" Em biết mình làm gì mà.
Chỉ là cô ả Bạch Liên Hoa đó hoàn toàn không xứng có được tình cảm từ lão công nhà em thôi.
"
Cô rời khỏi phòng bệnh, cũng không nhìn thấy nụ cười của Lê Anh Quân anh Hai cô.
Chính Lê Anh Thi cũng không thể biết rằng, cô đã thoát khỏi sự biến nhát và trầm cảm trước đó.
Cô đã cứu rỗi Trương Gia Huy, để anh thoát khỏi bi kịch tình cảm và mất mát trong quá khứ, ngược lại, Trương Gia Huy chính là liều thuốc kích thích tốt nhất cho tâm trạng của cô.
Hai người họ quả thật sinh ra là đã dành cho nhau, không ai nói được ai.
…----------------…
Một tiếng sau, Trương Gia Huy đã kết thúc việc điều trị hôm nay, Lê Anh Thi cũng đã bước vào phòng điều trị.
Lạc Hinh hơi đau đầu, quá trình điều trị tâm lý rất phức tạp và rất hao tổn tinh thần.
Đặc biệt là lòng đề phòng của Trương Gia Huy rất mạnh mẽ, lần nào cô ta cũng phải mất rất nhiều thời gian và công sức để làm cho anh buông lỏng hoàn toàn mới tiến hành điều trị.
Cô ta đến vườn hoa dưới lầu, ngồi trên băng ghế thả lỏng người cho thoải mái.
Trong quá trình điều trị lần này, đúng là cô ta đã thăm dò không ít bí mật của bá chủ thế giới ngầm.
Điều khiến cho cô ta cảm động nhất chính là đoạn tình cảm của Lê Anh Thi và Trương Gia Huy.
Trong tiềm thức của anh, luôn có một “bé con” xuất hiện rất nhiều lần.
Và sự xuất hiện của “bé con” Lê Anh Thi đã cứu rỗi sự sống và linh hồn của anh, để anh cảm nhận được sự yêu thương mà cô mang lại.
Mỗi khi anh nhắm mắt lại, hai chữ bé con vô thức được anh lập đi lập lại rất nhiều lần, Lạc Hinh khi đó cô ta có thể đọc được sự dịu dàng và vẻ mặt ôn nhu qua từng nét mặt của anh.
Quả thật, con rể của người đó … quá mức thâm tình khiến người người ngưỡng mộ.
Mí mắt của Lạc Hinh rung rung, trên môi cô ta chỉ là một nụ cười tự giễu.
Lạc Hinh ơi là Lạc Hinh, cũng đến lúc cô nên buông tay với người đó được rồi.
Chỉ tiếc rằng tương lai Vũ Khải Phong vẫn không biết được rằng, Lạc Hinh cô quả thật rất yêu anh, nhưng anh chưa một lần ngoảnh lại nhìn.
…
Thời gian nhanh chóng trôi qua, vừa mới đón xong Tết Tây còn hai tuần nữa đã đến tháng giêng rồi.
Mấy hôm nay Lê Anh Thi luôn luôn túc trực bên cạnh Trương Gia Huy nữa bước cũng không rời.
Với lại việc điều trị tâm lý của Lạc Hinh cho thấy có hiệu quả, tâm trạng của Trương Gia Huy đã có thể khống chế được, lời nói cũng như hành động của anh đã cho thấy anh biết lắng nghe và quan tâm đến cảm xúc của cô vợ nhỏ của anh.
Dường như anh đã học được cách thẳng thắn và mở lòng với cô.
Dù hiệu quả không tức thời nhưng có nhiều việc anh đã lựa chọn nghe ý kiến của cô vợ nhỏ nhà mình.
Hôm nay, khi Lê Anh Thi đang ngủ trưa bất giác điện thoại trên bàn reo lên, miễn cưỡng mở mắt tìm điện thoại nghe và đáp lại mấy câu xong liền cúp máy, buông điện thoại ra cô lại tiếp tục úp mặt vào lòng ngực Trương Gia Huy để vực dậy tinh thần.
Sáng nay, anh vừa kết thúc quá trình khơi thông tâm lý, gương mặt của anh thoáng có vẻ nhợt nhạt và mệt mỏi trong thấy.
Anh vòng tay xoa gáy cho cô,.
cụp mắt dịu dàng hỏi: " Phải về sao? "
" Vâng, daddy tìm em.
" Lê Anh Thi vẫn chưa tỉnh giấc trưa, khoé mắt ửng đỏ, dáng vẻ chẳng có tinh thần gì cả.
Khuỷu tay Trương Gia Huy vòng qua vai cô, cụp mắt, giọng nói mang ý cười: " Ông xã theo em về gặp Vũ tổng.
"
Lê Anh Thi xoay người, ngước mắt, chóng tay lên ngực anh,nhỏm người dậy: " Được, vậy em đi hỏi Lạc Hinh.
"
Trương Gia Huy đã ở bệnh viện gần hai mươi lăm ngày rồi, với lại anh cũng đã dốc hết toàn để phối hợp điều trị bệnh
Sắp đến Tháng Giêng rồi, có lẽ… có thể ăn một bữa cơm đoàn viên rồi…
Không đợi Lê Anh Thi bước chân xuống giường, anh đã một tay nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của cô kéo lại: " Không vội, bé con em ngủ thêm một lúc đi.
"
Lê Anh Thi cọ cả khuôn mặt nhỏ vào ngực anh anh, nhỏ giọng nói: " Không thì… ông xã, anh đi cùng em đi? "
" Được.
" Trương Gia Huy ưng thuận, khiến cõi lòng Lê Anh Thi rung động.
Dường như, anh đã có chuyển biến tốt, đã vậy lại còn… săn sóc cho cô còn hơn cả trước kia nữa.
Anh đã không còn chuyên chế nữa, học hiểu được cách bàn chuyện với cô.
Lê Anh Thi ngước mắt, tầm mắt hai người giao nhau, cô chợt nảy sinh ý niệm, tiến tới hôn lên môi anh: " Ông xã, khi mọi chuyện kết thúc chúng ta sẽ về Kinh Thành đi.
"
Họ ở Pháp nhưng không có cảm giác bản thân mình thuộc về nơi này.
Vì ở Kinh Thành mới là nơi câu chuyện của họ bắt đầu.
Trương Gia Huy đổi khách thành chủ, cuối mặt xuống ngậm nhắm đôi môi đỏ mọng của cô vợ nhỏ nhà mình, đôi mắt rực lửa của anh trong có vẻ động tình: " Được, để ông xã sắp xếp.
".