Sau khi ăn xong, Philomel đã trở về phòng.
"Công chúa! Người có ở đây không? Vậy Bệ hạ đã nói gì..."
Ngay khi nghe thấy điều đó, Philomel đã phát hiện ra một bóng người đang bước vào, theo sau là một bảo mẫu đang cố gắng trò chuyện với nàng.
"Bá tước đến đây làm gì?"
Đó là Bá tước Pollan.
"Bệ hạ đã hạ lệnh cho bà nghỉ hưu.
Bà đã làm việc chăm chỉ để phục vụ Công chúa Điện hạ theo ý của Hoàng hậu."
"Vâng? Ý Ngài là gì? "
Người bảo mẫu thực sự không hiểu lời của Pollan, vì vậy, bà chỉ chớp mắt.
"Ta sẽ trả cho bà một khoản trợ cấp nghỉ hưu thật hậu hĩnh, vì vậy, bà sẽ không phải thất vọng đâu.
Nếu bà muốn, ta sẽ thu xếp một ngôi nhà cho bà ở thủ đô."
Philomel ngước nhìn bảo mẫu và mỉm cười nhẹ với bà.
"Bảo mẫu, cảm ơn ngươi vì quãng thời gian này.
Bây giờ, xin đừng cố gắng quá và hãy dành thời gian cho nghỉ ngơi."
"Nghỉ hưu? Cái quái gì thế này? Tôi không có ý định nghỉ hưu.
Tôi đã quyết định ở bên cạnh Công chúa cho đến cuối đời!"
Khi nghe đến từ nghỉ hưu, người bảo mẫu đã giật mình.
Mặc dù, bà giả vờ quý Công chúa nhưng người bảo mẫu thực sự ham thích quyền lực mà mình được hưởng với tư cách là người giám hộ của Công chúa.
"Lòng trung thành đó thật đáng trân trọng.
Nhưng chính Công chúa đã nói với Bệ hạ rằng bà đã bị đau lưng từ lâu rồi."
Cùng với nỗi lo lắng rằng người bảo mẫu có thể sớm gục ngã, Philomel đã trốn sau Bá tước với nụ cười nham hiểm.
Người bảo mẫu cáu kỉnh lên tiếng cứu vãn:
"Vâng nhưng điều đó không quá nghiêm trọng.
Công chúa có lẽ đã quá để ý đến nó trong trái tim non trẻ của mình..."
"Ta đã xác nhận với những người hầu khác.
Sẽ không vấn đề gì nếu ngươi không che giấu nó."
Bảo mẫu hẳn đã từng khoe khoang về điều đó theo nghĩa "Tôi dành toàn bộ cơ thể của mình để trung thành với Hoàng gia" nhưng giờ lời nói của bà lại tùy thuộc vào việc nhiều người khác truyền đạt ra sao.
Khi Philomel cầu xin cùng sự quan tâm chân thành đối với bảo mẫu của mình, Eustis đã ra lệnh cho bà nghỉ hưu mà không nói một lời.
Theo quan điểm của ông, nếu bảo mẫu, người mà đã chăm sóc người vợ quá cố của ông như một người mẹ, gục ngã, ông sẽ cảm thấy tội lỗi.
"Vì vậy, kể từ hôm nay, hãy nghỉ việc, nghỉ ngơi và chăm sóc bản thân.
Công chúa điện hạ đã có kế hoạch lựa chọn và thuê những người hầu gái có năng lực cho mình."
"Tôi thực sự ổn! Nếu Ngài xem xét lại...sẽ nhanh hơn."
Những người hầu đang nấp trong góc cũng bắt đẩu lo lắng:
"Nếu bảo mẫu nghỉ việc, chúng ta sẽ làm gì đây?"
"Chúng ta không có lựa chọn nào khác ngoài việc làm tốt với người bảo mẫu mới."
"Cô đã nỗ lực bao nhiêu để lôi kéo bảo mẫu cho đến nay? Thật là xấu hổ."
Biết ơn vì người bảo mẫu đã không bắt bẻ quá nhiều đến họ nếu họ làm theo lời của bà, có vẻ trước đó họ đã có một công việc suôn sẻ và cuộc sống tốt hơn.
Kế hoạch trốn thoát của Philomel chính là đuổi tất cả họ ra ngoài.
Bất cứ điều gì liên quan đến việc giám sát sẽ chỉ cản trở kế hoạch trốn thoát của nàng.
Đó là một khởi đầu tốt.
Philomel bước đi với những bước đi nhẹ nhàng vào phòng tắm để tắm rửa sạch sẽ.
* * *
Vài ngày sau, tại Cung điện của Philomel.
Hôm nay là ngày Philomel lần đầu tiên gặp nữ Bá tước Deles, người đã trở thành người hầu gái trưởng mới của nàng.
Nhìn người phụ nữ tóc bạc ở trước mặt, Philomel nghĩ:
"Bà ấy trông rất nhanh nhẹn, Bá tước Pollan đã mang đến một người khá tốt."
Nữ bá tước Deles không được hợp với việc dạy trên bục giảng nhưng bà rất phù hợp với công việc bảo mẫu vì bà hiền lành và ăn nói nhẹ nhàng.
Và làm thế nào mà Philomel, người đã nhìn thấy bà lần đầu tiên hôm nay, biết được điều đó?
Bởi vì nữ Bá tước Deles là người hầu nữ chính phục vụ cho Ellencia trong cuốn sách.
Ellencia dựa dẫm vào bà rất nhiều vì bà nghiêm khắc nhưng tốt tính và trung thực.
Nữ Bá tước Deles tỏ ra lịch sự cúi đầu.
Bà nói:
"Thật vinh dự cho gia đình thần khi được phục vụ Điện hạ.
Nếu có bất cứ điều gì Người muốn thần làm, xin vui lòng cho thần biết."
Nữ Bá tước Deles lo lắng rằng Công chúa, người được cho là kén chọn, sẽ để ý bà ngay từ ấn tượng đầu tiên.
Vì nàng vẫn còn nhỏ, cũng hiếm khi xuất hiện trước công chúng nhưng có một điều chắc chắn là tính cách đáng gờm của nàng Công chúa này rất khó đối phó.
"Rất vui được gặp ngươi.
Ta mong chúng ta sẽ có những điều tốt đẹp nhất trong tương lai."
Trái ngược với những tin đồn cho rằng Công chúa kiêu ngạo, Công chúa lại chào đón nữ Bá tước bằng một nụ cười lịch sự.
Trong cuộc trò chuyện sau đó, không có lời nói hay hành động nào đặc biệt thiếu tôn trọng.
Nàng thậm chí còn tạo ấn tượng rằng mình trưởng thành hơn những đứa trẻ cùng trang lứa trong giới quý tộc.
"Mình đã lo lắng không đâu."
Sau nửa ngày gặp Công chúa, nữ Bá tước hoàn toàn thả lỏng tâm trí.
Theo quan sát của bà về thói quen hàng ngày của Công chúa, Công chúa siêng năng trong mọi việc nàng làm và không bao giờ đối xử với cấp dưới của mình một cách bất cẩn.
Vì nhỏ tuổi nên sự non nớt của nàng cũng rất đáng lưu tâm nhưng nếu nàng được giáo dục một chút, bà có thể sẽ nhìn thấy một nàng Công chúa trong tương lai sẽ trở thành hình mẫu cho Hoàng gia.
Tai tiếng về Công chúa dường như cũng là một trong nhiều tin đồn lan rộng tại Đế quốc.
"Ai lại dám có gan nói như vậy về Công chúa?"
Nữ Bá tước Deles tự nghĩ.
Công chúa còn tỏ vẻ đáng yêu che đi đôi má nhỏ ửng hồng của mình, nói:
"Ngươi có muốn xem tủ quần áo của ta không? Ta có rất nhiều quần áo đẹp."
Cả hai đều đang có một khoảng thời gian vui vẻ và sảng khoái với nhau trong thời gian rảnh rỗi.
Nữ Bá tước thì đang cố gắng tìm một chủ đề trò chuyện có thể thu hút một cô bé và ơn trời, cuối cùng, nàng đã đề cập đến một chiếc váy mới hợp thời trang.
Và vị Công chúa ấy đã nắm lấy tay bà để đưa bà đến phòng thay đồ của mình.
Nữ Bá tước, người nghĩ rằng nàng đã quá trưởng thành so với tuổi của mình, rất vui khi thấy nàng hành động như một đứa trẻ với nụ cười hạnh phúc.
Tuy nhiên, khi bà kiểm tra tủ quần áo của cô bé, vẻ mặt của bà đã tối đi.
Philomel ngập ngừng, lần lượt chỉ vào những chiếc váy của mình:
"Đây là chiếc váy yêu thích của ta và ta đã mua nó vào mùa xuân năm ngoái..."
"Thần hiểu rồi...Tất cả chúng đều xinh đẹp."
Những chiếc váy này đều không có vấn đề gì cả.
Vấn đề là ở việc dọn dẹp bên trong tủ quần áo.
Thoạt nhìn, có vẻ như những bộ quần áo đã được treo gọn gàng nhưng nếu nhìn kỹ, chúng lại được để bừa bãi, bất kể là phân loại hoặc là để theo mùa.
Bên cạnh đó, một số còn được để ở tình trạng mà ren đã bị nhàu nát.
Nếu đúng như vậy, quần áo sẽ bị hư hỏng nhanh chóng và không thể mặc trong một thời gian dài.
Cho đến nay, có vẻ như vì lúc này Công chúa đã được tặng một chiếc váy mới nên nàng đã bỏ qua nó.
"Nhưng những người hầu của nàng đã phạm một sai lầm mà ngay cả những người hầu nữ từ các gia đình quý tộc cũng không mắc phải!"
Nữ Bá tước Deles liếc nhìn những người hầu nữ của Philomel với đôi mắt lạnh lùng.
Bà cảm thấy thái độ của họ cẩu thả ngay từ khi bà được phục vụ trà, mặc dù, bà không chỉ ra điều đó.
"Đây có thực sự là tất cả chưa?"
Một sai lầm rõ ràng thường có nghĩa là còn có mười sai lầm khác chưa thấy.
Bà nghĩ rằng bà nên để ý kỹ lưỡng những gì họ đang làm.
Công chúa có thể cần một loạt người hầu mới.
Sau đó, toàn bộ những người hầu của Công chúa đã không thể nói nên lời.
Đó là bởi vì các quý tộc đã tham gia vào một cuộc điều tra theo yêu cầu của nữ Bá tước Deles.
Họ không chỉ cẩu thả trong nhiệm vụ mà còn bị bắt quả tang biển thủ ngân sách dành cho Công chúa cho cá nhân.
Tất nhiên, điều đó có nghĩa là sẽ họ bị đuổi nhưng chỉ có vị bảo mẫu trước đây là người gian dối nhiều nhất.
Tất cả những người liên quan đều bị trừng phạt nặng.
Từ những gì Philomel nghe được sau đó, người bảo mẫu đó thậm chí còn không thừa nhận rằng đó là một sai lầm lớn.
Bà đang ngày càng già đi.
"Đó có phải là một tội lỗi lớn đến mức khiến một bà lão nghèo khổ như tôi phải bối rối và không còn biết đó có phải là tiền của mình hay không? Thật không công bằng làm sao! Nếu Hoàng hậu Isabella còn sống, nàng có thể sẽ cảm thấy buồn cho tôi, người mà nàng đối xử như một người mẹ..."
Người hầu nữ, người đã chứng kiến bảo mẫu khóc và phản đối tại Cung điện Hoàng gia, đã nói với Philomel tất cả chi tiết những gì cô đã thấy.
Đó không còn chỉ là một vài xu, cũng chẳng phải là một cái cớ hợp lý vì số lần bà ta gian dối quá nhiều.
Và số tiền đó là rất lớn cho một sai lầm nhất thời.
Nàng chỉ nghĩ rằng bảo mẫu của mình đang lãng phí tiền của nàng nhưng Philomel không biết nó lại nhiều như vậy.
Bảo mẫu đã bị đuổi ra ngoài ngay sau khi bị đánh đập.
Làm thế nào mà đầu của bà vẫn còn nguyên vẹn như vậy trước những tội lỗi nghiêm trọng đó?
Không giống như những người hầu bị cầm tù, bà ta chỉ bị tịch thu tài sản, đây chính là sự khoan dung lớn nhất của Hoàng đế.
Nhưng bà ta vẫn không hài lòng với điều đó và thậm chí còn kháng cự.
"Ngay cả Công chúa cũng nên chứng kiến nó.
Cách bà ta khóc sau khi đánh một gậy đầu tiên."
Người hầu đã cười khúc khích khi cô diễn tả lại sự tức giận của bảo mẫu.
"Cô đang nói quá nhiều trước mặt Công chúa."
Nữ Bá tước Deles nói kèm cái cau mày với cô.
Cô hầu nữ nhìn vào mắt Philomel.
Dù sao, người bảo mẫu đó cũng đã phụ trách việc nuôi dạy nàng trong một thời gian dài, vì vậy, nữ Bá tước lo lắng rằng Công chúa sẽ rất đau lòng.
"Ta ổn.
Có lẽ đó là hậu quả bà ấy phải nhận với những gì mình gây ra."
Philomel trấn an bà bằng một nụ cười dịu dàng.
Trong mọi trường hợp, bảo mẫu đó đã không còn liên quan đến nàng nữa.
"Oáp!"
Philomel ngáp nhẹ khiến nữ Bá tước Deles cười một chút.
"Thần sẽ bảo họ chuẩn bị giường cho Người."
"Cảm ơn."
"Sao chứ? Đây là công việc của thần mà."
Khi nàng đặt mình nằm xuống giường, cơn buồn ngủ đã ập đến ngay với nàng.
Philomel đã không thể ngủ ngon trong những ngày gần đây vì nàng phải cố gắng tìm ra cách để thoát khỏi bảo mẫu và những kẻ hầu cận của mình.
Thậm chí, nàng còn nghĩ về nó khi đang trong giờ học.
Cho dù là lúc nàng đã được Hoàng đế triệu tập và cho phép nói lên ước nguyện của mình hay là lúc cho nữ Bá tước thấy tình trạng tủ quần áo của mình, chúng đều là kế hoạch tính toán sau khi suy ngẫm kỹ.
Nó có vẻ không phải là vấn đề lớn đối với những người khác nhưng chỉ riêng điều đó cũng đã khiến cơ thể của một đứa trẻ mới chín tuổi như Philomel kiệt sức.
Dù sao, mình đã rất may mắn khi mọi thứ diễn ra như mình nghĩ.
"Mình hy vọng nó sẽ tiếp tục như thế này."
Trong khi cầu nguyện, Philomel đã ngủ thiếp đi.
Editor: havu1803.