Chương 19 : Kiều Dạ Thanh trở về.
Ngày hôm qua, sau khi Giản Thạch kể tôi nghe mọi chuyện, hắn như nhẹ lòng hơn, tôi cũng hiểu và thông cảm hắn hơn.
Hôm nay, tôi cùng hắn đến trường như mọi khi, nhưng mà, sao tôi thấy hôm nay, bất an lắm, có gì nhói trong tim.
Lớp tôi lại có học sinh mới vào. Cái tên khiến tôi, Giản Thạch, Gia Vỹ và Tịnh Kha đồng loạt ngước nhìn :
- ” Chào mọi người, Mình là Kiều Dạ Thanh, mọi người không quên mình chứ ? ”
- ” Tất nhiên không rồi/Thanh Thanh mừng cậu trở về plaplapla ”
Dạ Thanh, Kiều Dạ Thanh, sao cô ấy ở đây, không phải ở Anh học khóa người mẫu sao ? Tôi bất giác nhìn Giản Thạch, nhận thấy, mắt hắn thật lạnh lẽo nhưng có chút gì là… vui.
- ” Dạ Thanh, em muốn ngồi đâu ? ”
- ” kế Giản Thạch ạ ”
- ” Nhưng chỗ đó … ”
Dạ Thanh không quan tâm, đi thẳng xuống chỗ tôi, không khách khí
- ” Xin lỗi bạn, trước đây mình ngồi đây, mình xin lại chỗ này ”
Không, tôi không thể để Giản Thạch đau lòng vì cô ta được, rất tội hắn, một phần – tôi muốn ích kỉ một chút. Nhưng chưa kịp từ chối, giọng nói kế bên đã khiến tôi lặng câm
- ” Nhã nhi, em xuống ngồi với Tịnh Kha đi ”
Sao ? Tôi nhìn Giản Thạch khó hiểu, có chút buồn, làm gì được, hắn đuổi rồi, tôi không thể mặt dày ngồi đây, đành xách cặp xuống ngồi với Tịnh Kha. Thầy cô giảng gì, tôi cũng không lọt một chữ, trước mắt chỉ biết hình ảnh Dạ thanh xáp lại Giản Thạch thu vào tầm mắt tôi.
Ra chơi, Dạ Thanh cũng kéo Giản Thạch đi, xung quanh tôi chỉ là ánh mắt chế nhạo của mọi người.
——————————————–
- ” Cô là Yên Nhã, bạn gái hiện tại của Thạch sao ? ”
- ” Đúng vậy ”
Đối diện với Dạ Thanh, không hiểu sao, tôi cảm thấy, có gì đó giả tạo ở cô ấy.
- ” yêu cầu cô đừng có bám Thạch nữa, Thạch là của tôi, tôi quay về vì nghe người báo là cô đang bám Thạch. Nếu cô còn bám, đừng trách tôi ”
Nói rồi Dạ Thanh bỏ đi. Cô gái này, là người thế nào ?
Gần đây Giản Thạch rất lạnh nhạt với tôi kể cả ở nhà, Không lẽ ‘ tình cũ không rủ cũng tới’
——————————————–
Đúng như Dạ Thanh nói, tôi vẫn cố gắng bên Thạch, còn cô ta, trước mặt hắn thì hiền lành như con mèo nhỏ, nhưng sau lưng hắn thì giở trò với tôi. Đấu khẩu, nhét chuột chết trong bàn tôi, đặt điện thoại trong bàn tôi khiến nó reng um sùm vào giờ hộc khiến tôi bị kiểm điểm, v.v… Nhưng tôi vẫn nhịn, không làm lớn, vẫn bên cạnh Thạch, khiến cô ta tức điên.
Tôi nhận ra, Kiều Dạ Thanh là rắn độc, không phải ngoan hiền trong sáng như hắn kể.
Tịnh Kha cũng từng thử tôi lần trước, lại nói gì mà không muốn Thạch giống ngày xưa, không lẽ Tịnh Kha cũng biết được… tôi phải đi hỏi Tịnh Kha.
———————————————
- ” Kha Kha, chuyện Dạ thanh, cậu biết gì phải không ? ”
- ” Cậu nhận ra sao ? Nhã nhi ”
- ” Ừm, mình thấy cô ấy, giả tạo thế nào , và cũng cảm thấy, cô ấy không yêu Thạch như chúng ta thấy ”
- ” Đúng vậy. Tớ điều tra nên biết được. Dạ Thanh là thích cái gia tài của Giản Thạch, trước đây dùng chiêu ‘lạc mềm buộc chặt’ để Giản Thạch chú ý. Thư tình là do cô ta bày ra, mọi chuyện tính toán để Thạch thích cô ta, đều đúng hướng cô ta. Chuyện người mẫu đấy, cũng là trong dự tính, cô ta muốn Thạch đau khổ, lạnh lùng để không ai dám lại gần hắn, rồi quay về yêu thương hắn, cuối cùng là đoạt ngôi vị phu nhân tập đoàn Galaxy. Chỉ là, cậu là ngoài dự tính của cô ta, nên khiến cô ta phải thay đổi kế hoạch một chút ”
- ” Không ngờ… Sao cậu biết được ? ”
- ” Là vô tình nghe cô ta nói chuyện với người giúp cô ấy vụ thư tình, đồng thời cũng là người canh chừng Giản Thạch để báo cáo tình hình cho cô ta. Tớ có cả ghi âm. Nhưng vẫn chưa vạch trần ”
- ” Có người báo cáo ư ? Cậu biết ai không Kha Kha ”
- ” Mình chỉ biết là người trong trường này thôi. Không rõ ai. Nhã nhi, giữ Giản Thạch thật chặt, nếu cô ta có được gia tài, cô ta dự định giết cả hắn và cô La ”
- ” Cô ta quá ác độc, mình sẽ không để chuyện ấy xảy ra ”
Giản Thạch, em sẽ không để anh rơi vào bẫy cô ta.
Đọc tiếp Không chỉ thiên thần mới có thể mang lại hạnh phúc – Chương 20