Chương 15 : Valentine hạnh phúc.
Tôi thẩn thơ bước ra, chạy thẳng nhà tiểu Nhi, mặc kệ tiểu Nhi cùng tên Gia Vỹ đang hạnh phúc. Tôi nhào vào tiểu Nhi mà khóc
- ” Tiểu Nhi, cậu ta… cậu ta hiểu lầm…. mình với Gia Vỹ… vì… vì thấy bọn mình đi….mua đồ cùng… trong hôm qua. huhuhu ”
Không hiểu sao khi thấy hắn nói thế, tôi đau lòng lắm. Tôi không muốn hắn hiểu lầm, tôi không muốn thế.
Tiểu Nhi vỗ vai an ủi tôi :
- ” Đừng khóc nữa Nhã nhi, bình tĩnh, cậu ta là đang ghen thôi mà. Vỹ Vỹ, mau tìm Giản Thạch đi, nhớ nói rõ nha. ”
Tên Vỹ nghe theo lệnh ‘ bà xã’ , lập tức đi ngay.
Bar Galaxia Lights——————————-
Giản Thạch cứ uống hết ly này đến ly kia, người toát sát khí, không ai dám lại gần. Gia Vỹ bước vào, đến chỗ hắn ngồi xuống :
- ” Sao ngồi đây ? ”
Như tìm được người trút giận, Giản Thạch lôi cổ Gia Vỹ dậy, có chút men say, quát :
- ” Mày đến đây làm gì ? Không ở nhà dỗ Khánh Nhi của mày à ? Hay đến tìm con Nhã ấy ? ”
- ” Thạch, cậu điên à, buông ra ”
Gia Vỹ cũng không thua kém quát lại, cậu bực thật, tên này, thấy thì ình suy diễn đúng sao ? Giản Thạch đấm cậu một phát :
- ” Mày biết Nhã quen tao, còn dám lén phén. Tao cấm mày đụng tới Yên Nhã của tao. Khốn nạn ”
Mọi người trong bar, sợ hãi, dồn hết về một bên.
- ” Cậu điện rồi Giản Thạch, Yên Nhã là mượn mình để mua áo, mua áo tặng cậu, mượn mình đi theo xách đồ để làm bánh rồi chỉ đãi mình cảm ơn thôi. Sau đó là về nhà Khánh Nhi, là nhà Khánh Nhi, từ trưa đến nửa đêm tập làm bánh tặng cậu, cậu còn dám hất hủi cô ấy ”
Giản Thạch như bị điểm huyệt, cứng đờ người. Là thật sao ? Hắn hiểu lầm rồi sao ? Yên Nhã lúc này chắc đang…. Càng nghĩ hắn càng đau lòng, là hắn nông nỗi, là hắn không tin tưởng cô, là hắn không nghe cô giải thích.
- ” cậu ghen à ?”
Nghe Gia Vỹ hỏi, hắn cũng nghĩ đến, là hắn thích cô nên mới ghen với Vỹ phải không ? Hắn nhiều lần phủ nhận, nhưng lần này rõ ràng quá rồi. Hắn phải thừa nhận thôi, tuy muốn cô thích hắn để hắn đá cô đi cho cô đau, nhưng có lẽ chính hắn bị báo ứng rồi.
- ” có lẽ. Yên Nhã đâu ? ”
- ” Nhà tiểu Nhi ”
Giản Thạch liền lôi Gia Vỹ đến nhà Tiểu Nhi.
Nhà Khánh Nhi————————————–
Giản Thạch xông vào nhà tiểu Nhi, thấy tôi, liền đi tới nắm tay tôi kéo tôi ra về.
- ” Cậu làm gì vậy ? Buông tôi. BUÔNG ”
Hắn vẫn như người điếc không trả lời tôi. Đến cửa, lại nhìn tiểu Nhi và Gia Vỹ : ” Cảm ơn, xin lỗi, làm phiền 2 người rồi. ” rồi đẩy tôi vào xe, chạy đi.
—————————————————-
Đến nhà, hắn lại lôi tôi lên phòng hắn mặc cho ánh nhìn ngạc nhiên của người trong nhà. Đóng cửa phòng, bật đèn lên, hắn nhìn tôi :
- ” Xin lỗi, đã không tin tưởng em, Nhã nhi ”
Tôi nghe lầm sao ? em ? Nhã nhi ? Tôi như hóa đá.
Vẫn chưa phản ứng được, chỉ thấy hắn cười, rồi đẩy tôi dựa lên cửa, hôn tôi. OMG !!! Nụ hôn đầu của tôi!!! Tôi giãy. Một lúc hắn mới thả tôi ra, tôi thở hổn hển.
- ” Giản Thạch !!! Đó là nụ hôn đầu của tôi!!! ” Tôi như gầm lên.
Giản Thạch tiến đến nơi những món quà nằm trên sàn, mở ra, là áo cặp và hộp bánh cupcake. Nhìn cái bánh, hắn cười :
- ” bánh này có thể coi là lời tỏ tình rồi nhỉ ? ”
Cái gì ?
- ” điên ! nằm mơ đi tôi mới thích cậu ”
- ” Nhưng tôi lỡ nghĩ em thích tôi rồi, Nhã nhi. Vậy… tôi cũng thích em ”
Tôi chết đứng. Hắn là đang tỏ tình ư ? Hắn thích tôi thật sao ? Tôi ngây ngốc hỏi lại :
- ” Thật sao ? ”
Hắn không nói gì, trao cho tôi một nụ hôn dịu dàng ” Nụ hôn này là câu trả lời ” Tên ác quỷ cáo già này…
Tôi thấy hạnh phúc. Tuy tình cảm mới chớm nở, nhưng tôi sẽ giúp nó lớn hơn, vững chắc hơn.
- ” Áo cặp sao ? Mắt em lựa tốt thật, Nhã nhi ”
- ” ừm thì… ”
Hắn gọi thế, vẫn có chút không quen, nhưng thôi, cũng dần quen thôi.
- ” Lại đây ăn bánh đi ”
- ” ừ ”
Ngày valentine hạnh phúc của tôi, ngày chúng tôi chính thức yêu nhau.
Nhưng tôi không biết, sống gió còn phía trước.
Đọc tiếp Không chỉ thiên thần mới có thể mang lại hạnh phúc – Chương 16