Không Gian



""

Biết Israel bọn họ muốn rời đi, Carlota cùng Cleo tới cửa bái phỏng. Israel ở trong hoa viên tiếp đãi bọn họ.

Vốn dĩ mấy người ngồi ở cái bàn nhỏ dưới tàng cây ăn điểm tâm, trò chuyện. Beryl xem khí trời không tệ, mang theo hai đứa trẻ một đỏ một xanh ra phơi nắng. Nàng trải một tấm thảm lông thượng hạng ở chỗ cách bọn Israel không xa, sau đó đặt hai đứa trẻ lên trên.

Hai đứa nhóc thấy Beryl xoay người đi lấy thức ăn cho bọn nó, lập tức lăn vào nhau. Cleo thấy bên kia đánh náo nhiệt liền hiếu kỳ đi qua, cùng Aylmer vây xem.

“Từ lúc nào nhà các ngươi lại thêm một đứa con nít nữa vậy, đừng nói với ta đó cũng là Long tộc.” Carlota nhìn đứa nhỏ cổ cổ quái quái kia, sắc mặt quái dị nhìn bạn tốt của mình.

“Đó là hỏa diễm quân chủ tên Archie, nó mới mười tuổi.” Israel thấy Carlota vừa uống một ngụm nước, ý xấu nói.

“Phụt ~~” Quả nhiên nước kia bị phun ra ngoài, long kỵ sĩ bị sặc. Bọn người hầu được huấn luyện nghiêm chỉnh, lập tức tiến lên thu thập một phen.

Sau khi long kỵ sĩ hòa hoãn lại, không dám tin hỏi: “Ngươi nói thật?” Hắn nhớ rõ khi hỏa diễm quân chủ kia đi ra, chính là tên khổng lồ to lớn thân cao hơn 20 thước, đột nhiên rút lại thật không quen.

“Đúng vậy, tuổi là nó tự mình báo đó.” Israel gật đầu.

“……” Carlota không nói gì.

“Đúng rồi, phiền toái ngươi giúp ta tìm hiểu một việc.” Đột nhiên Israel thay đổi giọng điệu thoải mái vừa rồi, nghiêm túc nhìn Carlota.

“Chuyện gì?”

“Giúp ta tìm hiểu tin tức về vu yêu cùng vong linh pháp sư.” Hắn tin tưởng nguồn tin của nhà Brines rộng hơn so với hắn.

“Không phải ngươi thật sự muốn giúp Aylmer bắt vu yêu đi?” Việc này hắn từng nghe Cleo nhắc tới.

“Ừ, mẫu thân Aylmer bị vu yêu chế thành cốt long, linh hồn không trọn vẹn hoàn toàn, hơn nữa rất suy yếu.” Israel vừa nói vừa lo lắng nhìn tổ hợp hai đứa trẻ xanh đỏ đang chơi đến vui vẻ.

“Ngươi phải biết, vong linh pháp sư làm công địch của cả đại lục luôn che dấu rất tốt, hơn nữa vu yêu vô cùng ít, rất khó đối phó.” Carlota thiện ý nhắc nhở, mục đích không phải vì khiến hắn buông tay, mà là muốn cho hắn có chuẩn bị tâm lý.

“Ta biết, vì Aylmer mặc kệ khó khăn như thế nào, ta đều sẽ làm được. Ta không muốn nhìn thấy bộ dạng thương tâm của nó.” Lúc Israel nói lời này, ánh mắt ôn nhu như muốn chảy nước.

“Ngươi thương cậu ấy?” Những lời này của Carlota dường như là câu khẳng định, hắn sớm nhìn ra quan hệ của hai huynh đệ này không bình thường.

“Phải, nhưng ta không biết nó có yêu ta hay không, hoặc là căn bản không rõ cái gì là yêu.” Israel hào phóng thừa nhận, hắn cảm thấy không cần phải giấu diếm. Mà hắn cũng cần người chia sẻ, Carlota chính là sự lựa chọn không sai.

“Vậy ngươi liền khiến cậu ấy hiểu rõ, sau đó yêu ngươi.” Không thể không nói, tính cách của Carlota ở phương diện nào đó vẫn vô cùng tương tự Israel.

“Ta biết.”

Mà bên kia, Archie cùng Jerne đã kết thúc hỗn chiến, ở trước mặt Beryl ma ma tụi nó vẫn rất ngoan. Thế giới của Archie lấy thực lực làm chủ, hơn nữa không có quy tắc. Nếu không phải sau khi nó ra đời vẫn luôn thật cẩn thận trốn tránh, chỉ sợ đã sớm chết không biết bao nhiêu lần. Cho nên đối với ôn nhu sủng nịch của Beryl nó vô cùng không muốn xa rời.

Thế nhưng đối với Jerne liền không thể nào hữu hảo nổi, tên này luôn cùng nó tranh giành tình cảm, nó chẳng qua là chia sẻ một chút ôn nhu của ma ma cậu ta thôi mà, thật sự là keo kiệt. Có điều xem ở mặt mũi Beryl, lúc nó giáo huấn Jerne nhất định sẽ thủ hạ lưu tình.

Có điều hai con rồng này làm sao vậy, tụi nó đang hỗn chiến ngon lành, bọn họ xem náo nhiệt cái gì? Hại nó không có tâm tình tiếp tục, may mắn lúc này Beryl ma ma trở lại.

Cleo cảm thấy vô cùng hứng thú đối với Archie và Jerne, một hồi chọc chọc đứa này, một hồi xoa bóp đứa kia. Aylmer cũng cầm thức ăn trêu chọc tụi nó, xem bộ dáng hai đứa rất muốn ăn, lại ăn không được thật sự rất sung sướng.

Hai đứa nhóc bị chọc đến nóng nảy, há mồm liền cắn. Archie cũng không dám dùng lửa thiêu bọn họ, không thì bị chủ nhân giam lại liền không tốt. Có điều hiển nhiên răng nó rất tốt, da cự long cũng không mỏng, ai cũng không làm gì được ai. Cuối cùng vẫn là Beryl nhìn không nổi, đúng lúc giải cứu tụi nó.

Bởi vì muốn đi, Israel nhất nhất tạm biệt các bằng hữu. Học sinh của hắn cũng tập thể tới cửa đưa lên lễ vật, biểu đạt ý cảm tạ của bọn họ. Bert còn muốn đi cùng bọn họ, nhưng bị Israel cự tuyệt. Hắn không muốn mang theo một tình địch vô cùng có tiềm lực ở bên cạnh vướng bận.

Ai Phi đại đế biết Israel muốn về lãnh địa, cũng đưa lên một chút tâm ý của mình. Hắn đem đất đai vô chủ phụ cận gia tộc Salomon hào phóng phân hết cho Israel, nhưng lại là miễn thuế.

Israel nhìn nhìn, cảm thấy Ai Phi đại đế tính kế thật là tốt, lãnh địa của hắn lớn không ít, bất quá tất cả đều là biên cảnh. Ai Phi đại đế cũng không sợ hắn dưới cơn giận dữ cố ý thả quân đội của địch vào, hoặc là nửa đêm đi tìm hắn ta tán gẫu?

Một đêm trước khi trở về, Aylmer có vẻ đặc biệt hưng phấn, vẫn ngủ không được, ở trong lòng Israel xoay tới xoay lui. Khiến Israel khổ không nói nổi, chỉ có thể ôm chặt lấy cậu, giam cầm cậu vào trong lòng.

“Ngủ, ngày mai còn phải dậy sớm.”

“Ta ngủ không được.” Aylmer tiếp tục xoay, trong mắt không có một tia buồn ngủ.

“Vậy ngươi liền nhắm mắt lại đếm cừu đi.” Israel bị cậu làm cho có chút miệng khô lưỡi khô.

“Ca ca, hình như trên giường có cái gì đó.” Lúc cậu lại xoay xoay, bị một vật cứng chọc đến. Cậu nói xong liền lanh tay lẹ mắt đưa tay bắt lấy. Tiếp theo cậu bắt được một thứ gì đó, nóng nóng cứng cứng.

“Hưm ~~” Israel đau đến nhíu mày, bảo cậu buông tay. “Aylmer, buông tay.”

Aylmer thấy vẻ mặt ca ca đầy thống khổ, nhanh chóng buông tay. Có điều cậu vẫn hiếu kì hỏi: “Ca ca vừa rồi cái kia là cái gì?”

Vừa rồi Israel bị bàn tay nhỏ nhắn ấm áp cầm lấy, thật là vừa đau vừa khoái hoạt. “Thứ đó ngươi cũng có.”

Đứa nhỏ nghĩ nghĩ, trên người cậu hình như không có cái loại đồ vật này. Vì thế bất mãn nói: “Gạt người.”

“Ca ca không có lừa ngươi, bất quá thứ đó bình thường không phải như thế, chỉ có lúc bị kích thích mới có thể biến thành cứng rắn, nóng lên.” Israel cảm thấy, chính mình cũng bị xoay đến hôn mê rồi. Đối mặt với Aylmer cái gì cũng không hiểu, hắn nhất thời có chút không hạ mồm nổi.

“Vậy đến cùng là cái gì hả?” Aylmer nói, đôi tay hiếu kì ở dưới chăn sờ soạng địa phương vừa rồi. Có điều lần này để không làm đau ca ca, cậu sẽ nhẹ nhàng.

Thứ đầu tiên cậu đụng đến là hai chân ca ca, sau đó hướng lên trên, ở giữa hai chân hắn đụng đến vật thể vừa rồi. Cậu hiếu kì nhẹ nhàng sờ sờ vải dệt, sau đó to gan luồn tay vào trong quần cầm lấy.

“Ưm ~~” Israel phát ra tiếng thở dài thoải mái.

Động tác của Aylmer ngừng lại, cậu khẩn trương nhìn thoáng qua Israel, nhìn thấy bộ dạng thoải mái của hắn. Nhịn không được muốn xem thử, cậu thấy ca ca từ từ nhắm hai mắt, vì thế xốc chăn lên nhìn.

Quần lớt của Israel đã bị cậu kéo xuống một phần, đầu của cự vật dữ tợn bên trong lộ ra bên ngoài. Cậu khẩn trương kéo cái quần lót vướng bận kia xuống, thứ bên trong liền bắn ra.

“Ca….. ca ca…..” Chân tay cậu có chút luống cuống nhìn Israel, không biết vì cái gì mặt có chút đỏ.

“Ừm.” Tuy rằng động tác của cậu không thể thỏa mãn nhu cầu của hắn, nhưng hắn vẫn rất hưởng thụ. Ngay lúc hắn tưởng rằng đứa nhỏ sẽ bởi vì ngượng ngùng mà buông tay. Nhưng hiển nhiên hắn đã quá xem nhẹ lòng hiếu kì của đứa nhỏ nhà mình rồi.

“Sao lại không giống vậy?”

“Đợi lát nữa liền giống nhau.” Không thể nhịn được nữa Israel kéo đứa nhỏ vào trong lòng, khiến lưng cậu tựa trong lòng mình. Sau đó một đôi tay to lớn kéo xuống quần lót trên người cậu. Bàn tay ấm áp bao trùm tiểu long ỉu xìu kia.

Thủ pháp của Israel không tệ, tiểu long của Aylmer rất nhanh liền đứng lên. Trong miệng Aylmer cũng không nhịn được thuận theo bản năng, phát ra tiếng rên sảng khoái, theo mông cậu chạm vào hạ thân hắn, vật cứng rắn nóng hổi giữa hai chân dường như càng lớn, nhiệt độ kia tựa như có thể thương tổn người ta.

Hắn không tự giác kẹp chặt hai chân, tay dừng lại một chút, sau đó động tác càng nhanh hơn lúc trước. Aylmer ngây ngô chưa từng trải chuyện đời, không bao lâu liền bắn ra trong tay Israel.

Cao trào qua đi đứa nhỏ giống như một chú mèo con ngoan ngoãn, rúc ở trong lòng hắn thở hổn hển. Khiến người ta không khỏi muốn chà đạp một phen, mà Israel chính là nghĩ như vậy, thế nhưng lại không hạ thủ, chỉ có thể khổ chính mình.

Nhưng hạ thân hắn kêu gào muốn giải phóng, vì thế hắn khép hai chân đứa nhỏ lại, ở giữa hai chân cậu giải quyết vấn đề sinh lý của mình.

Đợi Israel đem hai người xử lý sạch sẽ, một lần nữa nằm ở trên giường. Aylmer mở mắt nhìn hắn, tròng mắt quay tròn chuyển chuyển.

“Ca ca, vừa rồi thực thoải mái.”

Israel thật không biết có phải nên cao hứng hay không. “Vậy ngươi cảm thấy nếu người khác làm chuyện này với ngươi, ngươi nguyện ý sao?”

Đứa nhỏ nghĩ nghĩ, sau đó lắc đầu, cậu mới không để cho người khác chạm vào nơi tư mật như vậy đâu.

“Nếu là Bert hoặc là một vài người thân cận của ngươi thì sao?” Quả nhiên Israel đối với Bert thực để ý.

“Không đâu.” Aylmer kiên quyết nói, sau đó nghĩ nghĩ lại bổ sung: “Ta chỉ để một mình ca ca chạm vào thôi.”

Israel nghe đến câu này, tâm tình không ngừng nâng cao theo cấp luỹ thừa, cố gắng không ngừng hướng dẫn từng bước cho đứa nhỏ. Hai tròng mắt xanh thẳm của hắn, gắt gao nhìn thẳng vào hai mắt Aylmer, sau đó vô cùng trịnh trọng nói: “Chuyện vừa rồi chúng ta làm, là hành động thân mật chỉ có tình lữ cùng người yêu mới có thể làm. Aylmer, kỳ thật ta thích ngươi, không phải cái loại thích của ca ca đối với đệ đệ, mà là cái loại muốn đem ngươi làm bạn lữ cả đời.”

“Ta cũng thích ca ca, thế nhưng ta không biết là loại thích nào.” Aylmer có chút mê mang nói, bất quá vừa rồi lúc ca ca nói thích cậu, trong lòng cậu cảm thấy rất ngọt ngào.

“Không có việc gì, chúng ta từ từ đến, ta vẫn sẽ chờ ngươi suy nghĩ rõ ràng. Hiện tại ngủ đi.” Israel nói xong hôn hôn trán cậu, sau đó ôm cậu ngủ.

Cách ngày, Israel, Aylmer cùng tổ hợp hai đứa trẻ xanh đỏ, ngồi ở trên lưng Beryl biến thành cự long bay về hướng thành Salomon.

Rời nhà hơn hai năm, Israel và Aylmer đều vô cùng nhớ quản gia Burney, cũng không biết gần đây ông có tốt không? Mấy người họ vốn nghĩ, lúc về đến nhà, nhất định sẽ nhìn thấy quản gia Burney kích động đi ra nghênh đón bọn họ.

Nhưng mà khi Beryl hạ xuống trong thành Salomon, lại không nhìn thấy tình cảnh trong dự đoán. Chỉ có Tiểu Xích cảm nhận được khí tức của chủ nhân, hoan hỉ lắc lư cành, biểu đạt cảm xúc vui sướng của mình.

Không đến một hồi, Kevin mang theo đồng bọn của cậu đi ra, sau khi nhìn thấy Israel liền kích động hô một tiếng: “Thiếu gia, ngài đã trở lại.”

Beryl nhìn nhìn con dực hổ đang sợ hãi rụt rè kia, biến thành hình người thu hồi uy thế trên người, ôm hai tiểu bảo bối vào trong lòng.

“Kevin, quản gia Burney đâu? Có phải xảy ra chuyện gì hay không?” Đột nhiên Israel có loại dự cảm xấu.

“Quản gia Burney bị bệnh, ngài đi xem ông ấy đi.” Kevin nói, mắt có chút hồng hồng.

“Sao quản gia Burney lại bị bệnh?” Aylmer kích động hỏi.

“Các ngươi nhìn qua liền biết.” Kevin có chút ấp a ấp úng nói.

Israel đi nhanh về phía phòng ngủ của quản gia Burney, khi hắn mở cửa chỉ thấy lão quản gia cả người tiều tụy nằm ở trên giường. Sau khi nhìn thấy hắn liền run run rẩy rẩy muốn đứng lên.

“Quản gia Burney, ngươi mau nằm xuống.” Israel bước nhanh đến trước giường, đỡ quản gia Burney đã già đi rất nhiều nằm xuống một lần nữa.

“Thiếu gia, ngài trở lại rồi, ta thực xin lỗi ngài.” Lão quản gia vừa nói vừa rơi nước mắt.

“Trước tiên ngươi đừng nói gì cả, uống thuốc này trước đi rồi lại nói.” Israel lấy ra một cái bình nhỏ, từ trong chai đổ ra một viên thuốc bổ khí an thần cho quản gia Burney ăn vào. Aylmer lo lắng nhìn quản gia Burney, Beryl ôm hai nhóc con đứng ở một bên.

“Beryl, ngươi mang hai đứa nhóc đi nghỉ ngơi trước đi, nơi này có chúng ta là được rồi.” Israel nhìn thoáng qua hai nhóc con không thành thật, lo lắng bọn nó quấy rầy đến quản gia Burney, bảo Beryl mang tụi nó đi. Beryl do dự một chút, cuối cùng vẫn là mang theo đứa nhỏ rời đi.

“Kevin, đến cùng là sao thế này?” Israel có chút tức giận nhìn Kevin, lúc hắn đi đã bảo cậu chăm sóc quản gia Burney cho tốt, cậu chính là chăm sóc như vậy sao?

Kevin có chút do dự liếc mắt nhìn quản gia Burney, sau khi thấy quản gia Burney gật đầu mới đầy mặt oán giận kể chuyện phát sinh trong thành.

Quản gia Burney có con trai tên Dean, năm đó bởi vì gã có thiên phú thổ hệ ma pháp, không cam lòng lưu lại gia tộc Salomon nghèo túng tiếp nhận vị trí của phụ thân. Khi đó ông ngoại Israel còn tại thế, cũng không khó xử gã. Sau khi cho gã một ít tiền, để gã đến học viện ma khí đế đô học tập.

Đối với việc này quản gia Burney rất cảm kích lão gia nhân từ, đáng tiếc Dean lại cảm thấy nhà bọn họ đời đời phục vụ cho gia tộc Salomon, lúc này nên được như vậy. Lúc gã đi còn mang đi dành dụm cả đời của quản gia Burney.

Sau khi gã tốt nghiệp liền ở lại đế đô phát triển, hơn nữa bởi vì ma pháp của gã không tệ nên thành một tiểu quý tộc. Bất quá loại ma pháp sư quý tộc như bọn họ, cũng chỉ là không có danh hiệu mà thôi. Cho đến sau khi gã lấy nữ nhi một nhà tiểu quý tộc chân chính thì mới có lãnh địa.

Trước đó Dean cũng từng đề cập đón quản gia Burney đến chăm sóc, để ông hưởng phúc. Nhưng bị quản gia Burney cự tuyệt, còn nói với gã, làm người không thể quên ân. Vì thế dưới cơn giận dữ gã đoạn tuyệt lui tới với quản gia Burney.

Sau khi Andy con trai của Dean nghe nói mình còn có một người gia gia làm quản gia cho nhà quý tộc khác, cảm thấy vô cùng mất mặt. Nếu đó là đại quý tộc còn tốt, song này chỉ là gia tộc rách nát.

Vì thế khi Andy ra ngoài du lịch liền cùng tiểu đội của mình đến thành Salomon. Quản gia Burney nhìn thấy tôn tử của mình rất là kích động, mang hắn cùng tiểu đội mạo hiểm của hắn vào thành.

Andy nhìn tòa thành tráng lệ, khí thế nguy nga cảm thấy tuyệt đối không giống như hình dung của phụ thân mình. Tiểu đội của họ ở lại trong thành một đoạn thời gian, nhìn cuộc sống vô cùng xa hoa nơi này, rất là hâm mộ, ghen tị.

Quản gia Burney cao hứng không phát hiện tôn tử mình có vấn đề gì, làm một ông lão yêu thương tôn tử, mang theo bọn họ đến Dụ gia thôn cùng đảo Hoa Hạ du ngoạn một phen.

Cái này càng khiến Andy ghen tị không thôi, hắn nghe phụ thân nói, lãnh chủ của lãnh địa này chỉ là một ma khí phế nhân, nhiều năm như vậy toàn dựa vào quản gia Burney chiếu cố. Vì thế tự nhận là, hết thảy tài phú nơi này hẳn là đều thuộc về quản gia Burney, cũng là nhà bọn họ.

Có loại ý nghĩ này, hắn liền nghĩ muốn lấy đi toàn bộ tiền tài nơi này. Vì thế hắn tiếp tục ở lại đây, nói hoa mỹ là muốn bồi quản gia Burney nhiều một chút. Kevin thấy quản gia Burney có tôn tử hiếu thuận, vui vẻ không thôi, cũng không nghĩ nhiều. Vừa vặn đoạn thời gian đó trên đảo Hoa Hạ có người gây chuyện, Kevin nghĩ rằng, tòa thành bên này có Tiểu Xích, liền đi lên đảo ở một đoạn thời gian.

Ai biết Andy thế nhưng giật giây quản gia Burney lấy đi tiền tài nhà Salomon, tất nhiên là quản gia Burney không chịu, còn hung hăng giáo huấn đối phương một trận.

Thế mà Andy lại cùng những người khác, đả thương quản gia Burney, đoạt đi nhẫn không gian trên tay ông, cũng cầm đi không ít thứ.

Bởi vì nhóm người Andy ở trong thành một đoạn thời gian, Tiểu Xích không chủ động công kích bọn họ. Đợi lúc nhóm thủ vệ phát hiện, hết thảy đã chậm.

Kevin mời mục sư Quang Minh Giáo Đình đến trị liệu cho quản gia Burney, giúp ông nhặt về một cái mạng già. Bất quá tuổi tác ông đã lớn, gặp phải loại kích thích này, lại lòng mang áy náy bệnh không dậy nổi.

Kevin lo lắng Israel trách cứ quản gia Burney, vẫn không dám báo lại. Trực tiếp kéo hơn một tháng, Israel từ đế đô trở về.

Israel thiếu chút nữa bị Kevin làm tức chết, hắn là người nhỏ mọn như vậy sao? Quản gia Burney cũng là người bị hại, chẳng lẽ hắn sẽ vì chút chuyện này mà làm khó dễ ông?

Aylmer khinh bỉ nhìn Kevin, sau đó lạnh lùng nói một câu: “Ngu ngốc.”

Lúc này, quản gia Burney đã là lão lệ tung hoành, đều là lỗi của ông mà. Israel thấy thế vội vàng an ủi: “Quản gia Burney, ngươi đừng khổ sở. Tiền không có thì kiếm lại là được, đây cũng không phải lỗi của ngươi. Không có tôn tử, về sau ta liền cho ngươi tôn tử.” Israel kéo tay lão quản gia, hắn thật lo lắng ông chịu không nổi đả kích này mà rời đi.

“Thiếu gia ~~” Lúc này quản gia Burney kích động đến không biết nói cái gì cho phải.

“Không có việc gì, hết thảy đều đã qua. Nhà Salomon còn cần ngươi quản lý đó, ngươi nên nhanh chút khỏe lên đi.” Aylmer cũng an ủi quản gia gia gia.

Lúc này Kevin đã hổ thẹn cúi đầu, không biết nói cái gì cho phải. Tiểu thiếu gia nói rất đúng, cậu thật là ngu ngốc.

Đợi trấn an cảm xúc của lão quản gia xong, chờ ông ngủ rồi. Sắc mặt Israel tối tăm mang theo hai người Aylmer cùng Kevin rời khỏi phòng. Sau đó an bài hai người hầu chuyên phụ trách chiếu cố lão quản gia.

Lần đầu tiên Kevin nhìn thấy sắc mặt thiếu gia khó coi như vậy, có chút lo sợ bất an cùng hắn vào thư phòng.

“Ngươi có biết nhà Andy ở nơi nào hay không?”

“Biết.” Kevin vội vàng nhạy bén báo một cái địa chỉ, cậu biết thiếu gia đây là muốn trút giận giúp lão quản gia.

Sau khi Israel ghi nhớ địa chỉ, liền xoay người đi ra ngoài. Aylmer vội vàng đuổi theo, biến thành bộ dạng cự long yêu cầu cùng đi.

Israel nghĩ rằng Beryl mang theo trẻ con cũng không tiện, còn nếu tự hắn đi thì tới tới lui lui phải trì hoãn rất nhiều thời gian, vì thế đồng ý đề nghị của Aylmer.

Nhà Andy ở một thành thị cỡ trung cách gia tộc Salomon không xa, Aylmer ở trên bầu trời thành thị xoay một vòng, sau đó rống lên một tiếng, nhìn người phía dưới kích động như lâm đại địch.

Trong lòng cậu đắc ý nói không nên lời, lúc này cậu rốt cuộc hiểu rõ vì cái gì lần đầu tiên Cleo đến đảo Hoa Hạ lại muốn làm như vậy.

Israel bất đắc dĩ vỗ vỗ đầu cậu, ý bảo cậu hạ xuống quảng trường. Chờ bọn hắn dừng ở trên quảng trường, người xung quanh đều kính cẩn xoay người hành lễ với họ, thế nhưng cũng không dám tới gần.

Israel cười gật gật đầu đáp lại bọn họ, sau đó tìm một quý tộc trẻ tuổi lá gan khá lớn, vẫn không ngừng nhìn lén bọn họ hỏi địa chỉ nhà Andy. Mặt quý tộc trẻ tuổi đầy vẻ thụ sủng nhược kinh cao hứng tỏ vẻ nguyện ý dẫn đường cho hai người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui