Không Bằng Duyên Thiển

Bạn nhỏ Nãi Tích đã sắp lên tiểu học, có lẽ cậu sẽ được phân đến lớp của người mẹ kế kia để học.
Thân là đứa bé nhà họ Chu, bạn nhỏ Nãi Tích đã sớm xác định được mục tiêu của mình, từ nhỏ đã được thừa hưởng toàn bộ sự ưu tú của ba ba. Nhưng mà, thân là con của giáo sư, lần đầu tiên Nãi Tích nghi ngờ động cơ mà cha cưới cô giáo Tiếu. Chẳng lẽ là vì lười phải tới đón cậu sau giờ tan học, cho nên ông ấy mới tìm cho cậu một người mẹ kế là giáo viên ở trường này sao?
Xùy xùy xùy, làm sao cậu có thể không biết suy nghĩ như Vương Tiểu Bàn được chứ, ba cậu và cô giáo Tiếu nhất định là được ông trời tác hợp, vô cùng đẹp đôi.
Vì mỗi ngày Nãi Tích đều về nhà với cô giáo Tiếu nên cậu cảm thấy có hơi khó chịu, thật ra thì cậu rất muốn chơi chung với bọn Vương Tiểu Bàn sau giờ tan học

~Không được học cùng lớp với Vương Tiểu Nha và Lý Manh Manh khiến cho Nãi Tích cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng cũng may là vẫn còn có Trần Hi ở bên cạnh nên cũng không đến nỗi quá tệ. Nhưng, vì sao Vương Tiểu Bàn vẫn ngồi ở phía sau cậu vậy nhỉ?
Vấn đề này tạo ra sức ảnh hưởng rất lớn đến đời người ngắn ngủi của bạn nhỏ Nãi Tích, làm sao cậu lại có thể có một đoạn nghiệt duyên với Vương Tiểu Bàn được chứ? Mãi cho đến sau này, trong hôn lễ của Nãi Tích và Trần Hi, một trong số phụ rể là bạn học Vương Tiểu Bàn đẹp trai ngời ngời bước lên sân khấu, cậu vẫn không thể lí giải được sự nghi hoặc này.
Được rồi được rồi, nghĩ nhiều như vậy làm gì chứ, mặc dù tên nhóc Vương Tiểu Bàn này hơi tham ăn một chút, lúc cười rộ lên thì có chút ngốc nghếch, nhưng mà nói tóm lại thì, tên nhóc này vẫn biết nói đạo lý. Lúc đầu khi ở nhà trẻ, hai người cũng coi như là bạn cùng chung hoạn nạn. Cho đến lúc người nào đó lên cấp 2, có mấy lần Vương Tiểu Bàn yêu đương suýt thất bại, không phải cuối cùng đều mặt dày đến nhờ cậu chỉ cách giữ lại sao?
Ôi chao, nói xa quá rồi, đây đều là những chuyện tốt đẹp sau này.
Hiện tại có chuyện tương đối quan trọng hơn, đó là chỉ cần học thêm hai năm nữa thôi thì bạn học Nãi Tích sẽ được toại nguyện: có thể cùng ngồi lên xe của trường học để về nhà như bọn Vương Tiểu Bàn. Vì sao á? Bởi vì cô giáo Tiếu nhà cậu đang mang thai đấy.

Mà anh Chu cũng có thể được coi là một người đàn ông tốt, mặc dù người lớn hai bên đều ép anh và cô nhanh chóng sinh ra một đứa bé để chơi với bọn nó, nhưng vợ yêu của tổng giám đốc Chu vẫn còn gánh nặng quản lý kinh doanh trên vai, cống hiến sức lực cho sự nghiệp XX của quốc gia. Cuối cùng, đến khi cô giáo Tiếu được hai mươi tám tuổi thì mới gieo mầm mống xuống.
Nãi Trà bé nhỏ đợi đến khi đủ chín tháng mới chịu ra khỏi bụng mẹ, vô cùng bé nhỏ. Ba nó và anh trai vừa thấy đã thương, cũng vì chuyện này mà đã tạo ra một thế hệ mới là nữ quyền*(người phụ nữ được coi trọng hơn, thiên vị hơn đàn ông, trọng nữ khinh nam) và em gái có quyền lực nhất nhà xuất hiện.
Về phần ông nội bà nội, ông ngoại bà ngoại, thì càng không cần phải nói tới nữa. Ngóng trông hai năm mới có một đứa cháu gái ngoan, sao họ có thể không cưng chiều được chứ? Niềm vui lớn nhất của Chu Nghị Vinh và Tiêu Kiến, đó chính là cho cháu gái cưỡi ngựa. Có cháu gái đáng yêu mềm mại ngồi trên cổ, lúc ra ngoài trên mặt mũi như có một tầng ánh sáng! Nó còn biết chơi cờ với mấy cụ già nữa, có cháu gái nhà ai có thể mềm mại đáng yêu như cháu gái nhà họ không???
Về phần bạn nhỏ Nãi Tích, không đúng, lúc này đã không thể gọi người bạn nhỏ nữa rồi, bởi vì cậu đã biết chơi tennis, nên đã nhanh chóng trở thành thần tượng mới trong giới tiểu học. Hoàng tử Chu Thiên Thần đã phát hiện ra mục tiêu mới của cuộc sống: bảo vệ em gái, làm tròn trách nhiệm của một người anh trai!

Cho nên, cậu bắt đầu luyện cả Taekwondo và Judo. . . . . .
Hot girl hả, anh trai nó chỉ vì nó thôi, đắng mấy cũng có thể ăn! Cậu vẫn còn nhớ rõ hình ảnh ba trịnh trọng giao em gái nhỏ cho mình: "Nãi Tích à, về sau em gái sẽ học chung trường


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận