Theo phân phó của Cullen, bốn phía nhất thời náo nhiệt hẳn lên, thỉnh thoảng truyền đến từng đợt tiếng kêu la. Israel được mời đến đại sảnh chờ thủ hạ của Cullen đem người đến.
Nơi này có thể trở thành chỗ giao dịch lớn nhất trong thị trường nô lệ cũng không phải không có đạo lý, rất nhanh Cullen liền ấn theo yêu cầu của Israel đem từng nhóm nô lệ dẫn tới.
Công tượng có khoảng năm mươi người, còn kiếm sĩ nô lệ có giá trị vũ lực, đều là tù binh mới đưa tới trước đó không lâu từ chiến trường ở biên cảnh đế quốc. Những người này thực lực không tệ, nhưng bởi vì không có người xuất tiền chuộc bọn họ về, nên mới rơi xuống cảnh làm nô lệ. Có điều nhân số của nhóm này không nhiều, cũng chỉ có hai mươi sáu người. Thực lực cao nhất đã là sơ cấp đại kiếm sĩ, thực lực yếu nhất cũng là sơ cấp kiếm sĩ.
Mà thiếu nam, thiếu nữ thanh tú cũng khoảng gần hai trăm người, trong số đó không thiếu thỏ tộc, hồ tộc gần với nhân tộc nhất.
Chọn lựa người xong, dưới sự chu toàn của Ib Israel tiêu năm vạn kim tệ mua gần năm trăm nô lệ. Đồng thời cũng làm xong thủ tục mua bán nô lệ, cùng với sử dụng quyển trục khế ước thành công chuyển khế ước chủ nô lên người mình.
Bởi vì lo lắng trì hoãn thời gian quá dài, chỗ quán trọ bên kia sẽ bị người ta phát hiện, nên Israel nhờ Ib hỗ trợ tìm người mướn xe đem số nô lệ này đưa đến thành Salomon. Sau đó liền mang theo Kevin vội vàng trở lại quán trọ, sau khi vào phòng liền đem đứa nhỏ ra khỏi không gian.
Bánh bao nhỏ ăn no, ngủ đủ tinh thần vô cùng tốt, nhìn thấy Israel liền vươn hai cánh tay mập mạp cầu ôm. “Ca ca, ngươi đi thiệt là lâu, ta rất nhớ ngươi.” Nói xong dùng khuôn mặt nhỏ nhắn nộn nộn của mình cọ cọ mặt Israel, một bộ dáng làm nũng khả ái.
“Ngoan, ca ca mang ngươi ra ngoài đi dạo.” Hiện tại thời gian còn sớm, khó được vào thành một chuyến, hắn muốn đi dạo một chút.
“Tốt quá, tốt quá.” Bánh bao nhỏ hưng phấn vỗ vỗ tay, con nít đều thích náo nhiệt. Cả ngày ở cùng một chỗ với đứa con nít giả Israel này, không phải vội vàng quản lý chuyện lãnh địa, thì chính là tu luyện, làm nó nghẹn sắp chết rồi.
Israel gọi Kevin, mang theo hộ vệ Ib phái đến cho hắn, liền đi ra ngoài. Kevin nghe nói có thể đi dạo trong thành liền cao hứng giống như Aylmer, mười phần là một đứa con nít bự. Hoàn hảo cậu còn biết chức trách của chính mình, cho dù rất cao hứng thì vẫn là làm hết phận sự đi theo phía sau Israel.
Đường phố ở thành Kurt thực rộng lớn, những cửa hàng dọc theo hai bên đường nếu so sánh với trấn Gavin, vô luận là trang hoàng, hay là hàng hóa đều xa hoa không kém. Trên ngã tư đường người đến người đi, ngựa xe như nước. Người đi đường chủng tộc gì cũng có, người lùn cùng thú nhân bọn họ gặp được không ít, tinh linh có đôi tai dài nhọn xinh đẹp cũng gặp được. Những dị tộc đó, một phần là lính đánh thuê của các công hội lính đánh thuê, một phần là nô lệ của người khác.
Dưới sự chỉ dẫn của hộ vệ Ib lưu lại, bọn họ đi tới ngã tư đường náo nhiệt nhất thành Kurt. Aylmer cùng Kevin mở to hai mắt đầy mặt hiếu kì đông nhìn nhìn, tây ngó ngó, một bộ dạng quê mùa vào thành phố dẫn tới sự khinh bỉ của không ít người quần áo hoa lệ.
Aylmer nhìn thấy cái gì lạ lạ, đều hiếu kỳ muốn chơi một chút. Bị Israel ôm có chút không tiện, liền giãy dụa muốn tự mình đi.
Israel nhìn đám người rộn ràng nhốn nháo xung quanh, cự tuyệt yêu cầu của nó. Có điều thằng nhóc muốn xem gì, hắn liền ôm nó qua đó. Kevin đi theo sau bọn họ, lúc thằng nhóc thích gì, lập tức tiến lên mua.
Không ít thứ Aylmer chọn Kevin cũng thực thích, nghĩ rằng đợi tiểu thiếu gia chơi chán có lẽ cậu có cơ hội thử xem. Dọc theo đường đi bọn họ mua không ít đồ, trong đó Aylmer thích nhất chính là một con rồng hoàng kim mười phần tương tự với bản thể của nó, trông rất sống động còn có thể bay lên.
Bánh bao nhỏ ôm con rồng nhỏ giá trị xa xỉ kia cười đến mặt mày hớn hở, cái này cùng với mình giống nhau đó. Một vài đứa trẻ ở xung quanh quẳng đến ánh mắt hâm mộ, bánh bao nhỏ càng cười đến vui vẻ.
“Này, đem rồng nhỏ của ngươi bán cho ta.” Lúc này một giọng nói non nớt gọi bọn họ lại.
Người gọi bọn họ là một đứa trẻ khoảng bốn năm tuổi, mập mạp, rất khả ái. Đứa trẻ ăn mặc hoa lệ, bộ dạng đầy mặt kiêu căng, phía sau còn mang theo hai hộ vệ cùng một tôi tớ. Nhìn gia huy trên quần áo đứa trẻ, là gia tộc Brownett.
“Không bán, đây là ca ca mua cho ta.” Bánh bao nhỏ đem rồng nhỏ ôm thật chặt, đầy mặt đề phòng nhìn chằm chằm thằng nhóc mập.
“Ta ra giá gấp hai.” Đứa trẻ thực tự tin cao ngạo liếc mắt nhìn bọn họ, dường như chắc chắn là bọn họ nhất định sẽ bán.
“Không bán, chính là không bán, ngươi có phiền hay không hả.” Aylmer mất hứng, xoay người đưa lưng về phía thằng nhóc mập không để ý tới nó.
“Ngươi cũng thấy đó, đệ đệ của ta thực thích con rồng nhỏ này, bất luận ngươi ra bao nhiêu tiền, chúng ta cũng sẽ không bán.” Israel không thích thằng nhóc mập cho lắm, có chút lãnh đạm nói xong, mang theo người muốn rời đi.
Hộ vệ phía sau nhóc mập thấy trên người bọn họ không có gia huy, cho rằng bọn họ chỉ là quý tộc phổ thông hoặc thiếu gia của nhà phú thương, nghĩ rằng cũng không có bối cảnh gì, vì thế lớn mật ngăn cản đường đi của họ. “Thiếu gia chúng ta rất thích con rồng đồ chơi này, chẳng qua là vừa rồi bị các ngươi giành trước một bước mua mất, chúng ta ra giá gấp ba mua lại của các ngươi.”
Thật là cái dạng chủ nhân gì thì có cái dạng nô bộc đó, Israel cũng bị thái độ vô lý của bọn họ làm cho mất hứng, vẻ mặt hắn trở nên lạnh lẽo.
“Hừ ~~” Israel hừ lạnh một tiếng. “Có phải ta không bán, các ngươi liền chuẩn bị cướp hay không?”
Hai tên hộ vệ không nói gì, chỉ là đầy mặt không có ý tốt nhìn bọn hắn chằm chằm, ý tứ kia không cần nói cũng biết. Hộ vệ đi theo sau Israel cùng Kevin thấy vậy, tiến lên đem bọn hắn bảo hộ ở sau người.
“Isolde, ngươi đang làm cái gì vậy?” Lúc này một phu nhân trẻ tuổi mặc một thân váy dài hoa lệ, dung mạo xinh đẹp nhưng lại lộ ra vài phần khắc nghiệt đi tới.
Israel có chút đau đầu, thế giới thật sự rất nhỏ, sao ở đây lại gặp phải người mà mình không muốn gặp nhất chứ.
“Ma ma, con muốn con rồng nhỏ kia.” Thằng nhóc mập nhìn thấy quý phụ nhân, cao hứng kêu lên.
Hôm nay Clarisse mang theo nhi tử đến thành Kurt mua sắm, ai ngờ mình mới chỉ thử một món trang sức thôi, Isolde liền chọc phiền toái cho nàng. Đứa nhỏ này thật sự là bị nàng làm hư, nơi này nhưng là thành Kurt, không phải trấn Gavin, càng nhiều người có quyền thế hơn bọn họ.
Clarisse chỉ nhìn thấy người cùng nhi tử mình giằng co ăn mặc không đơn giản, nhưng cũng không thấy rõ bộ dạng. Chỉ nghĩ có lẽ người này cũng là thiếu gia nhà ai đi?
Đợi sau khi nàng đến gần thấy rõ dung mạo của thiếu niên, trào phúng nói: “Ta còn tưởng là thiếu gia quý tộc nhà ai chứ? Thì ra chỉ là đứa con hoang từ cái gia tộc nghèo túng đi ra.”
“Ngươi mới là đứa con hoang không biết lễ phép đó, đã vậy mà còn giống như ăn cướp đi đoạt đồ của người khác, không biết xấu hổ.” Israel còn chưa nói gì, bánh bao nhỏ đã xù lông trước.
Nhìn bộ dạng của thằng nhóc, khiến cho Israel vốn là dâng lên một tia không vui lập tức biến mất, tâm tình tốt vuốt lông cho bánh bao nhỏ. “Được rồi, đừng so đo với loại người không có giáo dưỡng này.”
“Ngươi lại là thằng con hoang ở đâu chui ra vậy, chuyện của chúng ta không đến lượt ngươi xen mồm. Hơn nữa con ta coi trọng đồ của các ngươi, đó chính là vinh hạnh của các ngươi.” Trước mặt mẫu tử Delia Clarisse luôn có loại cảm giác ưu việt, bởi vì nàng là người chiến thắng cuối cùng. Cho nên thái độ rất là ngang ngược, một chút cũng không đem bọn họ để vào mắt.
“Vị phu nhân này, ngài nhục mạ một người có tước vị quý tộc như vậy, không cảm thấy thất lễ sao? Giáo dưỡng của ngài đâu rồi?” Israel cảm thấy nữ nhân này sợ là đầu óc có vấn đề đi? Chính mình ngu ngốc cũng không nên tưởng người khác cũng ngu ngốc giống mình đi. So đo với bà ta thật đúng là mất mặt.
“Đối với một ma khí phế vật khiến người khác phỉ nhổ, ta cho rằng không cần phải nói lễ nghi gì cả.” Clarisse nói xong, cho đám hộ vệ của nàng một ánh mắt, để bọn họ cho hai thằng con hoang này chút nhan sắc để chúng nhìn một cái.
Nhóc mập rất đắc ý, đợi lát nữa con rồng nhỏ kia nhất định sẽ là của nó, cái này có thể xem như độc nhất vô nhị đó.
Aylmer thực tức giận, nó muốn giáo huấn những người không biết lễ độ này một chút. Thế nhưng ca ca không cho phép nó làm như vậy, nó thực nghẹn khuất, dứt khoát vùi mặt trong lòng Israel không thèm để ý tới ai hết. Trong lòng không ngừng ảo tưởng, phun lửa đem những người này thiêu đến không còn chút tro.
Hiện tại thực lực của Kevin cũng có tăng lên, phối hợp với hộ vệ Ib phái tới, dưới tình huống nhân số địch ta cách xa cũng có thể che chở cho Israel. Dưới tình huống không có nguy hiểm gì, Israel cũng không định ra tay, hắn không muốn bại lộ sớm như vậy.
Bên này náo loạn, bên kia Ib rất nhanh liền nhận được tin tức mang theo người đuổi tới. Lúc này Kevin cùng hộ vệ đều bị thương một chút, nhưng không phải quá nghiêm trọng. Ib dẫn theo quan trị an đến nhanh chóng chỉ huy nhân thủ bắt tất cả hộ vệ nhà Brownett lại, lấy tội gây nhiễu loạn trật tự, uy hiếp quý tộc mà mang đi.
Clarisse bị chuyển biến như vậy làm cho trở tay không kịp, lúc này nàng cũng tỉnh táo hơn không ít. Lập tức nói ra thân phận của mình, cho thấy đây chỉ là một hiểu lầm mà thôi, sau đó còn sai người lặng lẽ đưa cho quan trị an kia một đại kim tệ.
Quan trị an trào phúng liếc mắt nhìn nàng, bất quá là quý tộc ở nông thôn mà thôi, làm sao có thể so sánh với khách quý nhà Absalom chứ? Vì thế phất phất tay mang toàn bộ những người đó đi.
Các hộ vệ vốn dĩ không hề sợ hãi, nhất thời hoảng loạn, cầu xin Clarisse giúp đỡ. Hiển nhiên thằng nhóc mập chưa từng gặp qua trường hợp như vậy, bị dọa trốn sau lưng ma ma mình không dám lên tiếng.
Clarisse bị quan trị an vứt hết mặt mũi, trực tiếp mang người rời đi. Nơi này nàng không thể nói rõ, đợi trở lại trấn Gavin, nàng có biện pháp để thu thập cái ma khí phế nhân kia.
Ib đón mọi người về quán trọ, lại mời mục sư đến trị liệu cho Kevin. “Tử Tước đại nhân, khiến ngài bị sợ hãi.” Khách quý của gia tộc bị người ta bắt nạt trên địa bàn của mình, hắn thật sự quá thất trách rồi.
“Này chỉ là ngoài ý muốn mà thôi, quản sự Ib ngài không cần tự trách.” Israel dùng nhẫn không gian che dấu, lấy từ trong không gian ra một túi khô bò ngũ vị hương tự chế cho Aylmer đang tức giận. Vừa rồi không để nó ra tay, nên chọc tức nó đi?
Aylmer nhìn thấy đồ ăn vặt mình thích, nhất thời đem tâm tình không thoải mái vừa rồi quẳng ra sau đầu, vui vẻ cầm khô bò lên ăn. Israel nhìn thấy liền buồn cười, thật sự là con nít mà, dễ dụ như vậy.
Ib thấy Israel thật sự không nổi giận, trong lòng nhẹ nhàng thở ra. Tiểu thiếu niên quý tộc này chính là khách quý mà gia tộc muốn giao hảo, nếu vì mình sơ sẩy mà hư chuyện, vậy hắn chính là tội nhân của gia tộc.