" Papa cũng không phải lúc nào con cũng sẽ đọc sách, với lại sách chỉ cung cấp cho con thêm kiến thức và hiểu biết thôi ạ! Không chỉ đọc sách mà hiện tại con cũng phải ra ngoài cho khoay khoả và thư giãn nữa chứ! "
Lê Anh Thi mỉm cười trả lời Lê gia chủ.
" Được rồi nếu con đã đến đây vậy thì cùng với Papa đi gặp khách hàng nào! Sau đó thì Ba con chúng ta cùng nhau đi ăn cơm trưa có chịu không? " Lê gia chủ mỉm cười mà thơm lên má của cô một cái mà lên tiếng.
" Dạ được ạ! "
Lê Anh Thi gật đầu mà ôm lấy cổ của Papa mình, và rồi Lê gia chủ ôm lấy cô cùng nhau rời khỏi tập đoàn Lê Thị, theo sau hai người là Song Tử và Gia Huy ( Gia Huy là cánh tay đắc lực của Lê gia chủ đã đi theo ông được 6 năm).
...----------------...
Khách sạn Hoàng Long.
Đây là nơi mà Lê gia chủ sẽ bàn chuyện công ty với công ty AM.
Hộp đồng lần này nói về chuyện Tập đoàn Lê thị hợp tác với nhãn hiệu AM của Italia tiến quân vào thị trường châu Âu, lần này có thể coi là một lần trở mình lớn của Lê thị và phát triển trong tương lai...
Sau khi cả hai kí kết hợp đồng và bắt tay với nhau thì hai người đã bắt đầu dùng bữa và trò chuyện với nhau trong cực kỳ vui vẻ.
" Lê tổng vị tiểu cô nương là...!" Chủ tịch của tập đoàn AM nhìn về phía Lê Anh Thi hỏi.
" À đây là cô con gái nhỏ của tôi, tên Anh Thi vừa tròn 5 tuổi! " Lê gia chủ mỉm cười giới thiệu.
" Thì ra là lệnh thiên kim! Chả trách rất giống với Lê tổng lúc trẻ! Hơn nữa con bé cũng sắp sĩ với tuổi của con trai tôi! " Chủ tịch AM gật đầu lên tiếng.
Lê gia chủ cũng chỉ mỉm cười mà bốc tôm giúp cho con gái mình ăn, còn chủ tịch AM lại tiếp tục lên tiếng: " Nhưng mà sao chúng tôi lại không nghe thấy tin tức về tiểu cô nương của Lê Tổng trên báo đài vậy? "
Lê gia chủ mỉm cười lên tiếng trả lời:" Đó là sự bảo mật của vợ chồng tôi đối với con bé, không chỉ vậy ngài cũng biết rằng hai vợ chồng rất nổi tiếng trên thương trường và giới Y học, nhưng lúc chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân thì độ nổi tiếng đã lên đến gấp trăm lần.
Vì thế mà lúc vợ tôi sinh đứa con đầu lòng đã bị báo chí nhắm đến và làm tiêu đề, kể từ lúc đó tôi đã bảo mật tuyệt đối thông tin của Lê gia để tránh truyền ra bên ngoài.
Sau đó vợ tôi lại mang thai và sinh ra Anh Nhi thì chúng tôi đã thống nhất với nhau là bảo vệ con bé tuyệt đối, và vì thế mà chúng tôi chỉ muốn con bé giống như những đứa bé khác là có cuộc sống vô lo vô nghĩ và trưởng thành.
Không chỉ có thế mà chúng tôi còn âm thầm phái vệ sĩ đi theo bảo vệ con bé tránh những người có ý tiếp cận con bé với mục đích xấu.
"
" Thì ra là vậy! Tôi cũng đã làm cha cho nên tôi cũng hiểu được cách nói và suy nghĩ của Lê tổng đây! " Chủ tịch AM gật đầu tán thành.
Phải mất khoảng một tiếng sau thì hai người mới rời khỏi khách sạn Hoàng Long.
Sau khi Lê Anh Thi dùng bữa xong thì ông liền đem bảo bối của mình đến tập đoàn để giải quyết xong các công việc còn lại.
…
Ở tập đoàn Lê Thị.
Phòng chủ tịch phải nói rằng văn phòng làm việc của Papa cô rất rộng rãi và thoáng mát, được trang bị rất là hiện đại.
Tuy bài biện rất đơn giản nhưng lại là đồ cao cấp giá trị khoảng 6 số không, đồ đạc tuy nhìn vào trong thấy rất giản dị nhưng lại rất sang trọng và quý phái.
Đặc điểm lớn nhất là sẽ rất thu hút mọi người khi bước vào văn phòng chủ tịch, không những nữa cánh cửa sổ kính nghiên 270 độ từ sàn đến trần đều trong suốt và rất sáng sủa.
" Cục cưng con ngồi đây đọc sách đi, Papa còn có một cuộc họp nên không thể chơi cùng với con được! Nếu con buồn ngủ thì vào phòng nghỉ nha! " Lê gia chủ đặc cô ngồi xuống ghế sofa mà lên tiếng.
" Con biết rồi ạ! Papa cứ đi hợp đi con sẽ ở đây đợi ba mà! "
Lê Anh Thi gật đầu thơm lên má của Lê gia chủ.
Lê gia chủ mỉm cười rồi đi đến bàn làm việc cầm lấy bản tài liệu rồi nhanh chóng đến phòng họp.
Trước khi đi ông còn dặn thư ký Kim nhớ trong trừng con gái bảo bối của mình rồi mới yên tâm đi đến phòng họp.
Ở phòng họp.
Bên trong phòng họp là toàn bộ các nhân viên cấp cao của công ty, ơ, hình như mọi người đang đồng loạt chảy mồ hôi thì phải, có người mặt còn xanh như tàu lá chuối, kì lạ.
Lại ngó về phía trên, Lê gia chủ với khuôn mặt lạnh tỏa ra hàn khí chết người, hic, bảo sao trời hôm nay hơi lạnh.
Ông đang xem tài liệu, mi tâm nhíu lại, hàn khí càng ngày càng tăng.
Ôi ôi! Biết thế mặc ấm một chút.
Vẻ mặt bấy giờ của ông vẫn lạnh lùng không cảm xúc, khiến người ta không phân biệt được tâm trạng của anh lúc này là tốt hay xấu.
Hai tiếng rồng rả trôi qua cuộc họp tháng cuối cùng cũng đã kết thúc, các nhân viên cấp cao và lãnh đạo của tập đoàn đều rời khỏi phòng họp với đa sắc thái và tâm trạng khác nhau.
Có người vẫn chưa hoàn hồn về bản báo cáo của mình đã bị chủ tịch tức giận chỉ ra cả hàng chục lỗi và có người phải làm lại báo cáo và đánh giá lại lượng tiêu để sáng mai đem nộp..