“Loạt xoạt…”.
Trương Hổ bị dư lực đẩy ngược về sau ngã trên đất lăn vài vòng mới ngừng.
Diệp Thiên không ngừng lại, hắn xoay người bàn chân phát lực lập tức lao đến chỗ Phượng Vũ rơi xuống.
“Đại Liệt quyền”.
Dương Phượng Vũ thấy thế xoay người trên không lấy lực vung quyền.
Cự quyền to lớn oanh thẳng mặt Diệp Thiên.
“Khống chế rất tốt”.
Diệp Thiên thầm nghĩ.
Cự quyền đến, hắn hạ người xuống ngửa mặt lên, lưng hắn gần như chạm đất nhưng không hề chạm, mà cơ thể hắn tiếp tục lao lên, cự quyền theo sát mặt và ngực hắn mà qua.
Né được cự quyền cơ thể hắn đã tiếp cận Phượng Vũ, lấy ngực làm trọng tâm hai tay chống đất lộn ngược ra sau chân hắn trực tiếp hướng phần bụng của Phượng Vũ công kích tới.
“Rắc… lách tách…”.
Huyền lực hộ thuẫn vỡ nát Dương Phượng Vũ bị đá bay ra ngoài mất đi chiến lực.
Chân thêm một lần phát lực Diệp Thiên nhanh chóng hướng Vân Phong lao tới.
Vân Phong thấy Diệp Thiên đến không hề lùi bước phát ra thú hỏa bao bọc lấy toàn thân, thi triển thân pháp hướng Diệp Thiên tiến công.
“Tinh thần rất tốt”.
Diệp Thiên cũng để thú hỏa bao lại toàn thân để tránh thú hỏa của Vân PHong đóng băng.
"Bịch bịch…”.
Quyền cước nhanh chóng va chạm, cả hai đều vừa tấn công vừa phòng thủ.
“Nên kết thúc”.
Diệp Thiên thầm nghĩ.
Hắn hạ thấp người xuống né đi một quyền của Vân Phong đồng thời tay phải co lại dùng cùi chỏ tấn công ngực Vân Phong, tay trái hắn cũng co lại dùng chưởng đánh vào đầu quyền tay phải như đóng đinh để tăng lực tấn công.
(bygoogle = window.bygoogle || []).push({});
“Rắc rắc… lách tách…”.
Huyền lực hộ thuẫn tan vỡ Vân Phong như hai đồng bạn bị đánh bay ra xa mất đi chiến lực.
“Phối hợp tốt, chiến đấu kỹ thuật cũng rất tốt nhưng tốc độ của các ngươi quá chậm nên thua, hy vọng qua trận đấu này các ngươi sẽ càng tích cực rèn luyện thân thể hơn”.
Diệp Thiên nhìn thấy 3 người đã ăn vào chữa thương đan dược rồi mới nói.
Mặc dù uể oải nhưng cả 3 người đều tinh thần phấn chấn, bọn hắn biết Diệp Thiên đây là đang chứng minh thành quả luyện thể cho bọn hắn nhìn để bọn hắn nỗ lực.
Trúc Ly cùng Bạch Linh hơi thất vọng nhìn trận đấu, theo như mấy ngày trước Diệp Thiên biểu hiện thì chỉ vào thân thể lực lượng thì hắn có thể đánh với Huyền Ấn cảnh nên thắng là chuyện đương nhiên.
Mặc dù thông qua trận đấu này có thể chứng minh lời hắn nói nhưng không thể để hắn ra toàn lực thì thật đáng tiếc, à không, tên này ngay cả thở gấp cũng không thì làm gì nói đến toàn lực.
“Được rồi các ngươi vào trong hồi phục lại đi nhưng nhớ quan sát kỹ trận kế tiếp”.
Diệp Thiên nhìn 3 người Vân Phong nói.
“Hả? còn có trận nữa? ngươi muốn đánh với ai?”.
Bạch Linh tưởng nghe nhầm nên hỏi.
“Không phải là ta chứ?”.
"Tất nhiên là không rồi, ngươi mặc dù không tệ nhưng cũng chỉ ngang với 3 người họ hợp lực lại mà thôi, thậm chí không bằng".
Diệp Thiên không chừa chút mặt mũi nói.
"Hừ… vậy ở đây còn ai đủ sức tỷ thí với ngươi nữa… chứ? Không lẽ ngươi…".
Bạch Linh nói rồi nhìn 2 người Liễu Mộc cùng Trúc Ly cứng mặt.
"Ngươi đoán đúng rồi".
Diệp Thiên cười cợt.
"Viện trưởng có thể tỷ thí với ta một trận".