Trận đấu vừa kết thúc, chiến đội bốn người DA cùng thành viên dự bị đã lặng lẽ rời sân đấu, lần lượt ngồi lên xe bảo mẫu.
Lúc rời đi, mặt mày bọn họ ai nấy đều xám xịt, nguyên nhân không phải vì lần thi đấu này thua thảm thương.
Lục Dư nhếch khóe miệng, ngón tay thon dài lướt màn hình điện thoại, điều khiển nhân vật tìm kiếm trang bị trong phòng.
Anh dựa vào cửa xe, mái tóc đen khuất trán, đôi mắt thản nhiên đảo một vòng bãi cỏ trong game. Mấy ngôi nhà ở khu vực vắng người đều đã loot xong hết, mà chiếc xe ven đường vẫn còn cách một khoảng.
Lục Dư tiếp tục chạy về phía trước, trên tay anh cầm khẩu M416 để đối phó với kẻ thù có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.
Đưa mắt liếc nhìn tên của ba tên đồng đội, anh khẽ cau mày.
Lúc này Lục Dư đang chạy trống, trông như một lòng tập trung vào trò chơi nhưng trên thực tế, các đồng đội cố định của Lục Dư, bao gồm cả anh, đều đang bị mắng. Đổng Xuân Lai(*) ngồi đối diện với anh, ngón tay run lên vì tức giận.
"Trước đây tôi nói thế nào với các cậu? Thắng ai cũng được, nhưng không được thắng AK!"
"Tiền cũng đã nhận, các cậu thì giỏi rồi, còn đẩy AK xuống vị trí thứ tư!"
"Nhưng tụi tôi cũng không gặp được ai bên đội AK cả." Lý Tư gãi đầu, có chút bực mình nói, không ngừng dùng tay ấn mở điện thoại.
Đổng Xuân Lai nghẹn họng, gần như thở không thông, lại quay đầu nhìn Lục Dư, "Lục Dư, bọn họ chưa từng gặp, nhưng cậu đã gặp AK hai lần rồi phải không?"
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn lập tức chuyển hướng lên người Lục Dư, "Bốn người trong AK thì hết hai người đã bị cậu giết, cuối cùng cậu muốn họ thắng thế nào? Trước trận đấu đã nói với các cậu bao nhiêu lần rồi, gặp được AK thì không cần bắn, knock được thì cũng đừng gạt(*), chỉ đơn giản thế mà cậu đều không làm được? Căn bản là cậu chẳng đem lời tôi nói để trong lòng!"
Đổng Xuân Lai ầm ĩ một hồi, chung quy lại là do Lục Dư không nghe lời, khiến bọn họ không những không thể thua AK, lại còn hại AK cũng không vượt qua họ được.
Nói chung tất cả đều là lỗi của Lục Dư.
"Tôi không giết bọn họ." Lục Dư thuận miệng nói, anh không ngừng di chuyển, điều khiển nhân vật di chuyển từ tầng hai xuống, công lên xử lý sạch sẽ team địch.
Nhân vật nam mặc quần xám áo phông trên màn hình dạo một vòng cô gái mặc đồng phục và váy học sinh, miễn cưỡng quỳ xuống cứu người.
Ghép trận ngẫu nhiên nên cả bốn người trong đội đều không ai bật mic. Lục Dư cũng không ngoại lệ, nhưng anh vẫn không nhịn được hừ nhẹ một tiếng.
Anh cứu đồng đội xong liền trèo tường sang hướng ngược lại, tính toán làm sao để lấy đầu người mà anh đã ngăm nghe từ lâu.
Lục Dư vội chạy về phía trước, chợt nghe thấy tiếng bước chân từ đằng sau. Anh xoay mắt nhìn(*) qua, không bất ngờ gì nhìn thấy người đồng đội anh vừa cứu về hiện tại cầm súng lăn tăn theo sau.
Anh bắn vào người mặc váy cùng đồng phục học sinh này một phát xem như cảnh cáo.
Trong PUBG mobile, đồng đội sẽ không bị mất máu khi bị bắn, chỉ bị khi bị ném lựu đạn hoặc bị xe tông, nên phát bắn này đơn giản là lời cảnh cáo cho người kia biết không được đi theo anh.
Lục Dư thu súng, tiếp tục chạy về phía trước, không ngờ tiếng bước chân từ phía sau vẫn như cũ vang lên không ngừng.
Lục Dư có chút không kiên nhẫn, anh chạy từ khu hẻo lánh đến Pochinki là để thu đầu người chứ không phải để gánh mấy em gái, hơn nữa, có thêm một cái đuôi lại càng dễ bị phát hiện.
Anh tay trái ấn giữ để nhân vật tiếp tục chạy, tay phải nhấn mở mic, trong kênh đội liền vang lên một giọng nói lười biếng: "Đừng theo tôi, nếu không người chết tiếp theo sẽ là cô."
Loa của Lục Dư loé lên trong chốc lát, anh thấy đồng đội mặc váy đồng phục dừng bước thì vô cùng hài lòng, tiếp tục di chuyển sang khu vực khác.
Việc anh ham chơi game và bơ đẹp Đổng Xuân Lai chỉ càng khiến hắn tức giận hơn, "Suốt ngày chỉ biết bắn nhau, bây giờ chơi game thì có ích gì! Bản thân cũng chẳng phải cao thủ hay đại thần gì, chờ bọn họ đến chất vấn, người xui xẻo đầu tiên chính là cậu."
Những gì Đổng Xuân Lai nói cũng không phải không đúng. Câu lạc bộ của họ dù sao cũng đã nhận tiền của người ta, cũng hứa sẽ nhường slot vào chung kết cho AK, tốt hơn hết là đàn áo các đội khác để đưa AK vào top ba.
Lần này là một cuộc thi offline do một thương hiệu nội địa tổ chức, giải nhất cũng chỉ được thưởng hai trăm ngàn(*), những người trong câu lạc bộ đã có danh sách dự thi từ sớm, cũng biết rõ AK không có khả năng về hay hoặc nhì, cùng lắm chỉ được giải ba.
Giải ba sẽ được thưởng tầm năm mươi ngàn.
Dù cho muỗi nhỏ đến đâu thì cũng vẫn là thịt, nên Đổng Xuân Lai vốn yêu cầu họ cố gắng đạt được top ba.
Nhưng mấy ngày trước, Đổng Xuân Lai không biết quan hệ thế nào mà liên lạc được với ông chủ lớn đằng sau AK, người nói chỉ cần họ nhường AK, ông ta sẽ cho họ một triệu.
Khi Lục Dư phát hiện ra chuyện này, Đổng Xuân Lai đã nhận khoản cọc năm trăm ngàn của người ta.
Lục Dư nghe Đổng Xuân Lai dạy bảo, khóe miệng nở một nụ cười châm chọc.
Đầu ngón tay nhẹ nhàng thao tác để lấy thêm một cái đầu, sau khi dọn sạch Pochinki, anh chậm rãi chạy vào bo(*), ngoài miệng trả lời Đổng Xuân Lai, "Tôi chỉ knock bọn họ chứ không gạt. Đồng đội bọn họ không thèm cứu người thì liên quan gì đến tôi?"
Các đội viên ai nấy đều mang một sắc mặt khác nhau, nhưng Đổng Xuân Lại chỉ cảm thấy tức giận cùng đau lòng số tiền cầm trên tay còn chưa ấm này.
"Bọn họ dù không thấy được người bên ngoài nhưng rõ ràng có thể thấy sau khi bắn hạ một thành viên bên đội AK, cậu không gạt mà đổi chỗ nằm xuống, chờ thành viên khác của bọn họ tới cứu rồi tiếp tục knock cậu ta. Hai người còn lại thì đều đang ở ngoài bo, làm sao chạy đến cứu kịp?"
"Hơn nữa người bị cậu knock lúc sau là đối tượng AK cực kỳ ưu ái. Lần này câu lạc bộ không bảo vệ cậu nổi, cậu tự giải quyết cho tốt vào!"
Trong PUBG, chỉ cần đối thủ có đồng đội thì bạn không thể trực tiếp bắn chết người đó mà chỉ knock được họ, trong khoảng thời gian từ khi người đó ngã xuống đến khi biến thành hòm, nếu không tiếp tục gạt bắn họ đến chết, đồng đội người bị hạ gục vẫn có cơ hội cứu được họ.
Sau khi người bị knock được đồng đội cứu xong vẫn có thể tiếp tục chiến đấu sau khi bơm đầy máu. Vì vậy, sau khi hạ gục đối thủ, hầu hết mọi người sẽ bắn thêm vài phát nữa đến khi người đó bị bắn chết để gạt.
Trước khi bắn knock đối thủ, người chơi không thể biết được mình đang bắn ai. Đây là lý do vì sao Đổng Xuân Lai nói với họ rằng có thể knock nhưng không được gạt.
Đổng Xuân Lai cau mày, chuyện này nếu không thành công thì nhất định phải tìm ai đó chịu tội thay. Câu lạc bộ Đông Hoàng tuy lớn nhưng không phải ai cũng chống lưng cho họ, thế nên đội DA bọn họ càng không thể đắc tội người đứng sau AK, càng không thể để cho mấy người cấp trên biết họ đã nhận tiền của người ta.
Mà Lục Dư không thể nghi ngờ là người khiến người ta chú ý nhất, đội AK bốn người thì anh đã giết hai.
Chỉ hy vọng việc đẩy Lục Dư đi có thể xoa dịu cơn giận của bên kia, cũng không làm ảnh hưởng đến những người còn lại bên họ.
Đội DA là một trong mấy đội tuyển thuộc câu lạc bộ Đông Hoàng, ngoài PUBG thì họ cũng có các đội tuyển cho mấy trò chơi phổ biến khác. Mà các đội tuyển cho PUBG của bọn họ lại là những đội yếu nhất trong câu lạc bộ.
Đông Hoàng cũng không coi trọng bọn họ nên dần dà, các thành viên trong đội cũng trở nên sao lãng hơn.
Lục Dư chuyển đến Đông Hoàng ba năm trước, người chiêu mộ anh lúc đó vẫn luôn miệng nói ba hoa chích chòe về câu lạc bộ Đông Hoàng, bảo đảm rằng tương lai của họ sẽ càng ngày càng có triển vọng cùng sáng sủa hơn.
Anh khi đó còn chưa tốt nghiệp đại học, chỉ hỏi thăm một chút danh tiếng của Đông Hoàng liền cùng người ta ký hợp đồng.
Hai năm trước ở lại làm thành viên dự bị, khi PUBG nổi lên vào năm ngoái, họ liền đưa một nhóm người ngồi dự bị lâu năm đi đánh PUBG.
Sau đó rất nhiều người lần lượt rời đi, duy chỉ có Lục Dư ở lại.
Không phải do anh có tình cảm sâu nặng gì với Đông Hoàng, mà là do Lục Dư không đủ khả năng chi trả tiền vi phạm hợp đồng.
Tuy nhiên, ngày mai hợp đồng của anh sẽ hết hạn.
Lục Dư trả lời Đổng Xuân Lai cho có lệ, bản thân đội AK cũng không mạnh đến thế, chỉ là AK có một vị đội trưởng không khác gì bạch liên hoa - Chu Nghị, mà phía sau Chu Nghị còn có người nâng đỡ.
Nói cái gì mà nên tránh AK trong thời gian này, không nên để người của AK biết chuyện. Nếu như vậy thì khi knock thành viên đầu tiên của AK, Chu Nghị cũng sẽ không tự tin chạy xe đến.
Lục Dư đối với việc bị vứt bỏ cũng không có gì ngạc nhiên, dù sao nửa tháng trước khi anh xin nghỉ đã cảm giác được những người này đang giấu anh chuyện gì đó.
Không phải Đổng Xuân Lai giấu anh, mà là mọi người trong đội đều gạt anh.
Khi ấy Lục Dư chỉ cảm thấy kỳ quái tại sao Đổng Xuân Lai lại đột nhiên tốt bụng cho anh nghỉ hai ngày. Chờ lấy được bằng xong, trên đường trở về thì nhận được tin nhắn của Đổng Xuân Lai, khi ấy anh mới biết được hắn đã ở sau lưng anh nói bóng nói gió với những người còn lại trong đội, đã thuyết phục được bọn họ, tin nhắn này cũng chỉ là một thông báo cho anh.
Giữa các cuộc thi thể thao điện tử thường sẽ có sự sắp đặt trước, diễn cũng không ít, nhưng Lục Dư theo bản năng không thích những việc này. Chưa kể cuộc thi này cũng là thời điểm tốt để chiến đội DA của họ ra mắt.
Lần này vẫn là lần đầu tiên tham gia một cuộc thi quy mô cấp quốc gia, nếu thật sự có thể lọt vào top ba, sau này có thể chậm rãi đi lên từ đó.
Hơn nữa, có lần một ắt sẽ có lần hai, sau này chẳng lẽ bọn họ đều phải diễn, bồi AK thi đấu?
Lục Dư không đồng ý, vừa trở về liền đi tìm Đổng Xuân Lai, nhưng chỉ nhận được lời từ chối.
Một số thành viên trong đội cũng sôi nổi khuyên bảo anh kiếm được tiền quan trọng hơn.
Một triệu chia đều cho bọn họ cũng được ít nhất cả trăm nghìn mỗi người, so với tiền thưởng mỗi lần thi đấu cũng nhiều hơn một phần.
Lục Dư nhất quyết không đồng ý, cuối cùng ai về nhà nấy không mấy vui vẻ gì. Nếu hôm nay không phải vì thành viên dự bị không phải bị đau bụng thì Đổng Xuân Lai cũng chẳng để anh lên sân đấu.
Lần này phá hỏng "chuyện tốt" của đội, anh càng không có khả năng ở lại Đông Hoàng.
Nghiêm trọng hơn là, trừ khi Lục Dư tìm được ông chủ mới, có khả năng anh không thể đặt chân vào giới thể thao điện tử được nữa.
Nhưng sau trận đấu này, mấy ông chủ có muốn đào người cũng không muốn đào anh.
Lục Dư tâm tình không tốt, anh mím chặt môi. Ngày mai sau khi rời đi anh phải tìm cho mình công việc mới, nhưng sau khi tốt nghiệp Lục Dư liền bắt đầu chơi game, hiện tại muốn tìm việc thì cũng không có chút kinh nghiệm nào, hệt như vòng xoáy vô tận.
Đang suy nghĩ, Lục Dư lại nghe thấy tiếng bước chân trong trò chơi. Anh nhìn lên bản đồ nhỏ(*), xoay mắt nhìn, quả nhiên lại là người động đội mặc váy cùng đồng phục học sinh kia.
Cô nàng váy đồng phục lần trước hình như bị anh hù dọa rồi, lần này cô không theo sát Lục Dư nữa mà chỉ ngồi xổm đằng sau một tảng đá khác bên cạnh anh rồi nhìn anh chằm chằm.
Đổng Xuân Lai mỗi lần nhìn đến bộ dạng lười biếng của Lục Dư là lại phiền lòng, hắn dường như muốn đem hết cục tức trong lòng xả ra, liến thoắng không ngừng.
Vẫn là cuộc điện thoại bất ngờ làm gián đoạn "bài giảng" của hắn.
Lục Dư một bên nhìn chằm chằm vào người kia, một bên dỏng tai lên nghe Đổng Xuân Lai nói.
Váy Đồng Phục nhìn chằm chằm anh một lúc, sau đó đột nhiên cầm súng chạy về phía anh. Lục Dư nhịn xuống ý muốn mở mic lên xúc động mắng người, bên tai liền truyền đến giọng điệu lấy lòng của Đổng Xuân Lai.
Người nọ chưa kịp chạy đến chỗ anh đã bị địch knock hạ trước, dù vậy vẫn kiên trì không ngừng ôm bụng bò về phía anh.
Lục Dư nghe Đổng Xuân Lai cúp điện thoại thì mới mở mic lên, "Đừng qua đây, tôi sẽ không giúp cô."
Anh liếc nhìn phía trên ở góc trái màn hình thì thấy được ngoài anh và Váy Đồng Phục ra còn có hai người nữa.
Người đã knock Váy Đồng Phục vẫn luôn nhìn họ chằm chằm, nếu bò đến đây chắc chắn sẽ làm lộ vị trí của anh.
Váy Đồng Phục kiên trì không ngừng bò tới trước mặt Lục Dư, cuối cùng đóng hộp. Mà micro bên kia cũng lóe lên, một giọng nữ pha chút khẩn trương lên tiếng.
"Có một người ngay cái cây thứ hai ở sườn dốc bên phải, còn có một người khác nằm trên bãi cỏ hơi chếch về bên phải, cả hai đều cùng một đội."
Nói xong, trong nhóm trò chuyện bên phải màn hình cũng xuất hiện một câu chat.
CAT: Không phải muốn cậu giúp tôi, trong ba lô tôi có rất nhiều đồ, vốn là muốn cho cậu.
Lục Dư nhướng mày, mở hòm của Váy Đồng Phục liền thấy một hộp đầy băng cứu thương cùng một đống đồ lặt vặt, thứ duy nhất có chút giá trị với anh là chiếc scope bốn.
"Giao hàng không tồi." Lục Dư khen một câu trái với lương tâm, anh quét mắt nhìn xuống đồi dốc bên dưới, nhanh chóng đứng dậy đem người dưới gốc cây knock hạ, sau đó đổi sang scope bốn và thò đầu ra khỏi tảng đá tìm kiếm người nằm trên cỏ.
CAT: Đỉnh của chóp(*).
Lục Dư đang tìm người, nhìn thấy ba chữ này thì cười khẽ một tiếng, trong trò chơi liền vang lên một giọng nói ôn hòa: "Muốn tôi nhắc lại cho cô nhớ sao? Không chỉ ship đồ cho tôi, còn tặng người ta một kill."
Lương Bác Uy rơi vào trầm mặc.
Lục Dư nhìn thấy người bên dưới liền nhanh chóng đứng dậy nổ súng bắn chết người nọ.
Anh liếc nhìn dòng chữ "Winner winner, chicken dinner!" trên màn hình, theo thói quen bấm vào danh sách đội để xem tổng kết của trận đấu.
Chịu thiệt nhiều nhất là Váy Đồng Phục, sát thương bằng không.
Mà người thứ hai bị số một đè ở phía dưới là anh có biệt danh "Không Cho Ăn Cá Đâu"(*) đặc biệt bắt mắt.
Lục Dư dùng ngón tay gõ nhẹ vào màn hình, anh quả nhiên vẫn không thích váy đồng phục cho lắm.
Đổng Xuân Lai cuối cùng cũng tiêu hóa xong tin tức trong điện thoại, thở ra một hơi, nhìn về phía Lục Dư, "Lục Dư, cậu hoặc là chủ động rời khỏi Đông Hoàng, hoặc là tôi báo cáo cho cấp trên, cậu tự chọn đi."
Mà ở đầu bên kia, Váy Đồng Phục gửi lời mời kết bạn cho Lục Dư, ngón tay gõ gõ, nét mặt ngưng trọng như thể đang làm một chuyện gì rất quan trọng.
Người phục vụ sắc mặt đỏ bừng đợi một lúc mới thấp giọng hỏi: "Thưa ngài, tôi có thể rời đi được không?"
Tuy không biết tại sao vị khách này lại gọi cô đến lặp lại câu nói kia mà không phải tự mình nói, nhưng đối với cô, nói thêm một câu cũng không phải gì lớn lao.
Tác giả có lời muốn nói:
1. CAT: Tài khoản của công
2. Không Cho Ăn Cá Đâu: Tài khoản của Lục Dư
Ngư ca không chơi nhiều game trên điện thoại, xếp hạng cũng không cao. Tài khoản của tổng tài lạnh lùng cũng không phải là tài khoản mới, chỉ có người là ma mới, sẽ giải thích sau =3=
Truyện ngọt sủng không ngược nên có thể tự tin nhảy hố~
Sức mạnh của các loại súng sẽ được giới thiệu ở các chương tiếp theo =3=
————————————————
Ghi chú của editor:
(*) Đổng Xuân Lai: Bản convert thì có ghi tên là Đổng Xuân (董春), nhưng lúc check bản gốc thì tui thấy hình như tên của nhân vật này được ghi là Đổng Xuân Lai (董春来) nên tui giữ vầy luôn.
(*) Knock hạ, gạt: Trong PUBG, khi chơi đồng đội thì người chơi bị bắn hết thanh máu (knock) sẽ không chết liền mà trở về trạng thái nằm bò ôm bụng để chờ đồng đội đến cứu. Khi thanh máu thứ hai đó trở về 0 vì tiếp tục bị bắn thì gọi là bị gạt.
(*) Hai trăm ngàn, năm mười ngàn, chung chung là giá tiền: tính dưới nhân dân tệ (RMB) chứ không phải VND. Bản gốc là hai mươi vạn, năm mươi vạn,... nhưng tui thích đổi ra luôn cho tiện vì bản thân thì chậm toán, mà thường đọc truyện mình cứ phải nhẩm nhẩm ra, hơn một nửa là nhẩm sai nữa nên là đổi luôn. Nếu mọi người thích "vạn" hơn thì tui sẽ đổi lại.
(*) Bo (safezone): sau khi bắt đầu trận đấu một thời gian thì map sẽ rút gọn lại từng chút bởi safezone (bo), nếu người chơi ra khỏi khu vực ngoài vùng "an toàn" này thì sẽ mất máu dần. Bo càng nhỏ thì sẽ mất càng nhiều máu khi ở ngoài bo.
(*) Bản đồ nhỏ: Bản đồ thu nhỏ dựa theo chỗ người chơi đang di chuyển, thường cũng sẽ hiện vị trí của bước chân địch hoặc vụ nổ khi ở gần.
(*) Mắt nhìn: Chế độ góc nhìn thứ ba trong PUBG sẽ có icon mắt nhỏ trên màn cho phép người chơi điều khiển góc nhìn của bản thân tùy ý mà không cần di chuyển nhân vật đến góc đó.
(*) Đỉnh của chóp: Gốc là "还好," dịch là không tồi sẽ sát nghĩa hơn nhưng bị lặp từ ngay phía trên, với đỉnh của chóp hợp với vibe đuôi nhỏ chạy theo chồng nãy giờ của bạn công nên mình đổi c: Nói chung trong truyện tui sẽ thay đổi vài câu chữ nhỏ nhỏ mà tui cảm thấy hợp với hoàn cảnh, nếu không ổn thì có thể nói tui sẽ sửa~
(*) Không Cho Ăn Cá Đâu: gốc là "不准吃鱼鱼", dịch thẳng thì "cá cá" nghe hơi kì nên tui đổi chút xíu