“Chuyện gì vậy tiểu Diệp?”.
Liễu Mộc quay đầu nhìn Diệp Thiên nghi hoặc.
“Các ngươi không phát hiện điều kỳ lạ gì sao?”.
Diệp Thiên nhíu mày hỏi.
“Chuyện gì a?”.
Bạch Linh nghiêng đầu suy nghĩ.
“Ngươi có thấy không?”.
Vân Phong, Dương Phượng Vũ, Trương Hổ 3 người quay mặt nhìn nhau 6 con mắt tràn đầy khó hiểu.
“Aiz… các ngươi không phát hiện tất cả những thứ chúng ta đạt được đều chỉ đạt đến Thất giai trung tầng sao? Thất giai trung phẩm đan dược, Thất giai trung phẩm huyền khí, Hoàng giai trung phẩm công pháp, huyền kỹ, ngay cả bảo vật cũng chỉ Thất giai hạ phẩm”.
“Nhìn như bình thường nhưng Di Nguyệt tông có Hồn Linh cảnh tọa trấn ta không tin mật khố một tông môn như thế chỉ có đến như thế”.
Diệp Thiên giải thích.
“Có Hồn Linh cảnh có được mật khố như này đã rất ghê gớm rồi”.
Bạch Linh tự tin phán xét.
“Đúng đấy tiểu Diệp, trong thư tịch chỉ ghi Di Nguyệt tông có Hồn Linh cảnh tọa trấn chứ không ghi có bao nhiêu có khi thực tế chỉ có 1, thư tịch cũng không ghi Hồn Linh cảnh kia tu vi chính xác tầng bao nhiêu có thể chỉ vừa bước vào Hồn Linh cảnh mà thôi”.
Liễu Mộc gật đầu đồng ý nói.
Những người còn lại cũng gật đầu đồng tình thuyết pháp này.
“Vậy thì càng phi lý”.
“Một, ta đã kiểm tra nhưng không tìm được cách bày trận của đại trận bên ngoài kia”.
“Hai, công pháp chúng ta lấy được dù là 3 bộ được đặt trong hộp bảo Hoàng giai trung phẩm kia đi nữa, người tu luyện nó có là thiên tài đi nữa cũng khó mà đột phá Đan Linh cảnh đỉnh phong chứ đừng nói Hồn Linh cảnh”.
“Ba, mấu chốt nhất, chúng ta vào đây quá dễ dàng”.
(bygoogle = window.bygoogle || []).push({});Diệp Thiên nhíu mày nói.
“Đại trận có thể nói là Di Nguyệt tông ngẫu nhiên đạt được nên không có cách bày trận là bình thường”.
Dương Phượng Vũ nói.
“Làm sao ngươi biết 3 bộ công pháp kia không thể tu đến Hồn Linh cảnh?”.
Bạch Linh nhìn Diệp Thiên hỏi.
“Mấy bộ công pháp rách nát ta nhìn sơ một cái là biết tiền cảnh tu luyện ra sao ngay, thậm chí khuyết điểm ta cũng tìm được nhiều đến không muốn nhìn”.
Diệp Thiên khinh bỉ cười.
“Vậy công pháp của ngươi có thể tu đến Hồn Linh không mà nói như thế?”.
Bạch Linh liếc Diệp Thiên, vẻ mặt của hắn làm một tiểu thư như nàng khó chịu.
“Đấu Linh cảnh cũng dư thừa, ngược lại là ngươi đấy, công pháp của ngươi cùng lắm đến Đấu Linh cảnh tầng 7 là hết cỡ, muốn đột phá tiếp, khó…”.
Diệp Thiên bĩu môi nhìn nàng.
“Ngươi…Ngươi làm biết công pháp của ta?”.
Không những Bạch Linh mà Trúc Ly hay những người khác đều kinh ngạc nhìn Diệp Thiên.
“Chỉ cần nhìn đường vận chuyển huyền lực trong kinh mạch của ngươi đủ biết công pháp của ngươi yếu cỡ nào rồi”.
Diệp Thiên nhìn nàng nói.
“Chỉ nhìn đường vận chuyển huyền lực liền biết? ngươi đùa ta chắc?”.
Bạch Linh tức giận giơ tay muốn đánh hắn một cái lại nhớ mình đánh không lại tên đáng ghét này.
“Sao hả? chỉ trở thành học trò ta lại thề rằng không phản bội ta là ta cho ngươi một bộ công pháp hai thuộc tính băng hỏa thích hợp với ngươi”.
Diệp Thiên vẻ mặt thay đổi, không cười cợt như lúc nãy mà bình tĩnh híp mắt nhìn Bạch Linh.