Yến Tiểu Thích nhắm hai mắt, đang cảm thán làm quỷ còn khổ cực như vậy, quyền đấm cước đá không có dấu hiệu nào rơi vào trên người nàng, lần này, cảm thụ của nàng rất rõ ràng.
Đó là cảm giác nắm đấm và đế giày rơi xuống cơ thể nàng.
Là tiểu quỷ nào dám đánh Yến Tiểu Thích nàng, bọn họ chán sống rồi à?
Nàng bỗng nhiên đem hai mắt mở ra, hai tia sáng lạnh từ trong con ngươi bắn ra, nhìn thấy ba cái tiểu quỷ vung nắm đấm về phía mặt nàng, nàng nhướng mày, lăn khỏi chỗ cấp tốc né tránh, lại từ dưới đất nhặt ba cục đá, nhắm ngay đầu gối của ba người kia, dùng sức đem ba cục đá kia bắn ra ngoài.
Bị hòn đá đập vào đầu gối của ba anh em họ Trần không chút lệch, đầu gối của ba anh em lập tức tê dại, quỳ trên mặt đất, không thể cử động.
Yến Tiểu Thích đứng dậy, đầu đau như muốn nổ tung, cảnh vật trước mắt chuyển động, một chút trí nhớ không thuộc về mình giống như mãnh thủy rót vào trong đầu của nàng, bức bách nàng tiếp nhận.
Bị thúc ép tiếp nhận xong những ký ức kia, nàng rốt cuộc hiểu rõ, hiện tại không phải ở trong Địa Ngục bị tiểu quỷ khi dễ, mà là mượn xác hoàn hồn sống lại, trở thành tiểu nhi tử ở thôn Thược Dược, trấn Đại Hưng, huyện Tây Trạch, vương triều Tây Sở.
Tiểu nhi tử!
Yến Tiểu Thích thần sắc kinh sợ một hồi, sẽ không phải là mượn xác hoàn hồn lên một nam nhân đấy chứ.
Chết tiệt, nàng không muốn làm nam nhân.
Ngay trước anh em nhà họ Trần, sắc mặt nàng cay đắng, cởi dây lưng quần.
Hành động của nàng khiến ba huynh đệ nhà họ Trần choáng váng.
May mắn nàng vẫn là nữ nhân.
Yến Tiểu Tứ không sờ đến cái kia, nặng nề thở dài một hơi phía sau, tiếp đó suy nghĩ cẩn thận.
Nàng rõ ràng là nữ hài tử, vì cái gì lại mặc trang phục nam nhân?
Thì ra là nương tiện nghi đời này của nàng Chung thị trước ba thai đều sinh ra khuê nữ, bị Yến gia Nhị lão trọng nam khinh nữ ghét bỏ, Nhị Lão Yến gia quẳng lời nói, nếu cái thai thứ tư này của Chung thị lại sinh khuê nữ, liền để người cha tiện nghi là Yến Bác Văn nạp thiếp, người cha tiện nghi lại là một người thâm tình, phát hiện nương tiện nghi sinh thai thứ tư lại là khuê nữ thì nhanh chóng dùng tã lót đem hài tử ôm ra đi cho Nhị lão nhìn, cứng rắn nói thành nhi tử.
Bởi vì nguyên chủ sinh ra bên phải khóe mắt có một nốt ruồi đỏ như giọt máu, khiến Nhị Lão Yến gia cảm thấy đây là mầm tai hoạ, chỉ liếc mắt nhìn, cũng không động tay ôm một chút.
Cộng thêm lúc Chung thị sinh sản, Nhị Lão Yến gia hà khắc con dâu, ngay cả một bà đỡ cũng không mời, là chính Chung thị liều mạng đem hài tử sinh đi ra, lão tam Yến Bác Văn nói là nam hài, Nhị Lão Yến gia liền tin tưởng.
Biết nguyên chủ là cô nương cũng chỉ có Yến Bác Văn cùng Chung thị, nguyên chủ chưa đầy tuổi, Yến Bác Văn liền qua đời, bây giờ chỉ có Chung thị biết nguyên chủ là nữ hài, Chung thị chưa bao giờ để Yến Tiểu Tứ cùng ba tỷ tỷ tắm rửa cùng nhau, ngay cả ba tỷ tỷ cũng không biết giới tính của nàng.
“Đại ca, nhị ca, sao ta lại không thể động đậy?”
Trần Tam Hà bỗng nhiên gào to.
Nghe Trần Tam Hà gào to, Trần Đại Hà, Trần Nhị Hà nhanh chóng thử nghiệm chuyển chân, lúc này mới phát hiện, chân trên người mình giống cọc gỗ tựa như, không hề động đậy được.
Sắc mặt Trần Đại Hà, Trần Nhị Hà cũng trở nên trắng bệch.
Trần Đại Hà hung hăng trừng mắt về phía Yến Tiểu Tứ: “Yến Tiểu Tứ, cái đồ sao chổi này, ngươi đã làm gì ba huynh đệ chúng ta?”
Khoé miệng Yến Tiểu Tứ cong lên.