Không Để Em Làm Vợ Thằng Khác

Cô thôn nữ rất đon đả mời khách, không đúng là dùng ánh mắt thâm tình mời mình anh, cô xì một tiếng rồi đi về phòng. Mặc Thần nhìn cô gái nhỏ giận dỗi có phần vui vẻ, chào người chủ một tiếng rồi đi về phòng, mở cửa thấy cô đã yên vị trên giường nhắm mắt vờ ngủ lại nhìn thấy ga giường và chăn của anh trải lên cực kì vui vẻ, cô bị lây bệnh của anh rồi, ừm, sạch sẽ giống anh. Lệ Thương quay vào trong tường làm bằng gỗ, mở mắt ra miệng lầm bầm mắng chửi anh " Đồ hám gái" "Đồ phá hoại nhân tài đất nước" "Đồ làm mù mắt người ta" "Đồ... " Cô đang thầm rủa anh chợt thấy bên tai có hơi thở nóng hổi phả vào, tiếng nói trầm khàn mê hoặc chúng sinh phát ra " Đồ gì? " Lưỡi anh vươn ra liếm láp vành tai sớm đỏ bừng của cô
Cô đẩy anh ra trùm kín chăn sau một lúc lâu mới nói vọng ra " Anh không thể nào bớt quyến rũ người khác đi sao? Ngay cả cô gái nhỏ cũng bị anh làm hư hỏng thật đúng là đồ ma vương "
Anh bật cười, đẹp trai cũng là một cái tội sao " Em ghen à? "
Lệ Thương tung chăn ra miệng ngoác ra thật to rống lên trông rất khí thế nhưng lại ấp úng, mặt mũi đã đỏ bừng lên " Ai..a. . Ai thèm ghen, em. em.em không yêu anh nữa"
"Ồ, vậy anh sang phòng cô gái kia ngủ nhé? Người ta vừa xinh xắn vừa dễ thương, giọng nói dịu dàng dễ nghe cơ mà" Anh liếc nhìn cô ánh mắt ngập tràn ý cười khóe miệng đã giương cao hơn
"Anh.anh đi đi, em sang nhà Mind ngủ" Cô đạp anh xuống giường xốc chăn lên định đi thật
Mặc Thần xoa cái mông ê ẩm của mình lao đến bế cô trở lại giường, đắp chăn cẩn thận cho cô nhắc nhở " Đêm ở đây lạnh, coi chừng bị cảm"
"Anh đi đi" Lệ Thương vẫn giãy dụa khỏi tay anh, mặt đã dán sát vào bức tường gỗ
"Nếu anh đi thật ai làm ấm giường cho em, em phải làm sao đây? " Hiếm khi thấy cô ghen anh muốn trêu cô một chút
"Ai cần anh, em có thể mặc váy ngủ chạy khắp làng, lúc đó có hàng tá đàn ông muốn làm ấm giường cho em, hơn nữa người ta còn có cơ bắp cuồn cuộn, gương mặt điển trai còn có mông vểnh lên chắc hẳn phương diện tình dục sẽ rất... " Lệ Thương nhận ra anh đang trêu chọc mình liền phản công lại
Đòn này của cô thành công làm mà anh đen xì, cô chưa nói hết anh đã cởi áo sơ mi phô bày cơ bụng sáu múi, cơ thể rắn chắc nhìn cô làm cô miệng cứng ngắc, mắt trợn to nhìn anh
"Sao? Hơn đứt mấy tên đàn ông em nói đúng không? Hơn nữa thân thể này là của em em muốn làm gì thì làm, hơn nữa có khối phụ nữ thèm muốn anh, em còn không thấy mình quá lời sao? Còn hãnh diện nữa? " Anh tức giận vừa nói vừa chỉ trỏ
"Ai bảo anh đùa em? " Cô ai oán nhìn anh
Mặc Thần chỉ có thể hắng giọng nhìn cô, không nói hai lời chui vào chăn ngủ mất dạng làm cô bật cười, tâm trạng cũng khá hơn dần chìm vào giấc ngủ say.

"Anh, đồ lưu manh" Lệ Thương vừa mới tỉnh dậy đã thấy anh đè tay trên ngực cô, hai chân quặp lấy cô tư thế vô cùng thân mật đẩy tay anh ra bật dậy
"Sao vậy? " Mặc Thần dụi mắt như chú mèo lười, anh chưa mặc áo cơ thể cứ bày ra trước mắt cô làm cô đỏ bừng mặt, tim không hẹn mà đập bùm bụp
"Đồ lưu manh "
"Anh lưu manh chỗ nào? Anh không hôn em, không sờ em không ăn em, lưu manh chỗ nào? " Mặc Thần nhíu mày, anh vẫn đang cố nhịn đây
"Anh, anh còn nói" Lệ Thương bưng mặt đi vệ sinh cá nhân, mặc cho anh ngây ngô không hiểu mình đã làm gì
Ba người ăn một bữa ăn sáng giản dị do chủ nhà xuống bếp liền đi theo họ học cách may thêu họa tiết. Từng chi tiết đều được cô ghi chép, Mind phụ trách quay và chụp ảnh, hai người thu thập đều không nhỏ. Mặc Thần đi theo chú Nông, chủ nhà đi bắt cá dưới khe suối khi cô và Mind về liền chuẩn bị đồ đạc để lên đường, Kế hoạch ban đầu bị thay đổi hoàn toàn, cô muốn xong càng nhanh càng tốt để trở về Bắc Kinh,thời gian dự thi đã bị thay đổi hoàn toàn không thể không gấp gáp cho được . Liếc thấy vali của anh cô thở dài một hơi thu dọn đồ đạc giúp anh, không bao lâu anh liền trở về trong tay là một con cá chép to " Em thấy anh có giỏi không? Cá nướng cũng không tồi đâu, một lát nữa theo chú nướng cá, em có muốn thử không? "
"Được thôi,nhưng em phải thu dọn đồ đạc đã,chiều nay ăn xong sẽ đi luôn" Thuận tiện có thể học cách nướng cá của người Tây Tạng
"Sao nhanh thế, ba tháng cơ mà? Giờ còn chưa đến nửa tháng mà? " Mặc Thần nhìn cô chăm chú
"Em muốn đẩy nhanh tiến độ hơn, chủ tịch Queensland gọi cho em nói các nhà thiết kế kia đã vẽ xong bản thảo hỏi em vẽ xong chưa, em nói em chưa hề vẽ đang đi tìm hiểu chủ tịch kêu đẩy nhanh tiến độ một chút, thời gian dự thi bị thay đổi còn hai tháng nữa là thi rồi" Cô vừa thu dọn đồ đạc vừa gấp gáp nói
"Được, em thu xong thì ra sau nhà nhé"
"Vâng"

"Các con sao không ở lại chơi vài ngày, sao đi vội thế? " Chú Nông gỡ miếng cá chín bỏ vào bát của cô
"Công việc của bọn cháu rất bận, khi nào có thời gian chúng cháu sẽ tới " Cô tiếp lời
"Chú, cá ngon quá, Chủ tịch Triệu sao anh đột nhiên không sợ bẩn mà lao xuống bùn thế? " Mind khi nghe Mặc Thần đi bắt cá cậu không tin cho lắm
"Thằng bé này đúng là kì cục, nó bảo muốn tự tay bắt cho bà xã ăn liền đem khẩu trang, bao tay, ủng, thứ gì có thể tránh được bùn đều bị nó lấy ra đắp lên người hết, nhiều thứ lỉnh kỉnh như thế xuống nước bị cản trở bắt mãi mới được một con liền vui mừng ra mặt. Không thể hiểu nổi bọn trẻ thành phố các cháu nữa, lúc đó nhìn nó như một thùng rác di động ấy, ai cũng quay lại nhìn nó " Chú Nông vui vẻ kể lại
Mind và Lệ Thương cười sặc sụa, nhìn người đang thong dong ăn bữa cơm chung đầu tiên kia lại càng kích động, không khí rôm rả hẳn lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui