Không Khoan Nhượng

Philippe Roussard đứng cuối cầu tàu dẫn ra chiếc thuyền riêng của hắn và nhìn ra mặt hồ sâu thẳm. Nhắm mắt lại, hắn cảm nhận được ngọn gió lướt qua. Vẳng đâu đó từ xa vọng lại, hắn nghe thấy điệp khúc tiếng dây leo và leng keng vào cột buồm bằng nhôm mỗi lúc dây chão đung đưa theo nhịp tàu.

Roussard đã nói chuyện với người quản lí của hắn và một lần nữa cuộc nói chuyện vẫn không đạt được kết quả tốt đẹp. Họ đã tranh cãi nhau về cuộc tấn công thất bại tại quán bar ở bãi biển Virginia. Người quản lí đổ lỗi cho hắn về thất bại đó vì hắn chính là người đã thay đổi kế hoạch vào phút chót. Chiếc RV gây ảnh hưởng quá lớn, giống như lượng dầu Diezen và phân hoá học. Lẽ ra Roussard không nên tống lên thùng xe với số lượng quá nhiều như thé. Nếu hắn làm theo hướng dẫn, thì mọi sự đã thành công.

Cả hai vẫn tiếp tục tranh cãi về cách thức diễn ra của cuộc tấn công vừa qua, cũng như là cách Scot Harvath bị giết sau đó.

Roussard mệt mỏi với cuộc tranh cãi. Hắn là người trong cuộc và hắn sẽ quyết định theo cách hắn thấy phù hợp. Hắn có cách ra khỏi đất nước này khi nào xong việc và hắn còn đủ tiền để hoàn thành công việc. Cuộc tranh luận không dứt đã gây ra phản tác dụng. Đơn giản là vì họ là những kẻ xa lạ với nhau. Một khoảng thời gian trôi qua, chỉ riêng máu thôi thì chưa đủ đến lắp đầy cách biệt giữa họ.

Roussard mở mắt và châm điếu thuốc. Hắn biết hắn sẽ làm được điều hắn muốn. Cuộc tấn công vừa qua thật ấn tượng. Đó là một cuộc tấn công hết sức táo bạo và là một kết thúc phù hợp với những gì đã được dự đoán trước đó.

Hắn rít một hơi dài và nghĩ xem mình sẽ đi đâu khi mọi chuyện chấm dứt. Vào chuỗi ngày hắn có mặt tại Irắc và sau đó là khoảng thời gian dài vô vọng ở nhà tù Guantanamo, hắn chưa bao giờ nghĩ tới giờ phút tiếp theo đó, chứ đừng nói gì đến ngày tiếp theo, tuần tiếp theo, tháng tiếp theo, hay thậm chí là năm tiếp theo. Nhưng điều đó đã bắt đầu thay đổi con người hắn. Hắn thấy ý nghĩa của việc chuẩn bị cho tương lai, đặt mục tiêu cho bản thân.

Hắn đã trải qua công việc đích thực và hắn thấy thích thú. Hắn không sợ bị bắt giữ, mặc dù hắn thông minh để nhận ra những ngày hắn ở Mỹ nhiều vô kể. Hắn cần sớm rời khỏi đây, không phải là khi mọi việc chưa được hoàn tất.

Nâng ống nhòm nhìn xuyên đêm lên ngang tầm mắt, hắn nhìn mục tiêu lần cuối và bước lại gần cầu tàu, rồi lui về ngôi nhà thuê của hắn. Đã đến lúc phải ngủ một giấc. Ngày mai sẽ là một ngày vô cùng bận rộn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui