Không Làm Ruộng Sẽ Bị Xóa Sổ


"Bảo nhi à, con mở mắt nhìn mẹ một lần đi..." Tiếng khóc ai oán của mẹ cứ văng vẳng bên tai, từng tiếng một, như tiếng chim đỗ quyên kêu than.

Dường như nếu đứa trẻ trên giường không chịu mở mắt ra, ngay giây tiếp theo, người mẹ sẽ khóc lớn đến mức phun ra máu.
"Hệ thống, ngươi đã hồi phục chưa? Ngươi xem mẹ ta đã khóc đến như vậy, nếu không thì lần tới hãy trói buộc lại đi!" Hạ Sâm lòng nóng như lửa đốt, hiện tại cậu đã tỉnh táo, nhưng ý thức vẫn còn mắc kẹt trong không gian hệ thống từ lần đầu liên kết, không thể thoát ra được, chỉ có thể nghe tiếng mẹ của cậu bên ngoài khóc đến đứt ruột đứt gan.
[ Năng lượng không đủ.

Nếu liên kết này không hoàn thành, cần ít nhất ba năm nữa mới có thể mở lại không gian hệ thống.

Có muốn hủy bỏ liên kết không? ]
Hạ Sâm trong thoáng chốc nổi giận, trong ngày mà thân thể cậu sốt cao đến mức hôn mê, cậu đã có lần đầu tiên tiếp xúc với cái gọi là bàn tay vàng đến muộn bảy năm của chính mình.
Theo hệ thống giải thích, nó đến từ một thế giới cấp độ cao hơn, một khái niệm mà Hạ Sâm không thể hiểu rõ.


Nói đơn giản, đó là một công nghệ khoa học ngoài hành tinh mà thôi.
Còn về việc nó làm thế nào mà đến được với Hạ Sâm với lý do quá dài dòng khiến Hạ Sâm không thể nào hiểu được.
Tóm lại, Hạ Sâm gặp vận may lớn khi có được công nghệ khoa học kỹ thuật ngoài hành tinh này.

Thứ này là hệ thống hỗ trợ, có thể giúp cậu bước lên đỉnh cao của cuộc đời.
Tuy nhiên, chưa kịp liên kết với hệ thống, Hạ Sâm đã bị thiên mệnh ruồng bỏ mà chết.

Hệ thống đã hao tổn toàn bộ năng lượng để đưa cậu tới thời không này.

Theo lời hệ thống, nơi đây là một không gian song song, nơi mà thiếu gia Hạ gia và Hạ Sâm ở đây thuộc về hai cá nhân khác nhau, đến từ những không gian khác nhau.
Hệ thống xuyên qua thời không, khi tiêu hao quá nhiều năng lượng đã gây ra tình trạng hỗn loạn trong bộ máy, bí mật mang theo một dòng xoáy loạn lưu trực tiếp lan đến Hạ Sâm.

Điều này khiến cậu sau khi sinh ra có cảm giác không thích hợp với chính thân thể mình và cứ thế trở thành linh hồ phiêu bạt suốt bảy năm
Còn hệ thống vì cạn kiệt năng lượng, buộc phải rơi vào trạng thái ngủ đông.

Trong thời gian này, hệ thống hấp thu năng lượng rất chậm.

Nếu không phải do sinh mệnh của Hạ Sâm lâm nguy, hệ thống có lẽ còn phải đợi thêm vài năm nữa mới có thể chính thức hoạt động.
Lần này, để cứu Hạ Sâm, hệ thống buộc phải khởi động cưỡng chế và lập tức kết nối với Hạ Sâm, mở ra không gian hệ thống.


Khi không gian hệ thống bắt đầu vận hành, nó sẽ tạo ra năng lượng bổ sung để duy trì hệ thống hoạt động, tạo thành một vòng tuần hoàn năng lượng.
Hạ Sâm hiểu đại khái rằng, điều này tương đương với việc cậu vừa mua một chiếc điện thoại công nghệ cao mới.

Dù điện thoại đó thuộc về cậu nhưng chưa được thiết lập vân tay hay khóa gì cả.

Chỉ khi thiết lập xong, cậu mới có thể sạc điện thoạivà lúc đó năng lượng mới có thể nhanh chóng hồi phục.
Cũng bởi năng lượng không đủ, nên quá trình liên kết giữa Hạ Sâm và hệ thống kéo dài, thân thể của Hạ Sâm bị sốt cao không dứt.

Ngoài việc bị nhiễm lạnh, cơ thể cậu còn phản ứng bài xích tự nhiên với hệ thống.

Chỉ khi quá trình liên kết hoàn tất, Hạ Sâm mới có thể hạ sốt.
Vì thế, Hạ Sâm chỉ có thể chờ đợi, mắt nhìn chằm chằm từng chút tiến độ hiện lên, hy vọng nhanh chóng đạt được trăm phần trăm.
“Vân Nương à, đừng khóc nữa.


Từ đạo trưởng đã nói, mệnh cách của Nguyên Bảo không phải bình thường, số trời đã định sẵn một kiếp nạn như thế này nếu qua được thì tốt rồi.” Đó là lời của Hạ lão gia, cha của Hạ Sâm, đang khuyên nhủ mẹ cậu.
“Ta chỉ mong con ta suốt đời bình an, nhà ta chẳng thiếu của cải, cần gì phải đòi hỏi đại phú đại quý.” Hạ phu nhân nói rồi lại không cầm được nước mắt, người ta nói rằng ông bà thương cháu, cha mẹ thương con út, Hạ Sâm, đứa con út của bà, chính là tâm can bảo bối của Hạ phu nhân.
Nghe vậy, lòng Hạ Sâm chợt cảm thấy chua sót.

Ở kiếp trước, từ trung học, cậu đã bắt đầu học nội trú, ba mẹ ly hôn, một năm cũng khó lòng thấy mặt mẹ, chưa từng cảm nhận được tình thương sâu đậm của mẹ như lúc này.
“Nương, cha cũng chỉ lo người khóc sẽ làm hại đến sức khỏe.

Người đã cả đêm không ngủ rồi, hãy đi nghỉ ngơi đi, Bảo Nhi ở đây có con và Xảo Nương chăm sóc.” Hạ Đại Lang, anh cả của Hạ Sâm, nhẹ nhàng khuyên nhủ.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận