Không Có Kiếp Sau

Người Diệt Thế phi hành trong vũ trụ với tốc độ cực cao.

Mỗi tốc độ ứng với số chiều khác nhau, khi tốc độ của vật thể di động vượt qua điểm giới hạn nào đó, hiện Người Diệt Thế đã nằm trong chiều không gian khác rồi.

Nơi mà người bình thường không cách nào tưởng tượng, một thế giới khác.

Vì có mặt ở đó cùng Người Diệt Thế, nên Mục Căn cũng thấy được quang cảnh kỳ diệu của thế giới này.

Cậu đang ở một chỗ rất giống phòng thao tác cơ giáp, Mục Căn hết sức quen thuộc với bàn điều khiển, là bàn điều khiển từng chơi trong cơ thể bác Epsilon. Thậm chí ở đây cũng có một bộ liên kết với não bộ, thông qua bộ liên kết, Mục Căn có thể chia sẻ tầm nhìn cùng Sigma, nhưng điểm khác với bụng bác Epsilon là: Trên bàn điều khiển không hề có nút ấn. Không có nút ấn, hiển nhiên cũng không thể thao tác.

Mượn “mắt” của Sigma, Mục Căn thấy vô số bóng đen đang chậm rì rì lướt qua họ, mấy bóng đen ấy không mắt không mũi, cũng chẳng có miệng, cứ như hồn ma tuần hành giữa các vì sao, nom y hệt âm hồn trong truyền thuyết.

Đồng thời, cậu còn thấy một loài chim vô cùng kỳ lạ, tạm coi như chim nhỉ? Trắng như tuyết, màu mắt tựa ruby, bay theo từng tốp năm ba con, cảnh này không có gì đáng bàn nếu đặt tại bất cứ tinh cầu nào, song họ đang ở giữa vũ trụ, nên mới thành dị thường.

Cuối cùng, Mục Căn thấy được “đường bay”.

Những vật hình tuyến màu xanh thẫm, nếu không phải mấy con chim trắng tấn công nơi đó, cậu thậm chí không chú ý tới những tuyến đường mảnh đến độ chẳng thể nhìn ra ấy.

Từng điểm sáng di động chớp nhoáng trên tuyến đường xanh thẫm, ngay khoảnh khắc phát hiện mấy điểm sáng, đàn chim cực kỳ dịu ngoan trong mắt Mục Căn liền xông đến một cách hung hãn, cơ hồ mỗi con đều mổ hai đến ba điểm sáng, nuốt vào bụng. Mục Căn thấy chúng há mỏ đắc ý.

Chắc chúng đang kêu.

Nhưng Mục Căn không nghe được giọng chúng.

Không chỉ loài chim trắng này mới tóm những điểm sáng kia, bóng đen âm hồn mà Mục Căn bắt gặp trước đó rõ ràng cũng hứng thú dạt dào. Hình thể của bóng đen to lớn hơn, một lần cũng bắt được nhiều điểm sáng hơn. Khi đi săn, tốc độ của chúng tăng cao trong nháy mắt, vài lần bóng dáng chúng mất tăm trong mắt Mục Căn, cậu biết là do tốc độ đối phương bỗng chốc vượt qua Sigma!

Mục Căn im lìm từ nãy đến giờ.

Từ thời điểm mấy người bác cả đóng kín trí não, thân thể phân giải thành những bộ phận tạo thành Sigma, cậu đã yên lặng triệt để.

Giống như bác cả và mọi người luôn tôn trọng mọi quyết định của cậu, Mục Căn cũng tôn trọng quyết định của họ.

Dẫu quyết định này khiến cậu bàng hoàng khôn xiết.

Cậu vỡ lẽ rất nhiều chuyện.

Tỷ như mấy người bác cả khăng khăng giữ mông và đùi của Sigma không trả;

Tỷ như dù đổi vật liệu thân thể, song sơ đồ thiết kế căn bản không hề thay đổi, tổng thể chỉ đổi khác chút chút, còn đâu toàn do Sigma tự quyết định thay đổi; Lại tỷ như… trước khi Nguyên soái Rothesay rời đi, bác cả tìm cậu nói chuyện rất lâu…

“Mục tiêu đã tập trung, nhiệm vụ thanh lý lại khởi động.” Đương lúc Mục Căn lẳng lặng quan sát vũ trụ, giọng Sigma vang lên lần nữa.

Sau đó, Mục Căn kinh ngạc phát hiện Sigma cũng ra tay với mấy điểm sáng kia! Chính lúc này, trong đầu Mục Căn thoáng lóe một suy nghĩ, bấy giờ cậu mới nhận ra những điểm sáng ấy mà lại là lũ người Youasibi đang đào tẩu! Cũng chính lúc này, cậu mới ý thức được những tia xanh thẫm là tuyến đường!

Chẳng ngờ người Youasibi lại bố trí nhiều tuyến đường trong tinh vực đế quốc như vậy — đây là suy nghĩ đầu tiên trong đầu cậu!

Sau mới nghĩ mà sợ, chiếu theo hình thức này, đám người Youasibi đúng là đánh không chết nổi, bọn chúng có thể đào tẩu bằng tuyến đường bất cứ khi nào, rồi đến một ngày lại ngóc đầu dậy!

Đây là chênh lệch giữa văn minh cấp bảy và văn minh cấp bốn!

Song đám trí tuệ năng lượng thuộc nền văn minh cấp bảy này lại không hề xuôi chèo mát mái tại đế quốc, những âm hồn và chim trắng không biết tên đều có thể gây uy hiếp với bọn chúng!

Mục Căn đoán chuẩn đét rồi.

Đế quốc bị người Yousibi đến từ nền văn minh cấp bảy xâm nhập sau một đêm, hệ thống trí não trung ương của toàn tinh vực tê liệt, nhưng dưới tình huống ấy, họ vẫn dựa vào địa thế hiểm trở để ngoan cường chống cự tới hôm nay, đồng thời còn giành được khá nhiều thắng lợi. Những thắng lợi khiến người ta vui sướng, song song đó cũng khiến không ít người nghi hoặc, họ… thế mà có thể đánh thắng nền văn minh cấp bảy ư?

Bởi hạn chế khoa học kỹ thuật, người đế quốc không nhìn thấy, nên cũng chẳng cách nào biết rằng, đối tượng thực sự giúp họ ngăn chặn người Youasibi là những phệ năng giả này. Lấy thể năng lượng làm thức ăn, phệ năng giả sinh hoạt trong vũ trụ với tốc độ cực cao mới là đại công thân chân chính ngăn trở bước chân xâm lược của người Youasibi!

Trong lúc tự hỏi mấy vấn đề này, tầm mắt Mục Căn vẫn theo sát Sigma, xạ tuyến trắng xóa bắn chính xác vào tuyến đường của địch với tần suất cao, hàng loạt điểm sáng và tuyến đường thoáng chốc tan thành mây khói! Quá trình Sigma truy kích, Mục Căn thậm chí thấy cả quân đội đế quốc!

Chuyển động cao tốc của họ trong mắt Mục Căn là đứng im hoàn toàn.

Chiến hạm bất động, xạ tuyến họ phát ra bất động, Mục Căn còn thấy quân hạm chính giữa sắp bị xạ tuyến của quân địch bắn trúng!

Mục Căn trợn to mắt —

Cậu dòm sơ là nhận ra: Đó là quân hạm của Nguyên soái Rothesay! Tuy bề ngoài trông không khác gì chiến hạm khác, song Mục Căn vẫn nhận ra quân hạm chỉ huy của Nguyên soái!

“Mục tiêu mới xuất hiện, số lượng: 3328, nhiệm vụ tiêu diệt sắp bắt đầu.” Theo âm thanh máy móc của Sigma, Mục Căn thấy hắn lấy ra vũ khí trong lúc di chuyển cao tốc.

“Hệ thống người quét đường — Alpha, chuẩn bị sắp xếp.”

Xạ tuyến màu trắng trong họng pháo loáng cái từ không thành có, chói lóa bỏng mắt đến độ khó mà trông thấy. Vì quá chói nên thời điểm xạ tuyến bắn ra, Mục Căn khẽ khép mắt theo bản năng, chờ cậu mở mắt lần nữa, thế giới đã bình yên.

Kẻ địch đối diện quân đội đế quốc đã biến mất tăm, chỉ còn vô số điểm sáng đang lũ lượt chạy về hướng đường bay.

Tiếp theo —

Thêm một pháo nóng bỏng nữa, đoạn đường bay cũng tan biến.

Sigma không để ý tới quân đội đế quốc vẫn đang đứng yên tại chỗ, mà nhanh chóng truy đuổi số địch còn lại trên đường bay.

Ngồi trong cơ thể Sigma, Mục Căn thấy rất nhiều người quen, cậu tìm kiếm bóng dáng tập đoàn quân thứ tám theo bản năng. Mục Căn lần lượt gặp từ tập đoàn thứ nhất đến thứ bảy, mãi tới cuối mới phát hiện tập đoàn quân thứ tám! Cậu nhìn kỹ từng chiến hạm trong tập đoàn quân thứ tám, nhưng tìm khắp nơi cũng chẳng thấy Bạch Vân Đóa Đóa.

Họ vượt qua hết tinh vực này đến tinh vực khác bằng tốc độ cực nhanh.

Tuyến đường từ bốn phương tám hướng tụ thành một đường, Sigma thả người nhảy xuống, bay xuôi theo tuyến đường này, đề cao tốc độ lần nữa, sau đó —

Mục Căn thấy một cánh cửa.

Tại điểm cuối nơi vô số tuyến đường hội tụ, Mục Căn trông thấy một cánh cửa.

Cổng trời?

Trong đầu vừa vụt lóe suy nghĩ này, Sigma đã dẫn cậu bay vô đó.

Rồi, Mục Căn bắt gặp một người không tưởng nổi.

“Ollie?” Nhìn Bạch Vân Đóa Đóa xuất hiện cuối đường, Mục Căn gọi tên Olivia trong kinh ngạc.

Trên thực tế, hình dạng của Bạch Vân Đóa Đóa trước mắt cậu khác xa lúc trước! E rằng sẽ chẳng ai liên tưởng chiến hạm to oành dáng vẻ dữ tợn này với Bạch Vân Đóa Đóa trông như chiến hạm vận tải của ngày trước, nhưng Mục Căn liếc phát là nhận ra ngay!

Mặc kệ bề ngoài biến đổi thế nào, ký hiệu đám mây trên phi thuyền vĩnh viễn vẫn ở đó, Mục Căn dòm là biết liền!

Ngay khắc Mục Căn đuổi tới, Bạch Vân Đóa Đóa đã bắn một phát toàn lực về phía quân địch tại cuối đường–

Xạ tuyến đi tới đâu, tuyến đường của địch sụp đổ tới đó, Mục Căn chứng kiến rõ ràng cả quá trình đối phương bị đánh sập.

Là Olivia! Olivia đang ra đòn cực mạnh với địch!

Cách một khoảng xa xôi, Mục Căn phảng phất thấy được nét tàn nhẫn trên mặt Olivia.

Nhưng, ngay tiếp theo cậu lại thấy cảnh tượng khiến tâm thần mình tàn lụi: Tuyến đường sụp đổ hoàn toàn gây uy lực quá lớn, thể năng lượng bộc phát năng lượng cực lớn trong quá trình tử vong. Luồng năng lượng hình thành một cơn bão khủng khiếp, và quay ngược lại thổi quét về phía Olivia —

“Không –” Mục Căn hét to.

Tuy nhiên, Sigma cứ như chẳng thấy gì.

“Mục tiêu còn 87, kế hoạch truy kích tiếp tục.”

Âm thanh lạnh giá, không hàm chứa chút xíu tình cảm nào, mục tiêu duy nhất trong mắt Sigma là những kẻ bị phán định là “địch”.

Ollie… sắp bị nhấn chìm rồi…

Giây phút ánh sáng trắng nóng rực sắp bao phủ Olivia, đầu óc Mục Căn như thể bị bao phủ theo.

Cậu không nhận ra rằng: Ánh sáng trắng cậu “nhìn thấy” lúc này không phải nhờ mượn “mắt” của Sigma, mà phản chiếu trong chính “não” cậu!

Sau đó —

Cậu cử động.

Sigma hình thái Người Diệt Thế bay như chớp ra ngoài.

Mục Căn không phát hiện mình đã hoàn toàn khống chế cơ giáp Người Diệt Thế, giờ đây thân hình chuyển động tùy ý, cậu nắm quyền chủ đạo tất thảy hành vi của Người Diệt Thế!

Cậu không phải một tia sáng, tốc độ của cậu còn nhanh hơn ánh sáng.

Do tốc độ quá nhanh, trông cậu giống vô hình vô tung hơn.

Trước khi ánh sáng trắng kịp chạm đến Bạch Vân Đóa Đóa, cậu dồn lực đẩy Bạch Vân Đóa Đóa ra khỏi phạm vi bao trùm của ánh sáng.

Mục Căn và Bạch Vân Đóa Đóa cứ thế bay sượt qua luồng sáng trắng đại diện cho chết chóc.

Cậu quay đầu lại theo phản xạ, lập tức thấy tất cả ngôi sao trên đường di chuyển của ánh sáng trắng nháy mắt tiêu biến, không gian mênh mông thoắt cái trống rỗng.

May quá…

May mà vượt qua!

Mục Căn thở phào một hơi, cậu gấp rút muốn đi xem Olivia.

Cậu nghĩ vậy, rồi cũng làm vậy.

Thuần thục kết nối với khoang của Bạch Vân Đóa Đóa xong, Mục Căn đi vào.

Bên trong Bạch Vân Đóa Đóa chẳng một bóng người, Mục Căn tìm đến Olivia trong khoang điều khiển trung tâm nằm tại hướng tây nam.

Khắc ấy, Mục Căn rõ ràng cảm nhận được trái tim mình thắt lại thật chặt!

“Ollie…” Miệng nỉ non tên Olivia, cậu nhẹ nhàng bước tới, cúi xuống nâng Olivia toàn thân đẫm máu lên. Vạch ra băng vải đã bị máu nhuộm đỏ, môi cậu mím thành một đường thẳng tắp, sau đó tìm hòm thuốc, sử dụng đoạn băng cuối cùng cố định chặt chẽ vết thương cho Olivia. Đoạn, cậu vươn tay phải ra, muốn sờ mặt Olivia lần cuối, bấy giờ mới phát hiện cái tay vừa dùng để băng vết thương cho Olivia căn bản không phải tay cậu, mà là một đôi tay máy!

Tay trái màu đỏ, tay phải màu bạc, là… là tay của Sigma!!!

Đau đớn ập vào đầu, trong phòng điều khiển nho nhỏ, Mục Căn thống khổ gập eo xuống.

Bởi kích thích nhất thời mà thoáng cái tiếp quản quyền khống chế cơ giáp, nên khi bản thân cậu ý thức được điểm này, não đã không gánh nổi vận chuyển cao tốc như ban nãy nữa!

“Mục tiêu còn dư 87, kế hoạch truy kích tiếp tục.” Giọng nói lạnh băng của Sigma lại vang lên.

Mục Căn trơ mắt nhìn Sigma bay khỏi Bạch Vân Đóa Đóa, phía sau họ là Ollie bị thương nặng đang hôn mê. Theo tốc độ mỗi lúc một nhanh của Sigma, khoảng cách giữa cả hai cũng ngày càng xa…

Phi thuyền Bạch Vân Đóa Đóa màu trắng lẳng lặng trôi nổi giữa tinh vực không một bóng người, cũng chẳng có lấy tinh cầu nào.

Thoạt nhìn như Bạch Vân Đóa Đóa chính là tinh cầu duy nhất tại đây.

Olivia thì đang im lặng ngủ say.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui