Nhóm Kì Lỵ Á cưỡi ma thú phi hành đến Dụ gia thôn, chuẩn bị từ nơi này thuê xe ngựa đến thành Salomon. Trước lúc xuất phát Lanny gọi Kì Lỵ Á lại.
“Ngươi thật sự suy nghĩ tốt chưa?” Ánh mắt Lanny phức tạp nhìn Kì Lỵ Á. Nàng kiên cường mà mĩ lệ, thiên phú ma pháp xuất chúng, mình thật sự đáng giá để nàng làm như vậy sao?
“Ngươi biết rõ, ta yêu ngươi. Lanny tự tin kia đâu rồi?” Kì Lỵ Á thần sắc kiên định nhìn Lanny, nàng vẫn tưởng rằng lấy gia thế của Lanny thì bọn họ cùng một chỗ nhất định không có vấn đề.
“Ta cũng vẫn cho là ta thực vĩ đại, thế nhưng ở trước mặt người ta yêu, ta lại cảm thấy ta còn chưa đủ hoàn mỹ.” Lanny có chút tự giễu nói.
“Chúng ta là yêu nhau, bất luận người kia hoàn mỹ hay không.” Kì Lỵ Á nghe Lanny nói, nở rộ ra tươi cười mĩ lệ. Khiến Lanny trong khoảng thời gian ngắn có chút nhìn ngây người, đây chính là người yêu xinh đẹp của hắn.
“Ta biết, bất luận chúng ta sắp sửa đối mặt cái gì, ta đều sẽ cùng ngươi đi tiếp, cho đến ngày ngươi không còn cần ta nữa.” Lanny nghiêm túc cam đoan.
“Thân ái, không có ngày đó, cho dù xuống địa ngục ta cũng sẽ kéo ngươi theo.” Kì Lỵ Á ôm lấy Lanny, chủ động hôn môi hắn.
Bọn họ cũng không biết long kỵ sĩ là dạng người gì, cũng không biết bọn họ sắp sửa đối mặt là cái gì? Cho dù bọn họ kiên định với tín niệm, nhưng trong lòng vẫn lo sợ bất an.
Vincent và Jean là bạn tốt của Lanny, bọn họ kiên nhẫn ở bên xe ngựa chờ đợi đôi người yêu số khổ kia. Đối với Lệ Na tinh xảo mĩ lệ giống như búp bê ở một bên, ngay cả hứng thú nói chuyện với nàng bọn họ cũng không có. Nếu không phải nàng ta mặt dày mày dạn đi theo, bọn họ tuyệt đối sẽ không mang theo cái phiền toái này.
Lệ Na không kiên nhẫn nhìn thoáng qua đôi người yêu ở cách đó không xa, nàng thầm nghĩ sớm ngày nhìn thấy long kỵ sĩ đại nhân. Lần đó ở dạ tiệc hoàng cung gặp qua hắn một lần, Lệ Na liền hoàn toàn khuynh đảo vì hắn.
Lần đó nàng không tìm được cơ hội tiếp cận long kỵ sĩ, thế nhưng lần này nàng sẽ không buông tha. Nàng tin tưởng lấy vẻ đẹp của nàng nhất định có thể chinh phục long kỵ sĩ, trở thành nữ chủ nhân nhà Salomon.
Đợi đến khi nhóm người Kì Lỵ Á đi đến cửa thành, bị nhóm hộ vệ ngăn cản lại. Khi Kì Lỵ Á tỏ rõ thân phận của mình, yêu cầu gặp Israel, liền bị vô tình cự tuyệt.
Lúc này Israel đang bận rộn trấn an Aylmer phẫn nộ, ma long vương cùng đại trưởng lão thảnh thơi ở một bên xem kịch vui.
“Ai Phi đại đế đáng chết, nữ nhi của hắn gả ra không được sao? Dựa vào cái gì tự dưng lại đưa cho ngươi.” Aylmer nhận được thư gửi từ đế đô, liền bắt đầu nổi trận lôi đình.
“Không cần để ý đến hắn, ta tuyệt đối sẽ không đi cưới cái cô tứ công chúa kia.” Israel cam đoan.
“Ta biết, thế nhưng ta vẫn tức giận.” Aylmer thật lòng chán ghét Ai Phi đại đế muốn đem nữ nhi gả cho ca ca, đây không phải là tuyên bố muốn cướp người với cậu sao? Đây là khiêu khích đối với cậu.
“Đừng tức giận hại thân, không cần để ý tới mấy người khó hiểu này, bạn lữ mà ta nhận định chỉ có một mình ngươi.” Israel thấy đứa nhỏ nhà mình để ý mình như vậy, trong lòng miễn bàn rất cao hứng. Hắn cũng không ngờ dục vọng chiếm hữu của Aylmer đối với hắn lại không hề kém chính mình.
Lúc này đổi lại là sắc mặt ma long vương cùng đại trưởng lão khó coi, bọn họ còn chờ Aylmer trực tiếp quăng thằng nhóc nhân loại nhỏ yếu này, sau đó bọn họ nhân cơ hội giới thiệu cho Aylmer mấy tiểu mẫu long thiên kiều bá mị.
Lúc này người hầu đến báo, nói nhóm người tứ công chúa đến cầu kiến. Phản ứng đầu tiên của Israel chính là trực tiếp cự tuyệt, người hầu lĩnh mệnh lui ra.
“Ta muốn đi xem, đến cùng là ai muốn giành ca ca với ta.” Aylmer nghe thấy đối phương thế nhưng còn dám tới cửa, vì thế nổi giận đùng đùng chạy ra cửa thành.
Israel theo sát phía sau Aylmer, trong thành có hai lão long tùy thời muốn chia rẽ bọn họ, hắn nên trông kỹ đứa nhỏ nhà mình. Không thể cho bọn họ cơ hội để châm ngòi li gián được.
Nhóm Kì Lỵ Á biết được long kỵ sĩ không muốn gặp bọn họ, có chút ỉu xìu, thế nhưng lại không muốn cứ buông tay như vậy. Bọn họ dừng chân ở cửa thành, tự hỏi làm thế nào mới có thể gặp được long kỵ sĩ.
“Các ngươi ai là tứ công chúa?” Lúc này một thiếu niên tóc đen mắt đỏ đột nhiên xuất hiện ở cửa thành, vẻ mặt đầy tức giận hỏi.
“Chính là ta, xin hỏi ngươi là ai?” Kì Lỵ Á không biết đối phương vì cái gì lại có dáng vẻ như muốn giết chết nàng?
“Ca ca là của một mình ta, ai cũng đừng nghĩ cướp đi.”
Lúc này Israel xuất hiện ở phía sau Aylmer, vẻ mặt đầy sủng nịch nhìn cậu tuyên bố quyền sở hữu mình, lúc này hắn vô cùng khẳng định, đứa nhỏ nhà hắn tuyệt đối là yêu hắn.
“Long kỵ sĩ đại nhân.” Lúc này Kì Lỵ Á thấy được Israel, kinh hỉ hô, nàng còn tưởng rằng không có cơ hội nhìn thấy hắn chứ.
Thế nhưng hành động này của nàng lại khiến Aylmer hiểu lầm, cậu phẫn nộ nói với Kì Lỵ Á: “Ta nói cho ngươi biết, ca ca ta tuyệt đối sẽ không cưới ngươi.” Nói xong cậu còn thả ra long uy.
Israel từ phía sau ôm lấy cậu, trấn an cảm xúc táo bạo của Aylmer. “Ngoan, đừng nóng giận, đừng nóng giận.”
Trong thành, ma long vương ở xa xa nhìn tình hình bên này bất đắc dĩ nói với đại trưởng lão: “Xem ra nhóm tiểu mẫu long của ngươi không có cơ hội rồi.”
“Hừ ~~ đều là lỗi của thằng nhóc thúi Israel kia, là hắn đem Aylmer làm hư.” Trong giọng nói của đại trưởng lão lộ ra khó chịu, nhưng vẻ mặt lại khôi phục lãnh đạm ôn hòa vốn có.
“Tuy rằng ta cũng không muốn Aylmer tìm nhân loại làm bạn lữ, còn là một đại nam nhân không thể mang thai đời sau, có điều xem bộ dạng của Aylmer là không thể rời khỏi hắn được.” Cho dù trong lòng ma long vương có một trăm cái không bằng lòng, nhưng dù sao cũng là đối phương đem tiểu long nuôi lớn như vậy. Hơn nữa nhóc con cũng thực ỷ lại hắn, trong mắt cũng tràn đầy không muốn xa rời đối với nam nhân kia.
Có điều hiển nhiên hai người đều không nghĩ đến Aylmer là ở phía dưới, bọn họ căn bản không tiếp thụ được một cự long lại bị một nhân loại nhỏ yếu đẩy ngã. Nếu hiện tại biết được, nhất định bọn họ sẽ mặc kệ bất cứ lý do gì cực lực phản đối hai người tiếp tục ở cùng nhau. Trừ khi Israel ở phía dưới.
Ở một khắc Aylmer phát ra long uy kia Lanny liền đem Kì Lỵ Á bảo hộ ở sau người. Kì Lỵ Á vội vàng giải thích: “Ngươi hiểu lầm rồi, ta không phải muốn gả cho long kỵ sĩ đại nhân. Ta tới là hy vọng long kỵ sĩ đại nhân có thể thành toàn cho ta và người yêu của ta.”
“Có ý gì?” Aylmer thu hồi long uy trên người, Israel cũng thú vị nhìn đồng đội lâm thời ngày xưa. Kỳ thật thời điểm hắn nhìn thấy Lanny, liền nhận ra nhóm người này. Lệ Na có chút khiếp đảm trốn phía sau Vincent cùng Jean, nhìn Aylmer.
“Ta có người trong lòng, chúng ta quyết định ở bên nhau cả đời.” Kì Lỵ Á nói, mặt đầy vẻ ôn nhu nhìn Lanny. Lanny vươn tay ôm nàng, cho nàng lực lượng và sự ủng hộ.
“Thực sự thú vị nha, Lanny không ngại vào bên trong nói chuyện đi.” Israel cười cười với Lanny, không ngờ người vốn dĩ tưởng rằng không còn cùng xuất hiện nữa, lại dính dáng với nhau, đây coi như là một loại duyên phận đi.
“Sao ngươi biết ta tên là Lanny?” Lanny kinh ngạc nhìn Israel, hình như hắn còn chưa tự giới thiệu. Hắn cũng không cho rằng mình nổi tiếng đến mức long kỵ sĩ luôn không muốn giao thiệp với quý tộc cũng biết mình.
“Ta quên tự giới thiệu, ta còn có một tên gọi là Alvin.” Israel nói xong không để ý tới mấy người đang cứng ngắc, mang theo Aylmer vào thành.
“Sao ta không biết ngươi tên Alvin.” Aylmer giống như cô vợ nhỏ ghen tuông chất vấn. Israel giải thích với cậu là sau khi nhặt được cậu, mình lạc đường trong rừng rậm ma thú, kết bạn đồng hành với bọn họ.
Mấy người sau khi bọn họ đi, lúc này mới phản ứng kịp người này chính là cái người thần bí trong rừng rậm ma thú. Trong lòng Lanny không khỏi âm thầm may mắn, nếu là người quen, hẳn là sẽ càng dễ nói chuyện một chút, ít nhất là bọn họ đã được vào thành Salomon không phải sao?
Kì Lỵ Á nhìn trong thành thỉnh thoảng thấy được oanh oanh yến yến, trong lòng lại không thoải mái như Lanny. Lúc trước thời gian họ ở chung cũng không lâu, hơn nữa trong thành của hắn có nhiều nữ nhân như vậy. Những nữ nhân này quần áo hoa quý, cử chỉ ưu nhã, nàng không cảm thấy đó là người hầu.
Lúc này ấn tượng về Israel trong lòng Kì Lỵ Á hoàn toàn là người nam nữ không kị, hoa tâm lạm tình. Mà vốn dĩ ấn tượng tốt năm đó đã nhạt đi, lúc này càng là đã bị thay thế.
Israel đưa bọn họ đến phòng tiếp khách ngồi xuống, để người hầu bưng nước trái cây cùng điểm tâm tới.
“Alvin, những nữ sĩ xinh đẹp này đều là tình nhân của ngươi sao?” Lệ Na một đường đến đây cũng thấy được những tiểu thư xinh đẹp đó, lúc này sau khi ngồi xuống dựa vào việc từng quen biết Israel, khẩn cấp hỏi.
“Đó đều là khách quý đến từ Long đảo.” Israel nhíu mày liếc mắt nhìn Lệ Na, sau đó nói với Lanny: “Như thế nào? Nhiều năm như vậy các ngươi còn chưa ném đi trói buộc này à.”
Vincent cùng Jean không ngờ Israel lại nói trắng ra như vậy, thiếu chút nữa cười ra tiếng. Lệ Na đầy mặt thụ thương, u oán nhìn Israel.
Lanny xấu hổ cười cười, sau đó nói: “Alvin hẳn không phải là tên thật của ngươi đi.”
“Phải, ngươi có thể gọi ta là Israel, đây là bạn lữ của ta Aylmer.” Israel nói, giới thiệu cho bọn họ Aylmer ở trong lòng mình.
Mặt Lệ Na đầy vẻ không thể tin nhìn bọn họ, vốn dĩ nàng còn tưởng rằng bọn họ là huynh đệ, chính là quan hệ tốt một chút, thân mật một chút mà thôi, không ngờ bọn họ là loại quan hệ này.
Lanny nghe Israel giới thiệu xong tâm tình thả lỏng không ít, hắn lộ ra một nụ cười chân thành nói với Israel: “Chúc mừng, lần này tới là muốn tìm ngài hỗ trợ. Ta và Kì Lỵ Á là người yêu, ta vốn chuẩn bị sang năm liền cầu hôn với Ai Phi đại đế, ai biết hắn đột nhiên muốn đem Kì Lỵ Á gả cho long kỵ sĩ.”
“Lấy thực lực của chúng ta không cự tuyệt được an bài của Ai Phi đại đế, mà chúng ta cũng không thuyết phục được hắn, cho nên chỉ có thể tìm đến ngài.”
Israel nhìn thoáng qua bàn tay hai người bọn họ từ lúc tiến vào vẫn chưa từng buông ra, gắt gao nắm cùng một chỗ. “Ta biết, cho dù các ngươi không đến ta cũng sẽ cự tuyệt hôn sự này. Như các ngươi thấy đó, bạn lữ cả đời của ta chỉ có Aylmer.”
“Phải, ca ca là của một mình ta, ai cũng giành không được.” Aylmer gật đầu phụ họa.
“Bằng thực lực của một mình ngươi có thể chống lại đế quốc sao? Đó là mệnh lệnh của Ai Phi đại đế đó.” Giọng Lệ Na có chút chói tai. Nàng vốn dĩ vẫn rất tán thành việc hủy mối hôn sự này, cứ như vậy nàng liền có cơ hội. Ai biết long kỵ sĩ thế nhưng lại thích một nam nhân, thật sự là khiến người ta ghê tởm.
“Ai Phi đại đế thì lại thế nào? Chỉ cần con ta vui, chính là người trên toàn đại lục đều đến, cũng không thể cướp người từ trong tay con ta.” Lúc này một thanh âm cao ngạo truyền đến. Ma long vương một bộ hắc y khoe đôi chân thon dài, thản nhiên đi vào. Bất luận động tác của y ưu nhã như bước chậm trong sân vắng đến thế nào, thì ở trong mắt người khác y đều là tồn tại làm người ta sợ hãi.
“Ngươi ~~ ngươi là ai?” Lệ Na có chút run rẩy hỏi, nàng không rõ vì sao nam nhân anh tuấn này lại khiến người khác sợ hãi như vậy.
“Ma long vương Lancelot Galbraith.” Ma long vương mặt đầy cao ngạo tự giới thiệu, y chưa bao giờ nghĩ tới việc khiêm tốn giấu diếm thân phận của mình.
Nhất thời mọi người giật mình nhìn ma long vương, sau đó lại nhìn nhìn Aylmer. Nhìn thấy bề ngoài tương tự của họ, rốt cuộc mới tin lời nói của ma long vương. Có điều long kỵ sĩ lại là người yêu của hoàng tử Ma Long tộc, đây ~~ đây thật sự là tin tức khiến người ta khiếp sợ.
“Không, điều đó không có khả năng, sẽ không.” Lệ Na không dám tin thì thào tự nói, long kỵ sĩ nàng vẫn ái mộ lại đi thích một ma long, còn là nam nữa.
“Ta cho rằng các ngươi tiếp tục cùng một chỗ với nàng ta, sớm hay muộn cũng sẽ gặp chuyện không may.” Israel luôn không có hảo cảm với Lệ Na, thấy bộ dạng khinh thường kia của nàng ta thì càng thêm chán ghét. Hắn gọi hộ vệ đến, đem Lệ Na ném ra khỏi thành.
Đám người Lanny cũng không bảo vệ Lệ Na, mà là đầy lòng xin lỗi nhìn Israel. Người ta muốn ở bên ai là tự do của người ta, bọn họ không có quyền can thiệp.
Nhất cử nhất động của Lệ Na đúng là khiến người ta chán ghét, bởi vì Lệ Na là bọn họ mang đến, bọn họ cũng không thể không biết xấu hổ mà ở lại. Mấy người lúng túng chào từ biệt Israel, vội vàng rời đi. Trước khi đi bọn họ cam đoan sẽ không đem chuyện hôm nay tiết lộ ra ngoài, cũng chúc phúc Israel và Aylmer.
Đối với việc này Israel không chút nào để ý, nếu hắn dám nói, thì sẽ không sợ người ta biết. Người mình thích thì mắc gì phải che che giấu giấu? Hơn nữa cho dù bọn họ không nói, Lệ Na cũng tuyệt đối sẽ nói.
Nói ra cũng tốt, miễn cho có người nào tự dưng lại muốn đem nữ nhi của mình cứng rắn đưa cho hắn. Tuy rằng thấy Aylmer ghen vì hắn trong lòng hắn thật cao hứng, nhưng loại chuyện này xảy ra nhiều chính là tai nạn, đồng thời cũng sẽ ảnh hưởng tình cảm giữa bọn họ.
Sau khi bị ném ra, Lệ Na phẫn hận nhìn thoáng qua thành Salomon. Nàng là nữ nhi nhà công tước, hơn nữa là người thừa kế duy nhất, chưa từng có ai đối đãi với nàng như vậy. Nàng nhất định sẽ đem chuyện xấu của bọn họ ra cho mọi người biết.