Không Khiết

Cửa phòng tắm khép hờ, hơi nước tràn ngập.

Giang Tiểu Nhạc cúi đầu hôn Trần Thúc loạn xạ, toàn thân hai người đều ướt, đầu lưỡi cũng ướt sũng, vừa mềm vừa nóng quấn lấy nhau, hết mút lại liếm. Giang Tiểu Nhạc thở dồn dập, hôn không biết dừng, dương v*t cương cứng phía dưới chĩa vào bắp đùi Trần Thúc, đầu ngón tay cũng cắm trong khe đít.

Bên trong ẩn giấu một lỗ mềm dâm đãng, cắn chặt ngón tay cậu, ẩm ướt dinh dính, không biết là nước lọt vào hay là bôi gel nhiều quá.

Giang Tiểu Nhạc kìm lòng không được ngọ nguậy ngón tay rồi ôm Trần Thúc, hơi thở dừng lại, nhịn không được đánh mạnh hai lần, ép Trần Thúc bật ra tiếng rên rỉ.

Trần Thúc đang dạy cậu nới lỏng cho mình.

Túi đồ Giang Tiểu Nhạc vừa mua nằm trên kệ phòng tắm, Trần Thúc vừa hôn cậu vừa đưa tay lục lọi trong túi, khi môi lưỡi tách ra, Trần Thúc dựa vào tường, thấp giọng hỏi: "Xem phim bao giờ chưa?"

Giang Tiểu Nhạc như chưa được ăn no, mút môi anh lúng búng nói: "Xem rồi."


Tất nhiên là xem rồi, dù sao Giang Tiểu Nhạc cũng lăn lộn ở khu Tây thành phố H mấy năm. Khu Tây có một tiệm chuyên bán băng đĩa, sau khi mộng tinh lần đầu, cậu bị quỷ thần xui khiến đi vào cửa tiệm kia.

Chủ tiệm là một người đàn ông trung niên gầy gò, liếc nhìn cậu rồi hỏi cậu cần gì?

Vẻ mặt Giang Tiểu Nhạc vô cảm, nhìn đống băng đĩa lộn xộn bên ngoài rồi nói, "Đàn ông với đàn ông."

Ông chủ ngẩng đầu lấy ra một hộp đĩa đẩy tới trước mặt Giang Tiểu Nhạc, "Tự chọn đi, chọn xong trả tiền."

Giang Tiểu Nhạc rút đại hai cái, đều là phim sex lộ liễu, Giang Tiểu Nhạc yên lặng nhìn hình ảnh kích tình trên màn hình, cảm thấy người nào cũng không đẹp bằng Trần Thúc.

Nhớ đến Trần Thúc, dường như Giang Tiểu Nhạc lại nhìn thấy dáng vẻ kia của anh, người hôn anh biến thành mình, người làm tình với anh cũng biến thành mình.

Nhưng xem là một chuyện, làm thật lại là một chuyện khác.


Giang Tiểu Nhạc không khỏi hồi hộp, khi ngón tay thử luồn vào lỗ nhỏ, Trần Thúc còn chưa làm gì mà Giang Tiểu Nhạc đã nín thở, cắn cổ Trần Thúc cọ xát rồi gọi anh, "Trần Thúc."

Gọi một tiếng, gọi thêm một tiếng nữa.

Giống hệt cún con nhõng nhẽo nũng nịu.

Trần Thúc vừa buồn cười vừa thấy thương cậu, chưa kịp nói gì đã thở hổn hển, tên nhóc kia thế mà thọc hết ngón tay vào, anh bị kích thích hít sâu một hơi, kẹp chặt ngón tay Giang Tiểu Nhạc, lông mày cũng nhíu lại: "...... Khoan đã."

Giang Tiểu Nhạc cảm nhận nhiệt độ trong cơ thể anh, lơ đễnh gật đầu rồi gãi mạnh, nhỏ giọng nói: "Trần Thúc, chỗ này của anh mềm thật."

"Chơi được chưa?" Nói xong cậu nóng lòng muốn đổi ngón tay thành dương v*t cứng đến phát đau của mình, Trần Thúc vội vàng nắm cổ tay cậu: "Khoan khoan ——"

Anh biết vật kia của Giang Tiểu Nhạc đồ sộ cỡ nào, nếu cứ thế cắm vào thì ngay cả Trần Thúc cũng chịu không nổi, huống chi đã lâu lắm rồi anh chưa làm.

Trần Thúc thở dài, chồm tới hôn môi Giang Tiểu Nhạc rồi luồn ngón tay xuống dưới người: "Nhóc con, anh chỉ dạy một lần thôi đấy."

"Học cách chơi anh cho giỏi đi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận