Không Chỉ Thiên Thần Mới Có Thể Mang Lại Hạnh Phúc

Chương 8 : Bị phát hiện, tỏ tình. Nụ hôn đầu của Khánh Nhi.
Tiểu Nhi thấy, thấy mọi chuyện nhưng với lời khuyên của tôi ” không được nản, phải tiếp tục “, Nhi tiếp tục làm cơm cho Gia Vỹ. Mới đó cũng đã 1 tuần rồi.
Trong một tuần này, tên Giản Thạch đáng ghét, tên Giản Thạch ác quỷ kia luôn mang đến cho tôi bao nhiêu xui xẻo. Như cố tình chơi tôi, nào là làm tôi bị phạt vì ồn trong lớp, hay bị trừ điểm khi hắn khều tôi mà cô giáo không xử hắn, bất công, quá bất công. Không chỉ thế, hắn lấy cái danh ” Cậu chủ ” mà sai tôi đi mua thức ăn nước uống xách cặp, mà tôi phải chịu đựng nếu không muốn hắn xì ra cái tin ” Tôi chỉ là kẻ sống nhờ nhà La “. Ức hết biết, trong khi hắn lại rất hứng thú.
- ” Yên Nhã!!! Mau mua chai coca cho tôi, nhanh 5 phút ”
Đấy đấy, cái giọng như heo bị chóc tiết.
- ” 5 phút ? Cậu bị điên rồi phải không ? Cậu tưởng cái học viện này nhỏ lắm à ? Cậu tưởng căn tin gần lắm à ? ”
- ” 1 phút rồi, cô còn 4 phút ”
- ” Cậu… hừ! ” Ngậm ngụi đi vậy. Tôi phóng mất dạng và vừa đúng 5 phút đã có chai coca cho hắn, nhưng hắn làm tôi điên tiết hơn khi phán :
- ” Hết khát rồi. Cậu giục thùng rác cũng được ”
AAA ! tôi điên mất. Mặc hắn, tôi kéo Tiểu nhi đi lòng vòng trường chơi.

Gì nữa đây ? Đám 18BP đi sau lưng chúng tôi. Tôi không có thuê vệ sĩ đâu nha, cứ đi sau bọn tôi, làm mọi người nhìn, thật ngại chết. Lại ra đến sân sau, tôi quay lại nhìn “cái đống đuôi ” này :
- ” Muốn gì ? ”
Tên nham nhở hôm trước, nghe đâu tiểu Nhi giới thiệu là Chu Hoàng Khương, lên tiếng :
- ” không, chỉ là chọc phá “người của La ” thôi ”
Giọng nói rõ là chọc tức. Gì mà “người của La ” chứ ?
- ” Đồ điên. Mấy người đi đi, thấy ba gai chướng mắt lắm ”
Tôi thật không ưa con trai thế, nên chẳng kiên nể gì mà đâm chọt, khiến cả lũ tái mặt :
- ” Cô nói ai ba gai ? Con gái gì đâu mà… Thôi đi tụi bây ”
plè!!! Đi rồi, trời đẹp lại rõ ra. Lại quay qua tiểu Nhi, không biết cua Gia Vỹ thế nào rồi nữa. Tôi buộc miệng hỏi :
- ” Thế nào rồi tiểu Nhi, chuyện hộp cơm ấy ”
- ” Aizzzz ”
Hồi tưởng của Khánh Nhi———————————
Sáng nay như mọi sáng của tuần này, Khánh Nhi mang hộp cơm bỏ vào hộc bàn Gia Vỹ thì một giọng nói quen thuộc vang lên từ cửa lớp :
- ” ra là cậu làm. Lúc thì sushi, mỳ xào, nui, lúc thì cơm trứng, thịt, cá ngay cả đồ chay cũng có. Rốt cuộc cậu có ý gì ? ”
Giật mình quay ra nhìn, Gia Vỹ đang đứng dựa cửa nhìn cô, tay khoanh trước ngực, mặt vẫn giữ nét cười sát gái.
- ” Mình…mình… ”

- ” tại sao ? ” Vỹ vừa nói vừa tiến gần lại Khánh Nhi.
- ” mình chỉ muốn làm quen với Vỹ thôi. Thích Vỹ từ khi Vỹ giúp Nhi khi năm lớp 9 Nhi bị đánh ở cái đài nước. Nhi không dám nói, nay Nhã nhi gợi ý nên Nhi làm theo. Nhi không cố ý làm phiền Vỹ ”
Càng nói, cô càng cúi đầu thấp hơn. Gia Vỹ nhịn không được mà bật cười nhẹ. Không hiểu sao nâng mặt cô lên, và hôm nhẹ lên môi cô.
Đông cứng, Khánh Nhi toàn thân bị đông cứng. Sao lại hôn cô ? Chỉ một cái hôm nhẹ rồi buông cô ra. Như bị điểm huyệt, Nhi giật nảy mình tuy có chút muộn :
- ” Vỹ…Cậu…Cậu… Nụ hôn đầu của tôiiii ”
Ai tin đây là Khánh Nhi hiền thục nữ tính đây không ? Lúc này cô đang gần như hét ầm lên với Vỹ, hại cậu phải hơn nhăn mặt nữa. Gia Vỹ không chút quan tâm, mở lời :
- ” Bấy lâu nay không ngờ cậu là một con sư tử Hà Đông ngủ yên đấy. Nếu đã làm cơm thì làm cho chót đi, từ nay phải làm cho tôi ăn, không có đừng trách đấy ”
Nói rồi Vỹ ra khỏi lớp cầm theo hộp cơm cô vừa bỏ trong hộc bàn.
Gì thế ? Sao lại thế ? Tên này chiếm mất nụ hôn đầu của cô mà còn kiêu ngạo thế hả ? Khánh Nhi không khuất phục, gọi giật lại :
- ” Này! Cậu là đang muốn cái quái gì ? ” Không biết phải vì chơi với Yên Nhã không, cô trở nên khá giống Yên Nhã từ lời nói đến tính cách hổ báo.
Vỹ trước khi ra khỏi lớp, buông một câu :

- ” Hiện tại, cậu sẽ là bạn gái tôi ”
Vậy là cô đã quen Vỹ rồi sao ? Nhưng sao cô thấy đáng ghét thế nhỉ ? Có chút vui đấy, nhưng cô tự nhiên thấy ghét Gia Vỹ kinh khủng, cái tên này…
Kết thúc hồi tưởng———————————–
- ” Woa!!! Hay thế ! Không chừng Vỹ từng thích cậu đấy tiểu Nhi. Đừng làm bộ, cậu vui lắm chứ gì ”
Tôi cười nói, tay đẩy đẩy tiểu Nhi.
- ” Ừ vui. Nhưng nghe hắn nói như ra lệnh, ghét kinh khủng luôn ”
- ” Cái này là vừa ghét vừa yêu thôi mà ”
Chúng tôi cười nói vui vẻ nơi đài phun nước. Đây hẳn là ngày tuyệt vời của tiểu Nhi rồi. Nhưng tôi hy vọng tên Gia Vỹ không làm tiểu Nhi buồn vì dù sao hắn cũng là một tên trăng hoa.
Đọc tiếp Không chỉ thiên thần mới có thể mang lại hạnh phúc – Chương 9


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận