Không Chỉ Thiên Thần Mới Có Thể Mang Lại Hạnh Phúc

Chương 12 :Tỏ tình gián tiếp, thật hay giả ? Bị đánh.
Sau khi sốt đã khỏi, đi học lại, không biết vì cái gì mà đám 18BP luôn đi theo tôi và tiểu Nhi. Cứ ra chơi, khi tôi cùng tiểu Nhi xuống căn tin thì luôn thấy 18BP có mặt ở đó, mua đồ ăn thì bị chúng chen lấn trêu chọc. Đi khỏi căn tin, đi trong sân trường thì lại bị 18BP đeo bám sau lưng, khiến bao nhiêu ánh mắt nhìn, tôi cùng tiểu Nhi ngồi ở một ghế đá nào thì luôn thấy cái băng đảng này lượn tới lượn lui trước mặt đùa giỡn. Mà chúng không làm gì tiểu Nhi vì sợ Gia Vỹ mà lại cứ nhắm vào tôi mà phá, trong đó tên Giản Thạch luôn là đầu têu. Hôm nay cũng không khác gì. Nhưng lạ thật, sao mọi người cứ nhìn chăm chăm tôi thế, không phải kiểu nhìn như mọi khi, là ánh mắt ngạc nhiên, mặt tôi dính gì sao ? Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, tên Gia Vỹ từ đâu sau lưng tôi xông lên đi trước, miệng thì ồn ào rêu ráo như ở chợ hạ giá :
- ” Yên Nhã là bạn gái của Giản Thạch nha. Chỉ được nhìn, cấm được chạm ” Giọng rõ trêu chọc.
Tôi vừa nghe thì trơ mắt ra mà nhìn. Chuyện gì vậy ? Ai trùng tên tôi à ? Không, rõ là tên Gia Vỹ đang chỉ thẳng vào tôi khi mọi người bu lại hỏi Yên Nhã là ai. Tên Giản Thạch mà xứng với tôi à, mơ hả ? Không dừng lại đó, bị mọi người nhìn đến gai người, hâm mộ có, ghen ghét có, đám 18BP cũng từ đâu mò ra trêu chọc xung quanh tôi. Không kìm được tôi lên tiếng :
- ” Gia Vỹ, xem ra tôi sẽ nhờ tiểu Nhi dạy bảo lại cậu. Tôi là không có phải bạn gái Giản Thạch nha, hắn xứng sao ? ”
Mọi người há hốc nhìn tôi, đặc biệt là con gái. Cũng phải thôi. Chưa ai dám nói Giản Thạch như thế, một phần vì thế lực của hắn, một phần cũng là được cặp với hắn là ước mơ bao cô gái và…chàng gay, ai đời có người không thèm như tôi. Chính vì thế, dĩ nhiên là nhận được biết bao tia laze của các nữ sinh trong trường này. Không để ý, tôi quay qua tiểu Nhi :
- ” tiểu Nhi à, giúp mình nhé ” Nháy mắt rồi nhìn qua Gia Vỹ cười đểu, bỏ đi. Chỉ thấy mặt Gia Vỹ nhăn nhó, tiếp đó là ủ rũ bước theo tiểu Nhi.
Đi lên sân thượng, chỉ mới hóng gió một lát cho giảm bớt cơn giận, thì nghe thấy giọng nói quen thuộc khiến tôi hừng hực lửa trở lại :
- ” Mọi người đồn nhanh nhỉ ”
- ” Chính nhờ cái miệng thối Gia Vỹ bạn thân cậu ”

- ” ha… Nếu đã đồn thế rồi, vậy thì… sao cô không làm bạn gái tôi đi ? ”
Một cơn gió nhẹ thoáng qua. Tôi nghe lầm phải không ? Tên này khùng à ?
- ” Cậu… Đồ điên ”
Khung cảnh lãng mạn thế mà tôi lại mắng cậu ta một câu làm vỡ cái khung cảnh này.
- ” Sao không ? ”
- ” Thế lý do tôi phải đồng ý ? ”
- ” Đồn thế, làm theo cho họ vui đi. Hơn nữa, tôi cậu chủ cô, tốt nhất là nghe lời tôi ”
- ” Cậu… Ngang ngược, dẹp đi, không bao giờ tôi đồng ý làm bạn gái với người biến thái như cậu ”
- ” Cái gì ? Tôi là đang tỏ tình đấy, cô không phải con gái à ? ”
- ” Tôi không là con gái thì ai là con gái. Tỏ tình ? Đùa ? Hay thật ? cậu cũng biết tỏ tình sao ? Không thèm. Plè ”
Tôi bỏ đi khỏi sân thượng. Coi như hôm nay ra đường không xem ngày, coi như họ không phải nói mình mà nói Mai Yên Nhã nào khác vậy.
Cuộc trò chuyện vừa rồi thật ra, còn một người khác nghe.
————————————————-
Trán Giản Thạch đã có vài vạch đen chảy xệ xuống. Gì mà đồ điên, gì mà ngang ngược, gì mà biến thái ?
Chưa một ai dám nói hắn như thế mà rất mong được hắn nói như thế. Cô ta đang cố tình gây chú ý với hắn đó à ? Tính sử dụng chiêu này cho hắn chú ý sao ? Chúc mừng, Yên Nhã, cô thành công rồi. Nếu đã từ chối hắn, hắn nhất định sẽ làm cô tình nguyện đồng ý, làm cô yên hắn rồi đá cô đi cho cô đau lòng mới được. Dám chọc tức hắn. Mà tên Gia Vỹ này, bày cái kế hoạch quái quỷ gì đây vậy, hại hắn muốn mất mặt. Thôi kệ, phóng lao thì theo lao vậy.
—————————————————
Tôi vừa xuống đến tầng 2 thị bị ai đó bịt mắt,bịt miệng, lôi đi. Lôi đến khu nhà kho bên hông trường,một nơi vắng bóng không ai đến, tôi được thả ra. 3 cô gái đứng trước mặt tôi. Tôi biết họ, họ là 3 đàn chị học lớp 12, rất thích Giản Thạch, rất máu mặt, lại có gia thế không tệ. Tiêu rồi, lần này thì chết chắc. Tôi than thầm, mở miệng hỏi họ :

- ” các chị muốn gì ?”
- ” Cưng dám cặp với anh Thạch, đã cặp thì chỉ có kết quả tồi thôi. Cưng nghĩ sao nếu như chúng ta dùng cưng là công cụ để vận động một chút nhỉ ”
Chưa kịp hiểu gì, 2 tay đã bị giữ chặt, Ánh My, người chị nói chuyện với tôi nảy giờ bước đến, không một chút nương tay, giáng lên mặt tôi 2 cái tát. Chưa kịp định thần, lại bị Mỹ Dương và Ngọc Vy xô ngã, nằm sấp xuống đất. Ngực truyền đến cảm giác đâu không chịu được, lưng bị chân Dương và Vy dẫm lên. Ánh My cúi xuống giật tóc tôi ngước lên nhìn ả ta :
- ” Sao bé ? ”
- ” Hèn hạ. 3 đánh 1 ”
Tuy rất đau nhưng tôi vẫn không để lệ, nói một câu mỉa mai, còn gan dạ khạt nước bọt vào mặt cô ta.
- ” Con khốn này, mày dám… ”
Cô ta gầm lên, tay tát tôi liên tục.
- ” Đường đường là thiên kim tiểu thư lại phát ngôn thế sao ? ” Tôi không chút sợ hãi lên tiếng.
- ” Để tao xem mày mạnh miệng tới đâu ”
Nói rồi cô ta ra hiệu. Mỹ Dương giữ lấy tôi, Ngọc Vy trên tay cầm một cây kéo, Ánh My lại lôi ra một cây dao nhỏ. Tôi biết họ tính làm gì.
- ” Các cô dám làm bừa ” Giọng tôi chút run.
Không quan tâm, Ánh My nâng mặt tôi, đưa dao lại gần ” Tao xem mặt mày sẽ thế nào khi có một đường trên này. Vy, cắt tóc cô ta ” Xong rồi, tóc thì sắp bị cắt, mặt thì sắp bị rạch, sâu trong lòng tôi thầm gọi ” Giản Thạch… ”

Một giọng nói quen thuộc, khiến tôi ngạc nhiên :
- ” Dừng lại. 3 cô, lên hiệu trưởng ”
Là Giản Thạch, nằm mơ sao ? Sao hắn ở đây được. Bên hắn còn có tiểu Nhi và Gia Vỹ cùng 18BP. 18BP giải 3 cô ấy lên hiệu trưởng, tiểu Nhi chạy lại đỡ tôi :
- ” Có sao không Nhã Nhi ? ”
- ” Không sao, sao mọi người ở đây ? ”
Giản Thạch lên tiếng giải thích : ” Khi cô bị lôi đi, Khánh Nhi trông thấy nên đi báo với Gia Vỹ và tôi. may là chúng tôi đến kịp ”
- ” Đi lên y tế thôi Nhã nhi, mặt cậu sưng rồi ”
Nói rồi tiểu Nhi đỡ tôi, còn Giản Thạch và Gia Vỹ đi đâu, chắc là phòng hiệu trưởng.
Đọc tiếp Không chỉ thiên thần mới có thể mang lại hạnh phúc – Chương 13


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận