháng nữa mới có thể ở được.


Tạ Thanh Nghiên chống tay lên trán nhìn sườn mặt của cô, “Hay là đến nhà tôi ở đi?”
Lăng Vi không hề nghĩ ngợi, xua xua tay nói: “Tôi thật sự rất sợ tốc độ thay đổi kịch bản trong một ngày của dì!”
Tạ Thanh Nghiên cười nhẹ vài tiếng, nói: “Không phải trên núi, mà là nhà của tôi, căn ở trung tâm thành phố.


Lăng Vi dừng một chút, quay đầu lại nhìn anh, “Anh nghiêm túc sao?”
Tạ Thanh Nghiên gật gật đầu, “Nghiêm túc.


Lăng Vi vội vàng lắc đầu, “Thật ra ở trong khách sạn cũng khá tốt.


Ngày thường thỉnh thoảng gặp mặt một lần cũng có thể bị anh đùa giỡn đến mức sống không còn gì để luyến tiếc, nếu thật sự ở chung, vậy hậu quả thật sự không dám tưởng tượng!
Tạ Thanh Nghiên bị cự tuyệt một cách vô tình như vậy cũng không nhụt chí, nghĩ thầm chuyện ba ba muốn làm, làm gì có đạo lý không thành công chứ, cứ từ từ thôi.

Xuống máy bay, mẹ Tạ phái xe tới đón Tạ bảo bảo và đám người lão Nghiêm, còn Lăng Vi thì lên xe của Tạ Thanh Nghiên.

Tạ bảo bảo phát hiện phải tách ra với mẹ, cái miệng nhỏ chu ra như muốn khóc, Lăng Vi vội vàng bảo đảm sẽ nhanh chóng đến chơi với nhóc, lúc này nhóc mới mặt mày hớn hở leo lên xe, còn ở bên trong cửa sổ xe ngoan ngoãn vẫy tay với hai người: “Tạm biệt ba mẹ!”
Tạ Thanh Nghiên kêu tài xế đưa Lăng Vi đến khách sạn, khi định xuống xe, anh còn đưa cho cô một cái hộp quà, “Tặng cho em.


Lăng Vi ôm cái hộp quà cỡ lớn này hỏi: “Thứ gì vậy?”
“Trở về hãy nhìn.


Một tiếng sau, trên đầu Lăng Vi bay đầy vệt đen bày biện thứ trong hộp quà lên trên giường.

Đây là bộ lễ phục Cleopatra đã từng xuất hiện ở trên bảng tin của ba Tạ, ngay cả quyền trượng cũng có!!!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận