Khởi Nguyên Vô Tận


"Chị à, cấp trên bảo chúng ta thu thập mẫu về phân tích, càng nhanh càng tốt." Trong không gian, Thiên Lãnh vừa nhận được một dòng thông báo khẩn.
[Hãy nhanh chóng thu thập nhiều mẫu vật gửi về phân tích.]
"Tối nay chúng ta tìm cách vào trong đó xem sao." Thiên Y nhẩm tính thời gian, những lúc như này chỉ có ban đêm mới thích hợp hành động.
Đêm xuống, lượng quân canh phòng canh gác quanh khu rừng tăng gấp đôi so với ban ngày.

Nhờ vào một vài thủ thuật đánh lừa thị giác của tiểu Lãnh, trong mắt những quân canh phòng này Thiên Y trở nên trong suốt, trước khi đi qua cổng vào khu rừng thường có máy kiểm tra toàn thân, hai tay tiểu Lãnh thao tác cực nhanh trên bàn phím.
[Pass] Một tiếng tích vang lên, tiểu Lãnh ra hiệu cho Thiên Y có thể tiếp tục đi vào rồi.
"Chị à, để tránh lộ ra tiếng động, chị giao tiếp bằng ý thức với em đi.

Chúng ta sẽ lấy mẫu ở những cây có dấu hiệu sinh trưởng tốt nhất và những cây có vẻ yếu hơn, em cần mẫu lá, rễ, vỏ, thân, hoa...!tóm lại là lấy đầy đủ bộ phận của một mẫu vật." Thiên Y gật đầu, đeo kính quang lọc chuyên dùng trong ban đêm lên, tức khắc mọi thứ xung quanh trở nên sáng sủa và rõ ràng hơn không ít.
"Em đã tích hợp một tính năng tìm kiếm lên kính quang học của chị rồi, khi chị nhìn đến cây nào thì trên kính sẽ hiện ánh sáng đỏ và những chỗ cần lấy, chị cứ lấy mẫu rồi bỏ vào trong bịch vô trùng này là được, à mà đừng làm đổ cái dịch bên trong bịch ra nha, nó không thuộc về tinh cầu này." Thiên Y gật đầu, bắt đầu thu thập theo lời tiểu Lãnh nói.
Sột soạt, sột soạt...

Lỗ tai Thiên Y nhạy bén phát hiện có một vài tiếng động gần đó, vừa may cô cũng đã thu thập đủ các mẫu vật, cất vào không gian.

Chỉ thấy Thiên Y hạ thấp trọng tâm người mình xuống, gần như là chạm đất, lặng lẽ dịch về bóng tối bên cạnh.
Tiếng sột soạt ngày càng gần nơi Thiên Y ẩn nấp, tập trung nhìn kĩ sẽ có hai bóng người đang đi dần về phía bên này, cụ thể là gốc cây cao to gần nơi cô vừa lấy mẫu.
"Cậu muốn lấy mấy cái này về làm gì vậy?"
"Cậu đừng làm ồn, tôi nghi ngờ mấy cây này sinh trưởng tốt quá mức nên muốn lấy về nghiên cứu."
"Cây nào mà chả giống nhau, cậu làm quá rồi đấy, còn đến đây lúc nửa đêm thu cây mẫu nữa." Người nói câu này Thiên Y đoán có vẻ cậu ta khá là trẻ tuổi, nhìn qua kính quang học hình dung đại khái tầm hai mươi hai hay hai mươi ba tuổi.
"Xem ra không phải có mỗi chúng ta nghi ngờ mấy cây này đâu chị." Thiên Lãnh nhìn hai người trước mặt thì thầm nói.
"Kệ bọn họ, tụi mình rút lui thôi." Nói rồi Thiên Y lặng lẽ trườn người bò ra từ đường cửa phụ khác trong khu rừng này.

Cũng may nhờ khóa huấn luyện quân sự mà ông nội ngẫu hứng đưa cô đi tập huấn thì lúc này cô đã không làm được các động tác lưu loát rồi.
Về tới biệt thự, lúc đi như thế nào thì về thế nấy, do mỗi lần ra vào biệt thự thiết bị cảm ứng trước cửa đều sẽ tự động sao lưu số lần mở cửa và nó có một camera ẩn đằng sau thiết bị này.


Ban đầu cô biết cũng rất kinh ngạc, cũng may nhờ tiểu Lãnh nói nên mới biết, tránh đi một số chuyện phiền phức sau này.
Thiên Y đơn giản tắm rửa sơ qua, lên giường đắp mền định nhắm mắt ngủ thì từ hệ thống phát lên tiếng nói làm cô rất muốn chửi tục.
[Ting, mời ký chủ đến không gian học tập nhận nhiệm vụ mới, gấp.]
"Cái...! có biết bây giờ là mấy giờ rồi không, gần bốn giờ sáng rồi đấy, có để cho người ta nghỉ ngơi hay không?" Thiên Y nhắm mắt, ý thức đi vào không gian học tập.
[Nhiệm vụ mới: Tham gia cuộc thi hồi sinh cây xanh do hệ thống học tập trung ương tổ chức.
Cách thức tham gia: có Al hệ thống, đạt đủ điểm tham gia.
Điểm thưởng: mười nghìn điểm vinh dự.]
"Tiểu Lãnh, cuộc thi này là sao? Hệ thống học tập cũng có mấy cuộc thi như này sao?"
"Có chứ chị, để khuyến khích các ký chủ tự chủ học tập, trước đây vốn không có đâu, nhờ cô của chị đề xuất mà giờ hệ thống học tập đã trở nên sinh động hơn." Tiêu Lãnh đưa cho cô một chuỗi các tài liệu liên quan về cuộc thi, còn tri kỷ tặng cho cô các danh sách người thắng cuộc trước đây nữa.
"Danh sách này đưa không có vấn đề gì chứ? Có cả chi tiết làm sao thắng giải cũng ghi ở đây? Tài liệu về cuộc thi thì không nói."
Tiểu Lãnh lắc đầu: "Đưa danh sách người thắng cuộc là vốn không được phép nhưng quy tắc ngầm vẫn có."

Thiên Y đột nhiên được sử dụng quy tắc ngầm: "..."
Thôi được rồi, quy tắc ngầm thì quy tắc ngầm, lần đầu tổ chức cuộc thi đề thi rất khó, chủ yếu là về các đề tài về thảo luận, nặng về học thuật, về sau có dễ thở hơn nhưng có áp dụng thực tiễn, năm vừa rồi vừa tổ chức thành công đề tài [Nhân tạo].
"Các cuộc thi này tổ chức theo một hệ thống từ cơ bản đến nâng cao sao? Lại còn rất sát với thực tiễn."
"Tất nhiên rồi, nếu dễ quá thì thành ra lại mất đi tính chất của nó." Tiểu Lãnh hai tay chống nạnh nói, vẻ mặt đắc ý dạt dào như mình là người ra đề thi vậy.
"Nhưng mà dựa vào đâu mà hệ thống học tập có thể tổ chức như vậy?" Thiên Y nhìn tình hình các cuộc thi qua các năm đều nhận thấy mọi thứ được tổ chức y như thực hiện các bước làm của một nghiên cứu lớn nào đó.
"Dựa vào nhiều yếu tố lắm, học lực, đạo đức, thực tiễn, chị xem cũng có những cuộc thi tổ chức không thành công, nói chung những cuộc thi này đều dựa vào những tiêu chí đã được đề ra mà sẽ lựa chọn chủ đề cuộc thi như nào và ra sao mới là phù hợp và sát với thực tế nhất."
"Nào chúng ta có lệnh triệu tập từ cấp trên, lát chị xem tiếp nhé, giờ đi gặp cấp trên thôi." Tiếng [ting] phát ra từ không gian, ánh sáng vàng nhấp nháy báo hiệu cần tập hợp gấp.
Một màn hình được chiếu lên khoảng không, xuất hiện sau đó là một người đàn ông trẻ tuổi, anh ta có một khuôn mặt rất sắc cạnh và lạnh lùng.

Màn hình vừa hiện lên anh ta giơ tay chào theo kiểu quân đội thời không, cánh tay phải nắm lại đặt sang ngực trai, vị trí nơi con tim.
"Hy vọng những ngôi sao xa xôi sẽ ban phước lành cho bạn."
Thiên Y và tiểu Lãnh cũng làm lời chào và động tác tương tự.

Không dài dòng, vị thiếu tướng tự giới thiệu đó liền đi vào nội dung chính.

"Tôi gọi tới cho bạn vì cấp trên đã nhận được vật liệu mà các bạn đã gửi lúc trước, đã có kết quả giám định, tạm thời chúng tôi sẽ không tiết lộ nguyên nhân đã gây ra hiện tượng cây xanh quá mức tươi tốt, vì sau khi phán đoán tình hình sơ bộ, vụ việc này có lẽ dính tới một tổ chức thời không rất nguy hiểm.

Cho nên từ giờ trở đi, nhiệm vụ của cô trước đây như thế nào thì cứ tiếp tục như vậy, còn về nhiệm vụ này xin cô hãy giữ bí mật, nếu không bên chúng tôi sẽ căn cứ vào tình hình mà xử phạt cô, xin hết." Máy chiếu tắt đi sau lời nói cuối cùng đó, không làm cho hai người trước mặt kịp tiêu hóa hết nội dung.
"Cái quái gì vậy? Tôi còn chưa hỏi mà đã tắt máy rồi, từ lúc còn ở viện nghiên cứu em đã không ưa nổi bọn họ rồi, người gì mà không đợi cho người ta nói một câu là sao chứ." Tiểu Lãnh bực tức đưa tay chỉ về không trung ban nãy chửi rủa.
"Này, sao nhìn chị bình tĩnh thế? Chị không thấy bực bội à, kêu chúng ta làm rồi không cần chúng ta nữa là sao?" Nhìn Thiên Y có vẻ như không để ý gì đến cuộc gọi ban nãy, cô đang bận xem danh sách các cuộc thi năm trước.

Nghe câu hỏi của tiểu Lãnh, cô mới chịu ngừng lại ngước mắt nhìn, miệng nói: "Em đừng để ý mấy chuyện vặt vãnh này, chúng ta chỉ cần làm theo những chuyện cấp trên giao cho là được, chả phải cũng có manh mối trong lời nói của vị thiếu tướng đó sao, liên quan đến một tổ chức nguy hiểm, em cứ lên vùng bão thông tin mà tìm kiếm những tổ chức nào đang hoạt động trong lĩnh vực này là tìm ra đầu mối thôi.

Chị có việc đi trước, em chơi đi nhé."
Tiểu Lãnh nhíu mày, trầm tư nghĩ lại những lời Thiên Y vừa nói, đúng vậy, cần gì tự bực bội, mình là trí năng Al phiên bản giới hạn mà, vả lại mình còn có một số đặc quyền, có thể đi tìm hiểu thêm.
Note: [vùng bão thông tin] đây là nơi lưu giữ rất nhiều thông tin quan trọng và tin rác, nơi này không chịu sự cai quản của chính phủ, do một hacker lập nên và cũng do người đó ra các ủy thác.

Nếu muốn giấu một tin tức nào đó thì có thể đem gửi lên đây và đăng ký ủy thác che giấu..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận