Không Bằng Duyên Thiển

Nãi Tích ở nhà Tiếu Hàm như cá gặp nước, Vương Lan Phương cùng Tiếu Kiến đều về hưu ở nhà, đang nhàm chán, hiện tại cuối cùng cũng tìm được việc làm.
Cùng cháu ngoại tản bộ loanh quanh nè, cùng cháu ngoại đi học đánh tennis nè, cùng cháu ngoại xem DVD nè, làm thức ăn ngon cho cháu ngoại nè, dẫn cháu ngoại đi lớp bơi lội nữa
~~Vương Lan Phương và Tiếu Kiến cảm thấy mình giống như ánh nắng chiều tươi đẹp, cuộc sống mới ý nghĩa đang ở trước mắt, đó chính là — Chơi cùng! Cháu! Ngoại!
"Được rồi, Nãi Tích đã có ba mẹ chăm sóc, em không cần lo lắng." Chu Triển Nguyên cười vỗ vỗ vai Tiếu Hàm an ủi.
Thật ra, phải đi Hồng Kông một tuần lễ, nói anh người làm ba này không có chút nào nhớ thương con trai đó là không đúng. Con trai càng ngày càng lớn, năm nay số lần tách khỏi anh nhiều nhất, thời gian cũng dài nhất. Đầu tiên là trại hè trong hai tuần lễ, tiếp đó là ở nhà chú Tiếu hơn một tuần lễ, mặc dù tối nào cũng đều đi thăm nó, dì Vương và chú Tiếu cũng chăm sóc Nãi Tích rất tốt, nhưng rốt cuộc không phải ở nhà mình, Chu Triển Nguyên vẫn sợ Nãi Tích sẽ không quen. Hiện tại, anh lại phải đi Hồng Kông một tuần, trong lòng càng thêm không bỏ được con trai, nhưng nhìn thấy bộ dạng mặt ủ mày ê của tiểu Hàm, Chu Triển Nguyên cảm thấy, anh vẫn phải tỏ ra chút dáng vẻ của người đàn ông, = =, trước mắt phải an ủi cô gái nhỏ này đã.
"Nãi Tích rất thích chú dì, em không cần lo lắng, hơn nữa chúng ta cũng chỉ đi một tuần rồi lập tức trở về." Sau khi trở về, là anh có thể đón cô về chỗ của anh ở, đến lúc đó cả nhà bọn họ có thể danh chánh ngôn thuận ở cùng một nơi, anh cũng không cần chạy đi chạy về, sống cuộc sống ở hai đầu nỗi nhớ.
Cho nên, vì tương lai tốt đẹp, Chu Triển Nguyên anh phải cố gắng lên! Trong lòng Chu tổng thầm động viên chính mình.
Thấy các nhân viên bên cạnh nhìn như lơ đãng nhưng liên tục bắn ánh mắt qua đây, Chu Triển Nguyên không biến sắc đưa tay lên ôm bả vai của Tiếu Hàm, đây là bà chủ tương lai của các người, đừng có nhận lầm!
Lão Triệu rất vô tội, vốn là anh không cần vất vả bôn ba tham gia hội triển lãm này, nhưng không biết làm sao chuyến này lão Chu có nhiệm vụ quan trọng cần phải làm, cho nên người phụ trách biến thành là anh ta. Cho nên nói, lão Chu anh chính là mượn danh nghĩa công việc để đi tán gái, đúng không?
"Được rồi, nên lên máy bay thôi." Lão Triệu kêu mọi người, đừng nhìn nữa, đó là bảo bối của lão tổng các người, nhìn nữa, coi chừng bị trừ tiền lương!
Lúc đến Hồng Kông đã là buổi tối, tới khách sạn đã đặt trước đó, lão Triệu bắt đầu sắp xếp chỗ ở. Trong công ty có năm nam bốn nữ, cộng thêm Tiếu Hàm, tổng cộng là năm nam năm nữ.
Đặt năm phòng, không có nghi vấn gì, thân là đôi tình nhân duy nhất trong mọi người, đương nhiên Tiếu Hàm ở cùng phòng với Chu Triển Nguyên.
"Triển Nguyên, chúng


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui