“Trời ạ, tất cả mọi người đều đi tìm manh mối của nhiệm vụ, bọn họ lại đi tìm vỏ sò?!”
“Cười chết mất, Tạ bảo bảo thiếu chút nữa đã muốn ném bình manh mối vào trong biển.
”
“Ha ha ha…… Hai người này tuyệt đối là là khách mời không đứng đắn nhất, người khác tìm cả ngày, bọn họ chơi cả ngày!”
“Cuộc đối thoại của hai người bọn họ thật tình cảm, Tạ bảo bảo tuyệt đối là một bảo bảo ấm áp.
”
“Đúng là bảo bảo ấm áp ~~”
“Vốn là vì Cổ Ý mà tới xem, kết quả lại bị bảo bảo ấm áp gom fan, thật sự quá manh, vừa soái vừa manh, còn nói phải dưỡng lão cho Lăng Vi, thật sự quá ấm áp!”
“Hai người kia không giống mẹ con, càng giống bạn chơi cùng hơn, thật sự là rất có cảm tình.
”
……
Lăng Vi vui vẻ lướt đạn mạc, bên trong có rất nhiều bình luận khen ngợi Tạ bảo bảo, nhìn thấy mấy bình luận này, Lăng Vi cũng cảm thấy vinh dự, đắc ý quay đầu lại nói với Tạ Thanh Nghiên: “Bảo bảo nhà em thật giỏi, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở.
”
“Em đang nói em sao? Thật đáng yêu!” Tạ Thanh Nghiên ở bên cạnh lật xem thực đơn, hôm nay là cuối tuần, hai người đều hiếm khi không cần ra cửa, sáng sớm Tạ Thanh Nghiên đã kêu lão Trương đi mua chút rau thịt tươi mới tới đây, nhìn thực đơn lâu như vậy, anh cảm thấy tu vi của mình đã có chút đắc đạo, chắc đã có thể khai triển quyền cước một phen.
Bây giờ hai người vẫn đang ở trong tuần trăng mật, Tạ Thanh Nghiên thật sự không muốn người khác quấy rầy khoảnh khắc ngọt ngào của bọn họ, cho nên trong khoảng thời gian này cũng không muốn mời đầu bếp bảo mẫu linh tinh gì đó tới, từ sau khi Lăng Vi khen người đàn ông biết nấu ăn có mị lực, Tạ Thanh Nghiên vẫn luôn canh cánh chuyện này ở trong lòng, thậm chí còn hạ quyết tâm trở thành một người đàn ông giỏi nấu ăn, mà hôm nay, chính là ngày sẽ nghiệm thu thành quả.
Thấy anh trả lời xong lại thất thần, Lăng Vi nói: “Em nói nhóc con mà, anh đừng nói cho có lệ như vậy chứ.
”
“Anh lại cảm thấy nó không đáng yêu bằng em, nó có thể đùa có thể ôm có thể vận động với anh sao, nó chỉ biết quậy.
” Ba Tạ lật qua một trang sách, cau mày tiếp tục nghiên cứu.
Lăng Vi:……
“Em đến xem, muốn ăn món nào?” Tạ Thanh Nghiên chỉ vào hai món ăn trong thực đơn rồi hỏi cô.
“Cà chua xào trứng? Dưa chuột xào trứng?” Lăng Vi nhìn hai món ăn đủ các màu đỏ vàng xanh trên bức ảnh, khó tin nói: “Anh nhìn nhiều ngày như vậy, nghiên cứu lâu như vậy mà chỉ nghiên cứu ra hai món ăn này? Một chút kỹ thuật cũng không có, một chút cũng không cao cả!”
Tạ Thanh Nghiên liếc mắt nhìn cô, “Một người chiên trứng gà cũng có thể bị bỏng tay, em xác định muốn thảo luận kỹ thuật nấu nướng với anh?”
Lăng Vi:……
“Cái đó chỉ là chuyện ngoài ý muốn.
”
“Cho nên anh đã tổng hợp tiếp thu hết các loại kinh nghiệm thất bại lúc trước của em, lại kết hợp với thực tế, do đó chọn lựa ra món ăn thích hợp cho lần đầu tiên xuống bếp của anh.
” Tạ Thanh Nghiên nói.
“Chỉ hai món này mà anh chọn đến mấy ngày?”
“Đây là cơ mật.
”
Lăng Vi:……
Tạ Thanh Nghiên chỉ ngón tay thon dài vào hai món ăn, “Mau chọn, cái nào?”
Còn không phải đều là xào trứng sao, có cần nghiêm túc chọn lựa như vậy không? Lăng Vi tùy tiện chỉ ngón tay, “Vậy dưa chuột xào trứng đi.
”
Tạ Thanh Nghiên:……
Lăng Vi thấy biểu cảm của anh trở nên vi diệu, lập tức hỏi : “Sao vậy?”
Tạ Thanh Nghiên nói: “Màu xanh lục.
”
Lăng Vi:……
Tạ Thanh Nghiên ho nhẹ, “Em biết không, đàn ông bọn anh tương đối mẫn cảm với màu xanh lục.
”
Lăng Vi trợn trắng mắt, “Màu xanh lục thì làm sao? Chẳng lẽ đàn ông các anh đều không ăn rau màu xanh lục sao? Em chỉ thích ăn dưa chuột, anh xem rồi làm đi!”
Tạ Thanh Nghiên suy nghĩ một hồi lại nghiêm mặt hỏi cô, “Em thích màu sắc của dưa chuột hay là thích hình dạng của dưa chuột?”
Lăng Vi:……
Bạn trai như vậy ai muốn thì lấy đi, tức no luôn rồi còn ăn cái quỷ gì nữa!
Cuối cùng trải qua một lúc thận trọng suy xét, ông chủ Tạ quyết định làm món cà chua xào trứng, không phải bởi vì màu sắc của quả cà chua rực rỡ, cũng không phải bởi vì màu sắc hình dạng của quả dưa chuột quá mẫn cảm, mà là bởi vì ba Tạ không biết gọt vỏ dưa chuột, cái này thật sự là một chuyện bi thương.
Lăng Vi vốn muốn xung phong nhận việc gọt vỏ dưa chuột, dù sao cô cũng là người phụ nữ đã từng nấu vài món ăn, gọt vỏ gì đó cũng sẽ biết, lại bị bạn trai ngăn cản, nói cái gì mà không yên tâm để cô tiến vào phòng bếp, hoàn toàn không cho cô chút mặt mũi nào!
Vì thế Lăng Vi quay về tiếp tục xem video, sau khi số đầu của《Mẹ cố lên!!》 được phát sóng, mức độ hưởng ứng cũng không tệ lắm, mấy bà mẹ đều được khen ngợi, mấy đứa nhỏ đáng yêu cũng thu hút nhiều fan, đặc biệt là Tạ bảo bảo, đã có nickname, gọi là bảo bảo ấm áp, đúng là làm người ta dở khóc dở cười mà.
Khi bắt đầu quay tiết mục này, Lăng Vi vẫn chưa có tiếng tăm gì, hoàn toàn là dựa vào thủ đoạn của Lý Ý mới mạnh mẽ chen chân vào được, cho nên trong bản cắt ghép của số đầu tiên, trong mấy người thì cô ít cảnh nhất, nhưng cũng có thể là do trong số đầu cô luôn chơi với Tạ bảo bảo, cho nên hoàn toàn không có cảnh nào được cắt nối biên tập vào, nhưng mấy cảnh quay lại khá xinh đẹp, chính là cảnh cô nắm tay bảo bảo, chậm rãi đi qua con hẻm cổ, cảnh sắc kia thật sự rất độc đáo, rất nhiều cư dân mạng đã bình luận sẽ lấy cảnh này làm hình nền cho máy tính.
Sau khi Lăng Vi thưởng thức vài lần, cũng cười tủm tỉm chụp lại bức ảnh này.
Lúc Lăng Vi đang vui vẻ xem video, còn Tạ Thanh Nghiên thì ở trong phòng bếp hăng hái chiến đấu với mấy quả cà chua, đột nhiên chuông cửa nhà bọn họ lại vang lên.
Khi Lăng Vi nghe thấy tiếng chuông cửa thì ngây ra một lúc, hình như cô không nghe ba Tạ nói hôm nay có tới khách thăm, chẳng lẽ là mẹ Tạ dẫn một đám người hầu đang xúc động phẫn nộ tìm tới cửa đuổi giết? Sau khi 《 Mẹ cố lên! 》được phát sóng, mẹ Tạ đã đơn phương đoạn tuyệt lui tới với ông chủ Tạ, còn tuyên bố muốn kéo anh vào danh sách đen trên các trang mạng xã hội, thật sự không loại trừ bà ở nhà càng nghĩ càng giận, sau đó xông tới cửa đại nghĩa diệt thân.
Nghĩ đến đây, Lăng Vi vội vàng đứng dậy, lén lút chạy tới cửa nhìn camera ngoài cửa, sau khi nhìn thấy rõ ràng người tới rồi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, thì ra là Chu Tiểu Quai.
Lăng Vi tiến lên mở cửa, cười cười đón cô ấy vào, “Còn tưởng rằng cô nói ở trên WeChat chỉ là nói chơi mà thôi, không ngờ lại thật sự qua đây.
”
Chu Tiểu Quai đưa hộp quà tặng trên tay cho cô, “Quà này.
”
“Tới chơi là được rồi, còn chuẩn bị quà tặng làm gì.
”
Chu Tiểu Quai cười tủm tỉm nói: “Lần đầu tới cửa, đương nhiên phải tặng, nhưng món quà này là do lão Lâm chuẩn bị, tôi cũng không được nhìn, quà của anh ấy đơn giản chỉ là nhân sâm đông trùng hạ thảo đồ bổ linh tinh gì đó thôi, một chút ý tưởng mới cũng không có.
”
Vừa nghe là đồ bổ, Lăng Vi cũng không quá để ý, thuận tay đặt lên trên bàn trà, sau đó muốn đi rót nước cho Chu Tiểu Quai, “Thích uống nước sôi để nguội, trà, hay là nước trái cây?”
“Đều được cả.
” Chu Tiểu Quai vừa đáp lời, vừa mới lạ nhìn khắp nơi, “Oa, nhà của cô lớn hơn nhà của tôi nhiều!”
Từ sau khi chuyển đến ở chung với Tạ Thanh Nghiên, từ tận đáy lòng của Lăng Vi vẫn không trung thành với nơi này, cũng không thể tự nhiên coi mình trở thành nữ chủ nhân của căn nhà này, mà lúc này Chu Tiểu Quai nói một câu, lại làm cô vô cùng có tự tin, “Bố cục nhà của hai người khác nơi này sao?”
“Ừ, nhỏ hơn một chút, hơn nữa phong cách trang trí của lão Lâm thật sự khiến người ta không đủ sức mắng chửi, cụ thể là cảm giác nói không nên lời thế nào, lần sau cô đến nhà tôi chơi, tự mình cảm nhận là được.
” Chu Tiểu Quai bĩu môi nói.
“Ông chủ Lâm tốt xấu gì cũng là bạn trai của cô, sao có thể ghét bỏ như vậy?”
“Vừa ghét vừa yêu, đau khổ mà vui sướng.
” Chu Tiểu Quai chẳng hề để ý nói.
Lăng Vi mím môi cười, mặc dù Chu Tiểu Quai vẫn luôn ở trước mặt người ngoài cố gắng làm như mình ghét bỏ ông chủ Lâm, nhưng trong ánh mắt cử chỉ lại có thể dễ dàng nhìn ra tình yêu của cô ấy dành cho ông chủ Lâm, thật đúng là một người mâu thuẫn, có lẽ ở phía sau có chuyện cũ bí ẩn gì đó rồi.
Lăng Vi cầm cái ly chuẩn bị đi vào phòng bếp làm nước trái cây cho Chu Tiểu Quai, còn Chu Tiểu Quai thì lại nhắm mắt đi theo cô, “Chỉ có mình cô ở nhà sao? Anh đẹp trai họ Tạ kia đâu?”
“Anh ấy cũng đang ở nhà.
”
Hai người vừa nói chuyện vừa đi vào phòng bếp, cái nhìn thấy đầu tiên chính là Tạ Thanh Nghiên đang mặc tạp dề thêu hoa, tay trái cầm thực đơn, tay phải cầm cái muỗng nhỏ, đang đổ muối vào cái cân điện tử mini.
Chu Tiểu Quai:……
Tạ Thanh Nghiên:……
Lăng Vi nhìn ông chủ Tạ bày ra một đống chai lọ ở trước mặt, cũng rất cạn lời.
Chu Tiểu Quai khó tin xoa xoa hai mắt, sợ mình nhìn lầm, “Ông chủ Tạ, anh đang…… đang nấu cơm?”
Lăng Vi đang muốn xen mồm thì đã thấy Ông chủ Tạ ném cuốn thực đơn thật dày lên trên quầy, rất bình tĩnh hỏi ngược lại: “Cô cảm thấy có thể không?”
Chu Tiểu Quai lộ ra vẻ mặt ngây ngốc, nhưng cô thật sự không tin ông chủ Tạ là người có thể xuống bếp, mặc dù sự thật đang bày ra trước mắt, cô vẫn che giấu lương tâm lắc đầu, “Tôi cảm thấy không thể!”
Lúc này Tạ Thanh Nghiên mới nhẹ nhàng cười, nói: “Đáp đúng rồi.
”
Lăng Vi:……
Chu Tiểu Quai chớp chớp mắt, lại tò mò hỏi: “Vậy anh bày dầu muối ở trước mặt, lại còn mặc tạp dề, là đang làm cái gì?”
Lăng Vi âm thầm cười trộm, nghĩ thầm đúng là người chết vì sĩ diện, lần này xem anh nói dối lừa gạt như thế nào!
Tạ Thanh Nghiên lộ vẻ một lời khó nói hết, suy nghĩ một hồi rồi nói: “Vậy cô cảm thấy tôi đang làm cái gì?”
Làm tốt lắm, câu hỏi xoay một vòng, lại trở về vị trí ban đầu.
Chu Tiểu Quai thật hao tổn tâm trí, bởi vì cô cảm thấy mình bị ông chủ Tạ xoay vòng vòng có hơi choáng, hơn nữa ánh mắt ông chủ Tạ nhìn cô có hơi hung dữ, cô cũng không dám nói bậy, suy nghĩ xong thì nói: “Anh đang…… Chơi?”
“Phốc ——” Lăng Vi suýt nữa nhịn không được, dứt khoát dựa vào tủ lạnh xem biểu diễn, cô và ông chủ Tạ so chiêu vô số lần, kinh nghiệm chiến đấu tích lũy được rất phong phú, biết rõ ông chủ Tạ tuyệt đối không phải là người mà người thường có thể đối phó được.
Quả nhiên lại thấy Ông chủ Tạ gật gật đầu, nói: “Không sai, tôi đang chơi.
”
Chu Tiểu Quai:……
Sợ cô ấy không hiểu được ý của anh, ông chủ Tạ lại tốt bụng giải thích: “Tôi và Tiểu Vi đang chơi cosplay đầu bếp, nếu cô không tới đây, có lẽ chúng tôi đã tiến vào phân đoạn sau rồi.
”
Chu Tiểu Quai bừng tỉnh hiểu rõ, ngay sau đó quay đầu lại nói với Lăng Vi: “Thì ra là quấy rầy đến chuyện tốt của hai người, thật sự xin lỗi!”
Lăng Vi:……
Không ngờ mình thờ ơ lạnh nhạt, vậy mà cũng có thể nằm không cũng trúng đạn!
Tạ Thanh Nghiên dù bận vẫn ung dung cởi bỏ tạp dề, cái tạp dề hoa này đã từng bị vài người mặc qua, nó càng chứng kiến vài vị boss lớn trong giới thương nghiệp rưng rưng nước mắt nấu cơm, cho nên sự tồn tại của nó vô cùng thần thánh, mà ở khoảnh khắc này, nó lại từ tay của Tạ Thanh Nghiên, bị chuyển giao đến tay của Chu Tiểu Quai.
Chu Tiểu Quai đưa hai tay cầm lấy tạp dề hoa, trên mặt lộ vẻ ngây ngốc.
Sau đó lại nghe ông chủ Tạ thong thả ung dung nói: “Nếu đã tới, vậy thuận tiện làm bữa cơm đi, tôi nghe ông chủ Lâm nói tài nấu nướng của cô rất tốt.
”
Chu Tiểu Quai:……
Lăng Vi:……