Khơi Lửa Khắp Chốn

Trần Cảnh Hòa nắm lấy cổ tay Châu Y, kéo người vào trong phòng tắm tràn đầy hơi nóng, bọt nước còn đang chảy từ trên người cậu xuống, Trần Cảnh Hòa không để ý đến sự trần truồng của mình, cùng với gậy th*t đang cứng ngắc dưới thân.

Cậu vô cùng muốn có được Châu Y, muốn đến phát điên lên.

“Chị chị chị chị không cố ý đâu!” Châu Y nhắm nửa mắt, ngẩng đầu lên nhìn trần nhà, không dám nhìn Trần Cảnh Hòa.

“Châu Y.” Trần Cảnh Hòa rất ít khi gọi thẳng tên trước mặt cô, phần lớn thời gian đều dính lấy cô gọi chị. Bất thình lình nghe thấy Trần Cảnh Hòa gọi cô như vậy, cô còn có chút sững sờ. Trần Cảnh Hòa tắt vòi hoa sen, tiếng nước ngừng lại, chỉ còn lại giọng nói nghe qua không quá bình tĩnh của Trần Cảnh Hòa: “Thật ra còn một ngày, nhưng em thật sự không nhịn được, có được không?”

Trần Cảnh Hòa không nhúc nhích nhìn cô chằm chằm, mạch máu xanh trên cổ rất rõ ràng, Châu Y đối diện với ánh mắt kia, cảm thấy mình như thợ săn đang chờ đợi con mồi của mình.

“Chắc, chắc là được?”

Nhưng Trần Cảnh Hòa lại đột nhiên buông tay, nhụt chí thả tay, ủ rũ chôn đầu trên vai Châu Y, thì thào tự nhủ: “Không được không được, em phải nghe lời, chỉ còn mấy tiếng nữa là trưởng thành rồi, chỉ mấy tiếng thôi, em có thể nhịn được.”

Châu Y nghe vậy dở khóc dở cười, cô không biết Trần Cảnh Hòa ghi nhớ lời của cô trong lòng như vậy, cũng chưa bao giờ đoán được vị trí của mình trong lòng Trần Cảnh Hòa.

Cậu sẽ là một người bạn trai tốt.


Trần Cảnh Hòa ôm cô, Châu Y ôm lấy vòng eo rắn chắc của cậu, nhưng không bao lâu sau, Châu Y chỉ cảm thấy vật đè ở bụng nhỏ của mình càng ngày càng nóng, cứng rắn chống ở người cô. Châu Y cố gắng mặt không đổi sắc điều chỉnh vị trí, nhưng động tác rất nhỏ của cô vẫn bị Trần Cảnh Hòa nhận ra.

“Em cho rằng em có thể bình tĩnh lại, nhưng xem ra là không được.” Trần Cảnh Hòa nghiêm túc biện minh cho mình: “Chuyện này không thể trách em, em đã dùng ý niệm nói với nó rồi, sau mấy giờ nữa rồi hẵng hưng phấn, nó không nghe lời.”

Giờ phút này trong mắt Trần Cảnh Hòa có một loại ngu ngốc trong sáng.

“Thế hôn có thể bình tĩnh lại không?”

Hôn nó??

Hôn nó!!!

Đầu óc Trần Cảnh Hòa đang chậm chạp chuyển đổi ngôn ngữ, cậu nhìn thấy Châu Y ngồi xổm xuống, càng ngày càng gần, sau đó dịu dàng hôn lên tiểu Trần Cảnh Hòa, ngay cả hô hấp Trần Cảnh Hòa cũng ngừng lại.

gậy th*t cứng rắn hoàn toàn tiến vào trong miệng, Châu Y không khép miệng lại được, nước bọt chảy xuống theo khoé miệng, kéo ra một sợi chỉ bạc.

Kỹ xảo của cô trúc trắc, tuy rằng lý thuyết đã xem qua không ít, nhưng khi thực hành thật thì, chỗ nào cũng là điểm mù tri thức.

Châu Y thử vươn đầu lưỡi dò xét đầu gậy th*t, trên cùng là thịt mềm, phần sau là gân xanh cuốn quanh thân gậy. Lần đầu tiên Châu Y nhìn thấy tiểu Trần Cảnh Hòa đã biết kích thước rất khả quan, nhưng lúc chân chính cảm nhận lại càng thêm chấn động.

Không có mùi vị kỳ quái gì, Trần Cảnh Hòa vừa tắm rửa xong, trên da thịt lưu lại mùi sữa tắm.

Từ góc độ của Trần Cảnh Hòa nhìn xuống, Châu Y ngồi xổm dưới thân cậu, môi phấn hồng ngậm gậy th*t của cậu, hơn nửa bầu ngực sữa trắng nõn lộ ra, Châu Y không biết, hiện tại cô mê người đến mức nào.

Trần Cảnh Hòa muốn kéo Châu Y dậy, nhưng cậu hoàn toàn không kháng cự được động tác của Châu Y, cô dễ dàng nắm chặt cậu.

gậy th*t cứng rắn tiến vào trong khoang miệng nóng ấm, Trần Cảnh Hòa cảm nhận được hơi nóng Châu Y thở ra truyền đến nửa còn lại không ngậm vào hoàn toàn, đầu lưỡi cô vừa mềm vừa trơn, phun ra nuốt vào, không có kỹ xảo gì, nhưng sau lưng Trần Cảnh Hòa dần dần tê dại, pháo hoa không kiềm chế được nổ tung.

Cuối cùng, bắn ra trong miệng Châu Y.


Trần Cảnh Hòa cảm thấy Châu Y chính là một người thần kì như vậy. Cho dù trái tim bình tĩnh của cậu hay là dục vọng hạ lưu, sau khi giao chúng cho Châu Y, đều nhanh chóng đầu hàng.

Tinh dịch rất nhiều, chảy xuống theo khoé miệng Châu Y, rơi xuống xương quai xanh và ngực, Châu Y sửng sốt một chút, lập tức phản ứng lại, trêu chọc Trần Cảnh Hòa trước.

Trần Cảnh Hòa kéo người dậy: “Nhổ ra.”

Nhưng Châu Y bất ngờ nuốt xuống, hai người đều không kịp phản ứng, lần này đến lượt Trần Cảnh Hòa ngây ra.

Sao, sao cô lại nuốt rồi?

Châu Y tiếp tục nổi lên tâm tư nhỏ, đầu ngón tay trượt theo quy đầu của Trần Cảnh Hòa, cuối cùng mân mê tinh dịch còn chưa bắn ra, nghiêm túc mở miệng: “Cách ăn Oreo là liếm một cái chấm một cái, thì ra cách ăn em trai là liếm một cái hôn một cái.”

Vốn dĩ tưởng rằng chuyện này người thẹn thùng cuối cùng sẽ là Châu Y, Trần Cảnh Hòa đã nghĩ xong nên an ủi Châu Y như thế nào. Kết quả phát hiện người thẹn thùng hóa ra là cậu, đầu tim cậu đang run rẩy, yết hầu lăn lộn, không dám nhìn Châu Y.

Châu Y chính là một yêu tinh.

Yêu tinh không chỉ xinh đẹp, còn có thể khiến cậu muốn tìm lỗ chui xuống.

Không chỉ là tiểu Trần Cảnh Hòa, còn có vấn đề thể diện.

Cho đến khi lau khô bọt nước trên người, lỗ tai Trần Cảnh Hòa vẫn đỏ hồng, Châu Y không nhịn được nhéo nhéo, cười trêu ghẹo cậu: “Dễ xấu hổ như vậy, vậy sau này mỗi ngày chị đều bắt nạt em thì em làm gì?”


Trần Cảnh Hòa ngoan ngoãn ngồi trên giường, để Châu Y lau khô tóc cho, vẻ mặt kiêu ngạo lại có chút ngượng ngùng nói: “Em sẽ nghe lời.”

Nhìn cậu như vậy, Châu Y thật sự rất muốn bắt nạt, nhưng nghĩ lại vẫn là thôi đi, thiếu niên ngoan ngoãn rất dễ dàng khiến chị gái đau lòng.

Hai người đều ăn ý không có động tác nào nữa, lẳng lặng đắp chăn, thuận theo ánh sáng lờ mờ, Châu Y hôn lên khóe môi Trần Cảnh Hòa: “Ngủ ngon.”

“Ngủ ngon.”

Sau nửa đêm...

Động tĩnh sột soạt không đánh thức được Châu Y, cô chỉ trở mình, tư thế ngủ vốn nằm nghiêng biến thành nằm thẳng.

Trong đêm tối, ánh mắt Trần Cảnh Hòa cực kỳ sáng, sói đi săn cuối cùng cũng đợi được tới ngày này rồi.

- --

Tin tốt, Tiểu Trần trưởng thành rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận