Không làm học bá

Không chỉ có Chu Lập và La Sa, những quần chúng ăn dưa khác đang vây xem cũng không ai ngờ rằng, cô bé này vừa lên sàn đã chọn xương cứng để gặm. Với kinh nghiệm chơi mấy năm của bọn họ đều có thể nhìn ra được, bi này muốn rơi xuống lỗ thì bi cái phải tránh đi hai bi rất gần nhau, phải nắm chắc góc độ và lực độ cực kỳ chuẩn xác, có một chút sai lầm là phí công vô ích ngay, nếu bi số 6 có thể rơi xuống, vậy thì tối nay cô có thừa vận may để mua xổ số.
 
E rằng cô chỉ khoe tư thế xinh đẹp thôi, cũng chỉ là một bình hoa trống không.
 
Tiết Việt hiếm khi trở nên căng thẳng, anh rất muốn nói với Chung Lâm là lần đầu chơi thì cứ chơi cho ổn, vững một chút, đừng vừa lên đã làm mất cơ hội trùng hợp lắm mới tới tay. Nhưng thấy vẻ mặt của Chung Lâm thì anh lại nuốt hết những lời khuyên nhủ "đáng tin" này xuống. Lúc này trong mắt Chung Lâm chỉ có bi, người xung quanh ngạc nhiên cũng được, trào phúng cũng chẳng sao, tất cả đều không lọt nổi vào mắt xanh của cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Mà tại lúc Chung Lâm di chuyển cây cơ, trước khi dừng lại, Tiết Việt bỗng nhiên nhìn ra một chút đường lối, con ngươi của anh vừa mới mở to ra, Chung Lâm đã chọc gậy. Bi cái đi được nửa đường thì va chạm nhẹ với viên bi chặn ở trên đường, thay đổi tuyến đường đang đi và đụng luôn vào thành bàn, nhắm chuẩn xác vào bi số 1 không ai chú ý làm nó bắn ngược rồi rơi xuống lỗ.
 
Khung cảnh lập tức trở nên xôn xao. Chiêu mượn lực rồi bắn ngược cực đẹp này nếu không có kinh nghiệm chơi bốn năm năm thì không thể nào làm được. Thế mà cô bé này còn nói chưa từng chơi, hóa ra là giả heo ăn thịt hổ.
 
Quả là Tiết Việt phải nhìn cô bằng con mắt khác, cô gái này là yêu quái đúng không! Trên đời còn có cái gì mà cô không biết không?
 

"Còn không đi?" Chung Lâm đi xuống, đến trước mặt đánh thức anh: "Chọc theo thứ tự."
 
Hờ! Chỉ huy anh? Tiết Việt chợt cảm thấy bực bội, thầm nghĩ một tay già đời trên bàn bi-a như anh chẳng qua là vừa nãy bị lỡ tí thôi, còn phải nghe một cô nhóc như cô chỉ huy?
 
Nhưng đến khi anh đi ra, bạn bè quen biết ngầm hiểu ý nhau mà bật mode trào phúng: "Cậu Tiết, đừng như xe tuột xích nữa nhé", "Cậu Tiết mà cũng có một ngày nhờ em gái kéo ahahahaha". Tâm lý phản nghịch của Tiết Việt lập tức bị kích thích, quyết định có chọc bi nào thì cũng không chọc số 2. Nhưng khi anh dạo quanh bàn bi-a một vòng với khí thế ngất trời xong, cuối cùng đành phải xịt ngòi. Sau khi Chung Lâm chọc một gậy thì số 2 đúng là bi dễ chọc nhất.
 
Nghĩ đến nước đi cực đẹp vừa rồi của Chung Lâm, một bụng tức giận của Tiết Việt đã tiêu tan hơn phân nửa. Chẳng lẽ sự khoan dung của anh còn không bằng một thiếu nữ vị thành niên hay sao? Hơn nữa đây là đánh đôi, mỗi người một gậy, chơi không chỉ dựa vào kỹ thuật mà còn là sự phối hợp của hai người. Trình độ tương đương hành động nhất trí thì chơi mới vui được. Nếu không kéo theo một đồng đội heo sẽ chỉ khiến người ta muốn đánh vỡ đầu đồng đội mà thôi.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nếu vì đánh cược cơn giận không đâu này mà anh làm lãng phí mất thế bi mà Chung Lâm đã tạo, đó mới thực sự là ngồi vững vị trí đồng đội heo. Tiết Việt nghĩ thông suốt, sau đó thao tác cũng trở nên đơn giản. Sau khi phớt lờ những phiền nhiễu xung quanh, chỉ còn lại một mục tiêu là thắng ván này, rất nhanh anh cũng đã chơi thuận tay.
 
Không thể không nói, Chung Lâm thật sự là đồng đội ăn ý nhất mà anh từng gặp, tuy đây là lần đầu tiên hai người chơi phối hợp, nhưng mỗi một nước đi của Chung Lâm đều hoàn toàn phù hợp với mạch suy nghĩ của anh. Thế nào gọi là thần giao cách cảm, thế này chính là thần giao cách cảm! Tiết Việt càng chơi càng hăng, anh vốn là loại tuyển thủ cảm xúc, lúc hào hứng thì chơi kiểu gì cũng thuận tay, thực lực tăng lên ít nhất 120%. Chung Lâm thì thuộc loại tỉnh táo thận trọng, dù bọn họ có chơi thuận lợi áp đảo thì cũng không nhìn thấy một chút thay đổi cảm xúc nào trên mặt cô.
 

Không có chút hồi hộp nào, ván này Chung Lâm và Tiết Việt đến sau nhưng vượt trước thành công chiến thắng cặp đôi cao thủ bàn bi-a. Tuy rằng chơi rất đặc sắc, nhưng người vây xem đều là khách quen của quán, dù thế nào cũng phải nể mặt La Sa và Chu Lập. Hai người Chung Lâm thắng cuộc, nhưng xung quanh lại là khung cảnh lặng im.
 
Ngược lại là La Sa cầm cây cơ vỗ tay trước.
 
"Chị Sa, cảm ơn chị đã tài trợ cây cơ, chúng ta chơi tiếp?" Tiết Việt lên cơn nghiện, bèn nói với hai người La Sa.
 
La Sa còn chưa tỏ thái độ, đã nghe thấy Chung Lâm lạnh lùng ngắt lời anh: "Ngày mai cậu không đi thi à?"
 
Câu nói này có thể so sánh với việc ăn được một nửa nồi lẩu thì bị người ta rót cho một gáo nước lạnh, cuối cùng Tiết Việt cũng nhớ ra không lâu trước đây anh đã ba hoa khoác lác với Chung Lâm, đã nói là sau khi sống lại phải làm chính mình khác trước mà, mới thề xong đã vắng thi là sao đây? Tiết Việt mới vừa rồi còn tràn đầy phấn khởi đã lập tức ỉu xìu xuống.
 
Khí chất của Chung Lâm không phù hợp với nơi này, cô muốn đi, mọi người đều có thể hiểu. Nhưng Tiết Việt là ai chứ? Một người xếp thứ nhất trong những người chơi bời, một công tử bột học hành toàn đội sổ, trước kia mấy chuyện vắng thi nộp giấy trắng anh cũng đã làm không ít lần. Dù sao từ lâu anh đã không còn sợ ông bố nhà giàu mới nổi kia đánh chửi, mẹ kế cũng chẳng quan tâm anh chỉ biết đưa tiền, trong nhà không có một ai có thể trấn áp anh.
 

Nhưng bây giờ cô gái nhỏ này chỉ nhắc nhở anh ngày mai còn phải thi, ấy thế mà trông dáng vẻ của Tiết Việt lại như chuẩn bị nghe lời cô thật. Ồ, có biến. Qua sự bổ não của quần chúng vây xem, câu nói kia của Chung Lâm đã bị bọn họ diễn giải thành một bộ phim truyền hình tám giờ. Mọi người đều nhất trí cảm thấy cô gái nhỏ này 80% là bạn gái của Tiết Việt, tới chơi chỉ là cái cớ, mà là theo sát chàng công tử bột Tiết Việt chỉ có mã ngoài này để bắt anh cải tà quy chính.
 
Quả nhiên, sau khi cậu Tiết "đắn đo" một hồi, bèn trả cây cơ của anh và Chung Lâm qua đó rồi nói: "Anh Lập, chị Sa, thật ngại quá, ngày mai thật sự là thi cuối kỳ. Thời gian cũng không còn sớm nữa, hôm nay em về trước, chờ thi xong em lại đến chơi."
 
Đuôi mắt La Sa khẽ nhếch lên, bước hai bước đến gần Tiết Việt, mượn cơ hội lấy lại cây cơ nhéo cằm anh một cái: "Được thôi, chị chờ cậu."
 
Cho dù bên trong Tiết Việt là linh hồn của người trưởng thành, nhưng khi đối mặt với vẻ quyến rũ trêu chọc của La Sa thì vẫn có chút không chịu nổi. Chu Lập ở bên cạnh thấy vậy thì sắc mặt có sự thay đổi vi diệu, định nói gì đó, cuối cùng dưới ánh mắt của La Sa lại nuốt xuống.
 
Lúc ra khỏi phòng bi-a đã gần nửa đêm, dù là Tiết Việt hay Chung Lâm thì đều không muốn ngồi xe của Tóc vàng nữa. Hai người bèn vừa đi ra đường cái vừa chờ Tiết Việt gọi xe.
 
"Buổi tối cậu chạy ra ngoài chơi, bố mẹ cậu cũng mặc kệ à?" Chung Lâm đột nhiên hỏi, bọn họ ra ngoài cũng đã hơn ba tiếng, thế mà trong nhà Tiết Việt lại không gọi một cuộc điện thoại nào.
 
"Xời, tôi ở một mình, ai quản tôi?" Tiết Việt cà lơ phất phơ mà nói.
 
Chung Lâm có chút không dám tưởng tượng, hơi mở to hai mắt.

 
"Chẳng phải mẹ kế của tôi sinh một thằng con trai sao? Chắc bố tôi cảm thấy nuôi tôi tốn công nên bây giờ chỉ tập trung quan tâm thằng nhóc kia thôi." Tiết Việt nói, bản thân cũng không ý thức được, giọng điệu của anh có mùi hơi chua: "Năm nay cục cưng của bọn họ lên cấp hai, đều sống cùng nó ở bên khu Triều Nguyên."
 
Thì ra là thế.
 
"Lát nữa xe đến thì đưa cậu về nhà trước." Tiết Việt nói.
 
"Tôi không về." Chung Lâm quả quyết từ chối: "Tôi muốn đi qua đêm ở chỗ cậu."
 
Gì gì gì gì? Tiết Việt tưởng rằng lỗ tai mình có vấn đề, anh nhìn chằm chằm Chung Lâm rồi giơ hai tay che ngực lùi lại một bước.
 
Tôi coi cậu là anh em, thế mà cậu lại muốn ngủ với tôi?

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận