Giống như dự đoán của Chung Lâm, chuyện "Quản lý cấp cao của 'Chung Thị' bị bắt" đã nhanh chóng lọt vào tầm mắt của quần chúng. Lúc đầu, vụ án một quản lý cấp cao của công ty tham ô tiết lộ bí mật cũng không phải là tin tức quá thu hút. Nhưng lần này hay ở chỗ độ nổi tiếng của công ty xảy ra chuyện đủ cao, đồng thời từ xuất thân đến con đường học hành rồi đến sự nghiệp bản thân bị cáo Cố Tinh Kiệt đều giẫm trúng điểm G của mọi người một cách chuẩn xác.
Tin đồn liên quan tới quản lý cấp cao của "Chung Thị" bất hòa mấy năm nay chưa từng đứt đoạn, nhưng ở những trường hợp chính thức thì hai ảnh đế Chung Trường Kiện và Trương Hoành Thịnh luôn có thể diễn phân cảnh "Vị vua sáng suốt và đại thần tài đức" giống y như đúc. Bởi vậy, những tin đồn đó thường thường như gió vừa nổi lên đã tản đi, chưa từng gây nên sóng gió gì.
Lần này, trợ lý của Trương Hoành Thịnh bị bắt, mặc dù trong bản tin chính thức thừa nhận đã tố cáo hai tội danh là tham ô và tiết lộ bí mật kinh doanh, nhưng từ lâu đã có tin đồn nói trợ lý chỉ là vật hy sinh trong cuộc tranh đấu của hai ông sếp. Vì vậy, trong mắt cư dân mạng, kẻ tình nghi phạm tội như Cố Tinh Kiệt trở thành thanh niên tài tuấn không đủ may mắn bị người ta bóp cổ tay. Ở thời đại thông tin phát triển như hiện nay, cuộc đời của Cố Tinh Kiệt nhanh chóng bị người ta đào ra hết.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Cậu xem cậu xem, không ngờ người anh em này lại là bạn học của chúng ta." Chung Lâm vừa đến, Tiết Việt đã gọi cô xem bài đăng trên diễn đàn. "Hai mươi chín năm trước sinh ra ở cầu Nam Câu, bố mất sớm, mẹ góa chồng nuôi lớn, học toàn trường điểm đến 985 rồi nhờ thành tích xuất sắc mà được giới thiệu lên học nghiên cứu sinh của trường này, vừa tốt nghiệp đã đi công ty nhà cậu, một bước lên mây, hơn hai mươi tuổi đã ngồi vào vị trí trợ lý của Tổng giám đốc Trương."
"Cậu rất rảnh?" Chung Lâm liếc nhìn màn hình.
"Này, tôi đang quan tâm cậu đó. Vụ án này của anh ta không phải do công ty nhà cậu khởi tố à, nhưng cậu nhìn bình luận bên dưới mà xem, toàn là nghiêng về một phía ủng hộ Cố Tinh Kiệt." Tiết Việt cứ bắt Chung Lâm phải sang xem. Nhanh chóng mở những bình luận like cao ra chỉ cho cô xem: "Cậu thấy chưa, bây giờ trên mạng đều cảm thấy là do bố cậu và Tổng giám đốc Trương bất hòa, Cố Tinh Kiệt chỉ là cái bia cản súng."
Chung Lâm đảo qua những bình luận kia, dưới sự đề cử nhiệt tình của Tiết Việt lại nhanh chóng xem mấy bài đăng rất hot liên quan đến vụ án này. Đúng là giống như Tiết Việt nói, bình luận đứng về phía Cố Tinh Kiệt. Chung Lâm cảm thấy, dẫn đến kết quả này ngoài Trương Hoành Thịnh ở đằng sau quạt gió thổi lửa, khuôn mặt khá đẹp trai nho nhã của Cố Tinh Kiệt cũng có tác dụng mấu chốt. Trương Hoành Thịnh vốn là một ông chú yêu thích mặt đẹp, trợ lý làm việc dưới mí mắt ông ta đương nhiên rất ưa nhìn.
Đúng lúc Chung Lâm kéo đến một tấm ảnh chụp màn hình video, nửa người trên của Cố Tinh Kiệt vừa hay lọt vào ống kính, cơ thể anh ta hơi nghiêng, trên mặt nở một nụ cười nhạt, đang nhìn người nói chuyện với anh ta rất chăm chú. Trông khiêm tốn, lễ phép lại không mất đi sự ân cần, mà góc chụp màn hình vừa khéo làm nổi bật chiếc cằm với đường cong rõ ràng của anh ta, gọn gàng khiến người ta suy tư.
"Này, tấm ảnh này thật sự đẹp đến thế sao?" Giọng nói của Tiết Việt kề sát.
Chung Lâm nghiêng về sau theo bản năng rồi mới nhìn anh. Phát hiện thằng này đang nhìn ảnh chụp lại nhìn cái bóng trên cửa kính phía trên giá sách, tựa như đang so sánh với Cố Tinh Kiệt. Lúc này cô mới nhận ra, mức độ chú ý của Tiết Việt đối với vẻ bề ngoài thế mà lại rất cao... Có phải hai đứa cô sinh sai giới tính rồi không?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Xem hết thì bắt đầu làm bài đi." Nhân lúc không chú ý, Chung Lâm tắt diễn đàn đi: "Trên mạng nói thế nào không quan trọng, quan tòa phán quyết căn cứ theo pháp luật, không phải dựa theo những lời trên diễn đàn."
"Cũng chưa chắc." Hiếm khi Tiết Việt không tán thành cách nhìn nhận của cô: "Cậu không biết đấy thôi, đến trước khi tôi chết, môi trường internet đã vô cùng phát triển, thật sự có người châm ngòi thổi gió ở trên mạng làm ảnh hưởng tới hướng đi của vụ án. Cậu không lo lắng à? Tốt xấu gì cũng là công ty nhà cậu."
Trước khi sống lại, trường hợp bẻ cong cách nhìn nhận của mọi người đối với vụ án thông qua cách hành văn sau đó thúc đẩy phúc thẩm hoặc là xử nặng, cô cũng nhớ mấy vụ. Có điều... Chung Lâm nhìn Tiết Việt một cái, nói: "Bỏ chút tiền mua truyền thông và người soạn bản thảo đã khiến dư luận chuyển hướng gió, không phải cậu không biết. Tôi lo lắng gì chứ."
"..." Vừa dứt lời, Tiết Việt bỗng mở to hai mắt nhìn cô, làm như xưa nay chưa từng quen biết cô vậy: "Sao đến chuyện này mà cậu cũng biết? Bố cậu còn nói với cậu những chuyện này?"
Chung Lâm tựa vào ghế, khoanh tay: "Đúng, cậu rất ngạc nhiên?"
"Có hơi." Tiết Việt nói thật rồi sờ gáy: "Tôi cho rằng cậu..."
"Là con cừu nhỏ ngây thơ đơn thuần hay là thanh niên trẻ trâu ngập tràn chính nghĩa?" Chung Lâm cười nhạo, chưa kể cô là người sống lại, cho dù là thiếu nữ Chung Lâm còn non trẻ năm đó từ lâu cũng đã không phải là đứa trẻ đơn thuần. "Tiết Việt, trẻ con sinh ra trong kiểu gia đình như chúng ta, lớn đến mười mấy tuổi còn không biết tiền có thể mua được gần hết mọi thứ trên thế giới này sao? Cả hữu hình và vô hình. Nếu như không mua được, vậy là do tiền chưa đủ nhiều."
"... Nói cũng đúng." Tiết Việt ngẫm nghĩ, không thể cãi lại. Sau này Chung Lâm tiếp quản công ty nhà cô, kinh doanh rất phát đạt, nếu nói cô coi tiền bạc như cỏ rác, đó là đang nói vớ vẩn.
Chung Lâm thu lại ánh mắt, đột nhiên có chút tha thứ cho bản thân trước khi sống lại. Gia nghiệp lớn như thế cơ mà, cô cũng là người thường, nếu không phải từng chết một lần, thực lòng khó mà buông tay.
Có điều Tiết Việt nhắc đến môi trường internet đúng là đã cung cấp cho cô một dòng suy nghĩ mới. Con người Chung Trường Kiện chẳng ra gì, nhưng lại có con mắt cực kỳ tinh tường, ở lúc mạng lưới truyền thông chưa phát triển như bây giờ, ông ta đã khống chế cổ phần của một công ty truyền thông rồi chuyển sang tập trung chủ yếu vào mạng lưới truyền thông, sau này lại là đơn vị truyền thông bước vào quá trình chuyển hình sớm nhất.
Chung Lâm đang suy nghĩ, website đã tự động đổi mới rồi nhảy ra cửa sổ thông báo tin tức mới, trong đó ảnh minh họa của tin tức trang đầu còn bị làm mờ rất là mập mờ. Tiết Việt chỉ nhìn một cái theo ánh mắt của cô, đã mặt đỏ tới mang tai muốn tắt đi, chuột vừa run rẩy tới gần dấu x đỏ đã bị Chung Lâm ngăn lại: "Chờ một chút, mở ra cho tôi xem thử."
"Ô kê." Tiết Việt vui mừng đáp, cảm thấy Chung Lâm thật sự coi anh là người mình, ngay cả xem ảnh 18+ cũng không tránh anh.
Mở tin tức ra, nội dung cũng không hề kém so với ảnh minh họa, là hai quản lý cấp cao của một công ty yêu đương vụng trộm ở văn phòng, bị người ta lén quay lại. Lúc đầu chuyện đã được giải quyết riêng, công ty kia vì danh tiếng mà muốn bỏ ra số tiền lớn để ngăn chặn việc này. Nhưng lúc tưởng rằng sắp trời yên biển lặng, video hai người vụng trộm và ve vãn tán tỉnh nhau bị chụp màn hình tung ra, bên nữ không chịu nổi áp lực dư luận, hôm qua nhảy lầu tự tử ở cao ốc ngày thường làm việc.
"Đây cũng quá..." Nhất thời Tiết Việt không tìm được từ để hình dung.
"Đưa tin cũng đủ thất đức." Chung Lâm bồi thêm một câu: "Lúc nào cũng đưa mấy cái tin lung ta lung tung, chúng ta vẫn nên đọc sách thôi."
Trong nháy mắt Tiết Việt bị hai từ "Chúng ta" này làm cho bất ngờ, lập tức đắc ý mở vở bài tập ra bắt đầu làm bài. Được Chung Lâm huấn luyện hơn nửa học kỳ, tốc độ làm bài và chất lượng đã cao hơn lúc đầu rất nhiều.
Còn Chung Lâm ngồi bên cạnh anh thì đang chuyên tâm suy nghĩ chuyện tin tức kia, nếu như cô nhớ không nhầm, cư dân mạng "Dưa chuột nhỏ học y" - người tung ra ảnh chụp màn hình video bị làm mờ và nội dung trò chuyện, là một nhân viên của Công ty Truyền thông Đại Hoằng. Mà Truyền thông Đại Hoàng chính là công ty truyền thông mà Chung Trường Kiện khống chế cổ phần.
Thật đúng là ngủ gật có người đưa gối đầu mà, Chung Lâm cảm thán một câu trong lòng.
Dựa theo tính cách của Chung Trường Kiện, bây giờ Trương Hoành Thịnh vẫn là đối tác không đá đi được, chắc chắn ông ta sẽ lựa chọn đàm phán để ổn định Trương Hoành Thịnh, Chỉ tiếc là bởi vậy mà việc cô mượn Cố Tinh Kiệt để khơi mào nguy cơ tin tưởng giữa hai người, trong thời gian ngắn sẽ chưa nhìn thấy hiệu quả khả quan. Cô ở cách bờ nên không nhìn thấy lửa gì, chỉ có thể tự mình châm thêm một phát.
Nhưng đến cùng làm thế nào để châm lửa, cô còn phải xin một số nhân vật chuyên nghiệp giúp đỡ. Trên xe đi về nhà, Chung Lâm mở danh bạ điện thoại ra, vừa kéo đến cái tên Ngôn Hi Thời còn chưa kịp ấn nút gọi, điện thoại đã đổ chuông.
Rất trùng hợp, đúng lúc Ngôn Hi Thời gọi tới.
"Chung Lâm, dạo này em có rảnh không? Bên anh có một chuỗi dự án về giáo dục cần phỏng vấn học sinh ở từng tầng lớp. Trùng hợp bèn nghĩ đến em. Biết các em bận bịu, sẽ không chậm trễ quá nhiều thời gian, kéo dài trong vòng nửa giờ thôi."
"Được." Chung Lâm đồng ý rất sảng khoái. E là ông trời không chỉ đưa gối đầu, mà còn chuẩn bị gom góp đủ bộ chăn màn giường chiếu ấy chứ.
Từ lúc sống lại đến bây giờ, mọi chuyện đều phát triển khá thuận lợi, cho đến khi Chung Lâm đi đến cửa nhà, cũng vẫn còn duy trì tâm trạng vui vẻ. Mở cửa ra, phòng khách tối đen như mực, xem ra Chung Trường Kiện vẫn chưa về. Trong nháy mắt, suýt nữa tâm trạng của cô đã bay lên trời, thay giày xong đi bật đèn, tay còn chưa rời khỏi công tắc, đã nghe thấy phía trước truyền đến một giọng nói không phân biệt được mừng giận: "Xem ra, mày chơi rất vui vẻ nhỉ."