Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn


Nhóm dịch: Thất Liên HoaDưới sự "dũng mãnh" của Liễu Phán Nhi, bà hai Lý miệng thối này cũng không sủa bậy nữa, không dám tiếp tục chỉ trích Liễu Phán Nhi.

Lý Anh Nương tức giận giậm chân, chỉ vào Liễu Phán Nhi trợn mắt nhìn: "Ngươi, cái thứ mọi rợ Tây Bắc này, chờ đó cho ta, ta về méc cha mẹ.

”Liễu Phán Nhi cười khinh, trả lời một cách mỉa mai: "Dù ngươi có méc tới Thiên Hoàng lão tử, bà đây cũng không sợ.

Thân làm trưởng đối mà đối xử tệ bạc với vãn bối cũng đừng giả bộ ta đây cao sang lắm với ta, Liễu Phán Nhi ta không phải hạng ăn chay.

Không tin, ngươi cứ chờ xem.

”Lý Anh Nương chạy lịch bịch chẳng khác gì con thỏ mập ú, như thể sau lưng có người đuổi theo, về đến nhà khóc bù lu bù loa: "Cha, mẹ, đại ca, nhị ca, Liễu mọi rợ kia bắt nạt con, có đồ ăn ngon cũng không biết cho trưởng bối.

”Hai nhà cách nhau không xa, lời Liễu Phán Nhi nói, Lý lão phu nhân và Lý lão gia đều nghe được.

Tuy không vui, nhưng họ cũng rất chột dạ.


Ngày hôm qua bọn họ đúng là nhìn thấy bốn tên khốn kiếp Triệu gia cướp xe bò và lương thực của vợ thằng ba.

Bọn họ đánh không lại nên giả mù luôn.

Lúc này bị lôi ra, Liễu Phán Nhi cãi nhau không cần thể diện, nhưng họ cần!Lý lão gia đen mặt, nhỏ giọng quát lớn: "Dọc đường ta không cho ngươi ăn no hả? Sau này thành thật một chút cho ta, đừng đi lung tung.

”Lý Anh Nương bị cha răn dạy thì rụt đầu, trốn sau lưng mẹ: "Mẹ, cha không thương con, vậy mà lại nói đỡ cho Liễu mọi rợ và bốn đứa con hoang kia.

”Lý lão phu nhân cũng rất tức giận, bình thường Liễu Phán Nhi này coi như tôn kính với bà ta, không ngờ bây giờ lại lộ ra nguyên hình, rõ là thứ chẳng tốt đẹp gì.

“Ngươi câm miệng đi.

" Lý lão phu nhân tức tối nói, cầm một miếng bánh đưa cho Lý Anh Nương.


Lý Anh Nương nhìn bánh bột ngô thô ráp trong tay, nghĩ đến trứng chim vừa giành được, nhất thời có chút nuốt không trôi.

Con dâu lớn và con dâu thứ hai của Lý gia, bình thường quan hệ với Liễu Phán Nhi không tốt, nhưng cũng rất phản cảm với cô tiểu cô vừa lười vừa tham này.

Tiểu cô khó chơi chịu thiệt thòi ở chỗ Liễu Phán Nhi, bị mắng đuổi về, các nàng cũng không dám chọc vào ổ kiến lửa Liễu Phán Nhi này.

Vừa rồi Liễu Phán Nhi mắng Lý Anh Nương một trận, lập tức khiến bốn đứa nhỏ thay đổi cách nhìn nhận về nàng.

Ví dụ như lúc ăn cơm, Lý Đại Bảo tự mình rót cho Liễu Phán Nhi một ly nước, Lý Dung cho Liễu Phán Nhi thêm một nắm cơm, Lý Nam đút trứng chim cút cho Liễu Phán Nhi, Lý Tiểu Bảo nhìn thấy thức ăn trên nắm cơm của Liễu Phán Nhi rơi xuống quần áo thì lén duỗi tay hất lá rau từ trên người Liễu Phán Nhi xuống.

Đối với sự thay đổi của sắp nhỏ, Liễu Phán Nhi có thể cảm giác được, tâm trạng không hiểu sao trở nên tốt hơn, cũng không bởi vì sự xuất hiện của Lý Anh Nương và người Lý gia mà bị ảnh hưởng.

Trong thôn nhiều người nên sức cũng lớn, đây là chỗ tốt, nhưng đồng thời cũng cạnh tranh nhiều hơn, đánh chửi tranh chấp.

Liễu Phán Nhi mặc kệ, đi tới trước mặt phu nhân trưởng thôn Chu Thúy Hoa: "Thím Thúy Hoa, tranh thủ lúc nghỉ trưa, ta tính đi đào rau dại, bốn đứa nhỏ nhà ta ở đây, phiền thím trông giúp ta một chút.

”Chu Thúy Hoa nhìn về phía Liễu Phán Nhi cách đó không xa, cười nói: "Nhà Nguyên Thanh, ngươi yên tâm đi tìm rau dại, tụi nhỏ ở đây, mọi người đều sẽ trông coi họ.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận